Tại sao kêu cô là người phụ nữ đưa đến cửa.
Kiều An Hảo chỉ cảm thấy được mình bị tức đến nghẹn một búng máu ở yết hầu, cả người không tốt chút nào.
Sau đó là những lời phụ họa theo của người khác: “Cô nói cô ta có phải xem nhiều phim thần tượng không, xem mình như công chúa trong truyện cổ tích rồi?”, “Cái này gọi là hội chứng vọng tưởng, cần được uống thuốc chữa bệnh.”, “Trong ngày thường thấy cô ta, một cô gái nhỏ ngoan ngoãn, cư xử đều rụt rref, không nghĩ tới ở sau lưng lại thật khoa trương!”, “Hiện tại tất cả đều đang mắng chửi cô ta, nói cô ta không biết xấu hổ, nói ngắn lại, tôi còn thấy xấu hổ thay cô ta!”
Sau đó Lâm Thi Ý lại phát biểu một câu: “Loại phụ nữ xuất thân nhà giàu thế này, nói là được dạy dỗ rất tốt, thật ra nội tâm lại đê tiện, một chút cũng không biết tự ái là gì!”
Lâm Thi Ý nói cô không biết tự ái? Vậy cô ta ngủ với người khác rồi nhận tiền thù lại, thì biết tự ái rồi à?
Kiều An Hảo nắm chặt di động, nhìn Triệu Manh, chỉ cảm thấy được sự tức giận trào dâng trong lòng, khiến cô không nói nên lời, ngón tay cũng trở nên run rẩy.
Nói lại, không biết xấu hổ, chứng vọng tưởng, đưa đến tận cửa, không biết tự ái…
Cô như thế suốt bảy tiếng đồng hồ, bị nhiều thứ áp bức đến không thể chịu nổi?
“Kiều Kiều, còn có cái này, rõ ràng là châm chọc cậu!” Triệu Manh dường như thấy Kiều An Hảo tức giận, liền đưa di động đến trước mặt cô: “Lâm Thi Ý cũng không biết xẩu hổ!”
Kiều An Hảo cúi đầu, nhìn thoáng qua blog Lâm Thi Ý, sau khi chuyện xấu của cô lộ ra, viết vài điều.
Điều thứ nhất là, một tác giả tình cảm nổi danh viết người phụ nữ phải hiểu được tự ái là gì, còn bình luận thêm một câu, nữ nhân không biết xấu hổ thì không đáng một xu.
Điều thứ hai là bày ra một tấm hình, trên đó có ảnh chụp người đàn ông đưa lưng về màn hình, quỳ gối trước mặt Lâm Thi Ý, đeo cho cô ta một chiếc nhẫn, mà Lâm Thi Ý cười sáng lóa, làm như toàn bộ sự hạnh phúc của cả thế giới đều vây quanh cô ta.
Điều thứ ba là bày ra bối cảnh ở ACR, trong tay cô ta xách rất nhiều túi mua đồ xa xỉ, bạn trai nói, yêu một người phụ nữ liền muốn đem hết tất cả những gì tốt nhất dành cho cô, ACR là nơi bán toàn những đồ cao cấp, quả nhiên.
Không cần Triệu Manh chỉ, Kiều An Hảo cũng biết Lâm Thi Ý viết mấy thứ này là để thể hiện hạnh phúc của mình, để cô thấy chật vật cỡ nào.
Triệu Manh còn đang tức giận nói: “Trên thế giới này, đa số mọi người đều không nhận ra được ai tốt, hiện giờ tốt, khiến cho toàn bộ con chó trên thế giới này cũng đã có thể tìm được tâm lý cân bằng rồi.”
Lâm Thi Ý đăng trạng thái mới, có không ít người vào nịnh cô ta, Kiều An Hảo thấy bọn họ bình luận, nội dung đều là khen cô ta, hoặc là cực kỳ hâm mộ cô ta.
Hóa ra, thật sự là Triệu Manh nói đúng, hiện tại người trên thế giới này, đều đang cười nhạo cô…
Quan trọng nhất là, người đàn ông làm hại cô bị toàn thế giới cười nhạo, lại cúp điện thoại của cô những hai lần, đến bây giờ vẫn chưa có tin tức gì cả, một tin nhắn cũng không thèm gửi cho cô.