Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Hôn Trộm 55 Lần

Chương 560: Yêu em 13 năm [30]

Tác giả: Diệp Phi Dạ
Chọn tập

Trợ lý cùng Lục Cẩn Niên đợi một đêm không ngủ, bởi vì buồn ngủ đột kích, dựa vào vách tường ngủ gật, đột nhiên nhìn thấy Lục Cẩn Niên từ trên sân thượng rời đi, lập tức thanh tỉnh lại: “Lục tổng, ngài muốn đi đâu?”

Lục Cẩn Niên không có lên tiếng, bước chân lại vô cùng nhanh, mở cửa ra, chạy về phía hành lang.

Trợ lý vội vàng chạy theo sát sau, lại hỏi một lần: “Lục tổng, ngài muốn làm gì?”

“Tôi muốn đi tìm cô ấy.” Lục Cẩn Niên chỉ đáp lại năm chữ đơn giản, rồi giẫm chân tại chỗ đi vào thang máy.

Anh đợi cô khoảng mười sáu giờ, cô vẫn không có xuất hiện, như vậy anh phải đi tìm cô ấy.

Nếu nói, cô ấy không tha thứ, kết cục cuối cùng là anh và cô trở thành hai người xa lạ, như vậy ở trước khi bọn họ biến thành người qua đường, anh nên vì bản thân tranh thủ một chút, chẳng sợ kết quả sau khi anh tranh thủ, là ác mộng không thể trốn thoát như cũ, anh cũng chấp nhận.

Trợ lý chần chờ một chút, lên tiếng hỏi: “Nhưng mà, Lục tổng, ngài biết Kiều tiểu thư hiện tại đang ở đâu sao?”

Lục Cẩn Niên giật giật môi, không nói gì, thang máy đến tầng một, Lục Cẩn Niên bước nhanh ra.

Ra cửa “Lệ Cảnh Hiên”, Lục Cẩn Niên đi đến trước xe của mình, trợ lý đi lên mở cửa sau của xe theo bản năng, nhưng mà Lục Cẩn Niên lại thản nhiên

để lại một câu “Tôi mở ra”, rồi trực tiếp vòng qua xe, mở cửa xe ra, ngồi vào ghế điều khiển.

Trợ lý vừa ngồi vào xe, Lục Cẩn Niên liền một cước giẫm chân ga, xe tiến về phía trước chạy ra ngoài.

Tốc độ chạy xe của Lục Cẩn Niên cực nhanh, giống như lời nói của trợ lý, anh không biết Kiều An Hảo ở đâu, Bắc Kinh lớn như vậy, người nhiều như vậy, anh mù quáng tìm như vậy, cũng chưa chắc có thể tìm được, nhưng mà anh muốn tìm, anh về hoa viên Minh Châu trước, sau đó đi truyền thông Hoàn Ảnh, đều không có bóng dáng của Kiều An Hảo, anh liền lái xe đi những của hàng mà mình biết Kiều An Hảo đi qua, quán cà phê, siêu thị, nhà ăn……

Bắt đầu từ tối hôm qua, đến bây giờ, Lục Cẩn Niên một hạt gạo cũng chưa ăn, một cái liếc mắt cũng không hợp, nhưng mà anh giống như là không biết mệt mỏi, dường như lái xe qua được vài vòng thành Bắc Kinh, cuối cùng anh phải đến nhà của Triệu Manh, sau đó lại đi đến vài nhà bạn bè của Kiều An Hảo mà mình biết, dường như anh chỉ dùng ngữ khí thỉnh cầu và cấp bách, lặp đi lặp lại những lời nói dong dài với những người đó, nếu thấy Kiều An Hảo, xin hãy vụng trộm nói cho anh, thậm chí sau khi anh để lại số điện thoại của mình cho những người đó, lại còn đưa danh thiếp của chính mình.

Cuối cùng, bị buộc bất đắc dĩ Lục Cẩn Niên đi cao ốc của Kiều thị.

Kiều An Hảo bị đụng đầu, tình trạng không tốt lắm, tối hôm qua cả một đêm, vợ chồng Kiều thị, Kiều An Hạ cùng Hứa Gia Mộc chưa chợp mắt một đêm, vẫn chờ ở bên ngoài phòng cấp cứu.

Mãi cho đến một giờ chiều, tình trạng của Kiều An Hảo mới ổn định, mặc dù người còn chưa tỉnh lại, nhưng sinh mệnh đã không có gì trở ngại.

Hội nghị bắt đầu lúc ba giờ rưỡi, Kiều An Hạ không ngủ một đêm, sắc mặt có chút không được tốt, trang điểm lại, cầm văn kiện, lúc đang chuẩn bị tiến vào phòng họp, thì điện thoại trên bàn làm việc vang lên.

Kiều An Hạ tiếp nghe, điện thoại là ở bàn lễ tân gọi tới: “Kiều tổng, trước cửa có một người là Lục tổng, nói hiện tại muốn gặp ngài.”

Lục tổng?

Những người mà Kiều An Hạ biết, có không ít người họ Lục, chỉ là dòng họ này, làm cho cô liên tưởng đến Lục Cẩn Niên.

Nhưng mà, sau đó, Kiều An Hạ liền nở nụ cười tự giễu, cảm thấy ý nghĩ của chính mình có chút kỳ lạ, Lục Cẩn Niên sao có khả năng sẽ tìm đến cô?

Kiều An Hạ nói rõ ràng lưu loát: “Hiện tại tôi phải họp, anh nói anh ta lưu lại phương thức để liên lạc.”

Trợ lý cùng Lục Cẩn Niên đợi một đêm không ngủ, bởi vì buồn ngủ đột kích, dựa vào vách tường ngủ gật, đột nhiên nhìn thấy Lục Cẩn Niên từ trên sân thượng rời đi, lập tức thanh tỉnh lại: “Lục tổng, ngài muốn đi đâu?”

Lục Cẩn Niên không có lên tiếng, bước chân lại vô cùng nhanh, mở cửa ra, chạy về phía hành lang.

Trợ lý vội vàng chạy theo sát sau, lại hỏi một lần: “Lục tổng, ngài muốn làm gì?”

“Tôi muốn đi tìm cô ấy.” Lục Cẩn Niên chỉ đáp lại năm chữ đơn giản, rồi giẫm chân tại chỗ đi vào thang máy.

Anh đợi cô khoảng mười sáu giờ, cô vẫn không có xuất hiện, như vậy anh phải đi tìm cô ấy.

Nếu nói, cô ấy không tha thứ, kết cục cuối cùng là anh và cô trở thành hai người xa lạ, như vậy ở trước khi bọn họ biến thành người qua đường, anh nên vì bản thân tranh thủ một chút, chẳng sợ kết quả sau khi anh tranh thủ, là ác mộng không thể trốn thoát như cũ, anh cũng chấp nhận.

Trợ lý chần chờ một chút, lên tiếng hỏi: “Nhưng mà, Lục tổng, ngài biết Kiều tiểu thư hiện tại đang ở đâu sao?”

Lục Cẩn Niên giật giật môi, không nói gì, thang máy đến tầng một, Lục Cẩn Niên bước nhanh ra.

Ra cửa “Lệ Cảnh Hiên”, Lục Cẩn Niên đi đến trước xe của mình, trợ lý đi lên mở cửa sau của xe theo bản năng, nhưng mà Lục Cẩn Niên lại thản nhiên

để lại một câu “Tôi mở ra”, rồi trực tiếp vòng qua xe, mở cửa xe ra, ngồi vào ghế điều khiển.

Trợ lý vừa ngồi vào xe, Lục Cẩn Niên liền một cước giẫm chân ga, xe tiến về phía trước chạy ra ngoài.

Tốc độ chạy xe của Lục Cẩn Niên cực nhanh, giống như lời nói của trợ lý, anh không biết Kiều An Hảo ở đâu, Bắc Kinh lớn như vậy, người nhiều như vậy, anh mù quáng tìm như vậy, cũng chưa chắc có thể tìm được, nhưng mà anh muốn tìm, anh về hoa viên Minh Châu trước, sau đó đi truyền thông Hoàn Ảnh, đều không có bóng dáng của Kiều An Hảo, anh liền lái xe đi những của hàng mà mình biết Kiều An Hảo đi qua, quán cà phê, siêu thị, nhà ăn……

Bắt đầu từ tối hôm qua, đến bây giờ, Lục Cẩn Niên một hạt gạo cũng chưa ăn, một cái liếc mắt cũng không hợp, nhưng mà anh giống như là không biết mệt mỏi, dường như lái xe qua được vài vòng thành Bắc Kinh, cuối cùng anh phải đến nhà của Triệu Manh, sau đó lại đi đến vài nhà bạn bè của Kiều An Hảo mà mình biết, dường như anh chỉ dùng ngữ khí thỉnh cầu và cấp bách, lặp đi lặp lại những lời nói dong dài với những người đó, nếu thấy Kiều An Hảo, xin hãy vụng trộm nói cho anh, thậm chí sau khi anh để lại số điện thoại của mình cho những người đó, lại còn đưa danh thiếp của chính mình.

Cuối cùng, bị buộc bất đắc dĩ Lục Cẩn Niên đi cao ốc của Kiều thị.

Kiều An Hảo bị đụng đầu, tình trạng không tốt lắm, tối hôm qua cả một đêm, vợ chồng Kiều thị, Kiều An Hạ cùng Hứa Gia Mộc chưa chợp mắt một đêm, vẫn chờ ở bên ngoài phòng cấp cứu.

Mãi cho đến một giờ chiều, tình trạng của Kiều An Hảo mới ổn định, mặc dù người còn chưa tỉnh lại, nhưng sinh mệnh đã không có gì trở ngại.

Hội nghị bắt đầu lúc ba giờ rưỡi, Kiều An Hạ không ngủ một đêm, sắc mặt có chút không được tốt, trang điểm lại, cầm văn kiện, lúc đang chuẩn bị tiến vào phòng họp, thì điện thoại trên bàn làm việc vang lên.

Kiều An Hạ tiếp nghe, điện thoại là ở bàn lễ tân gọi tới: “Kiều tổng, trước cửa có một người là Lục tổng, nói hiện tại muốn gặp ngài.”

Lục tổng?

Những người mà Kiều An Hạ biết, có không ít người họ Lục, chỉ là dòng họ này, làm cho cô liên tưởng đến Lục Cẩn Niên.

Nhưng mà, sau đó, Kiều An Hạ liền nở nụ cười tự giễu, cảm thấy ý nghĩ của chính mình có chút kỳ lạ, Lục Cẩn Niên sao có khả năng sẽ tìm đến cô?

Kiều An Hạ nói rõ ràng lưu loát: “Hiện tại tôi phải họp, anh nói anh ta lưu lại phương thức để liên lạc.”

Chọn tập
Bình luận
× sticky