Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Hôn Trộm 55 Lần

Chương 80: Cô thật là thẳng thắn (4)

Tác giả: Diệp Phi Dạ
Chọn tập

Editor : Mèo WĩWĩ

Sau khi Lâm Thi Ý dứt lời, mấy người cùng tiến vào với cô ả đều nhao nhao an ủi vài lời, rồi mọi người mới trước sau rời đi.

Trong toilet nháy mắt yên tĩnh trở lại.

Kiều An Hảo ngồi trên bồn cầu, hồi tưởng lại đoạn đối thoại khi nãy từ đầu tới đuôi, từ trong ra ngoài một lần, sau đó đại khái hiểu được tột cùng đã xảy ra chuyện gì.

Hóa ra là tối nay có mấy nhà đầu tư tới, tiếp đó người của đoàn phim mở phòng karaoke vip trong lounge, Lâm Thi Ý và Lục Cẩn Niên đều ở đấy. Có thể là lúc mọi người đang ca, Lục Cẩn Niên ngồi một mình một góc không lên tiếng, rồi Lâm Thi Ý liền tiến lên trước, kéo Lục Cẩn Niên tới cùng hát, kết quả là bị Lục Cẩn Niên chế nhạo rồi.

Tình tình của Lục Cẩn Niên người này có chút quái gở, không giỏi giao tiếp, cũng không thích nói chuyện, thế nhưng một khi đã mở miệng đều là nói vào trọng điểm. Theo như mấy người đó tường thuật, chắc hẳn tối nay lúc Lục Cẩn Niên trào phúng Lâm Thi Ý, giọng không nhỏ, làm kinh động toàn bộ người trong phòng vip đều nghe được, thậm chí mắng lây cả đạo diễn.

Chỉ dựa vào vẻ mặt Lục Cẩn Niên lúc nói mỉa mai cô, Kiều An Hảo có thể tưởng tượng thái độ Lục Cẩn Niên nói với Lâm Thi Ý trong phòng vip, và Kiều An Hảo đã cực kỳ bẽ mặt sau khi bị nhạo bán. Kiều An Hảo không nhịn được âm thầm sợ run cả người, nghe bên ngoài không còn động tĩnh nào, mới đứng lên, vọt ra khỏi buồng toilet.

Kiều An Hảo từ phòng vệ sinh nữ bước ra, lúc đứng trước bồn rửa tay, mới phát hiện Lâm Thi Ý vẫn đứng ở đó, dien dan, le quy don, cham com đang đối diện gương chỉnh sửa lại mặt mũi sau khi khóc lem hết trang điểm.

Kiều An Hảo cũng không cảm thấy mình có lỗi với chuyện của Lâm Thi Ý, cho nên khí định thần nhàn đi lên trước, đứng ở một bên mở vòi nước, chăm chú rửa tay mình.

Kiều An Hảo cũng không nhìn Lâm Thi Ý, thế nhưng cô có thể cảm nhận được Lâm Thi Ý xuyên qua tấm gương lớn trước mặt quét mắt mấy lần.

Kiều An Hảo giả vờ không biết, rửa tay xong, rút khăn giấy ở một bên. Lúc cô đang lau tay, Lâm Thi Ý đóng lại hộp phấn trong tay, bỏ vào trong túi xách, sau đó lấy ra cây son môi, vặn nắp, một bên mang theo vài phần thần bí mở miệng nói một câu: “Diễn xuất của cô Kiều thật đúng là làm cho người ta kinh diễm.”

Kiều An Hảo sao không nghe ra châm chọc trong lời Lâm Thi Ý. Ban đầu khi cô biết mình đoạt vai diễn của cô ta thì cô nghĩ có thể tránh né thì tránh né, nhân nhượng để khỏi phiền là quan trọng nhất. Nhưng rõ ràng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Nếu đã không cách nào có thể hòa thuận với nhau, cô cũng không phải loại nhút nhát sợ hãi người khác gây phiền toái. Lập tức, Kiều An Hảo liền dứt khoát đâm thẳng chọc thủng bức màn này: “Giày cao gót tôi mang lúc quay buổi chiều, là cô động chân động tay, đúng không?”

Chọn tập
Bình luận