Lục Cẩn Niên duy trì khuôn mặt lạnh băng, đi về phía thang máy.
***
Xe của Kiều An Hạ theo sát dừng gần khách sạn, Kiều An Hạ không kịp chờ xe dừng hẳn, liền đẩy cửa, hướng đại sảnh chạy vào.
Lục Cẩn Niên vừa tiến vào thang máy, cô nhanh chân chạy lên theo, nhìn thoáng qua tầng Lục Cẩn Niên đi tới, hanh chóng sang cái thang máy bên cạnh đi vào.
Kiều An Hạ từ thang máy phi ra, đánh mắt nhìn xung quanh, thấy Lục Cẩn Niên đang đứng gõ cửa.
Kiều An Hạ mím môi, cầm túi, hướng về phía Lục cẩn Niên chạy tới, vừa chạy được 2 bước liền dừng lại, rút đôi giày cao gót cầm trên tay.
***
Sau nửa giờ từ khi Lâm Thi Ý đưa Kiều An Hảo vào phòng của nhà sx Tôn, nhận được 1 tin, 2 chữ đơn giản “Tốt”.
Lâm Thi Ý dương khóe môi, trả lời lại một câu “Chúc ngài đêm nay vui vẻ” , sau đó nằm trên giường, khoái trá xem ti vi.
Chừng 10 rưỡi, Lâm Thi Ý từ giường đứng lên, đi toilet làm vệ sinh, sau đó qua gương ngắm nghía một chút, liền nghe thấy ngoài cửa truyền đến 1 tiếng đập cửa.
Tiếng đập cửa dồn dập.
Lâm Thi Ý hơi không kiên nhẫn ra khỏi phòng, hỏi:” Ai?”
Không có tiếng trả lời.
Lâm Thi Ý tưởng người đại diện đã trở lại, liền bước chậm chạp ra mở cửa.
Kết quả, bên ngoài lại là Lục Cẩn Niên.
Người đàn ông vẻ mặt âm trầm, phát ra hàn khí rét lạnh.
Lâm Thi Ý toàn thân đổ mồ hôi, nhịn không được run run, đáy lòng nâng lên 1 dự cảm xấu.
Lục Cẩn Niên nên sẽ không là vì Kiều An Hảo đến đó chứ…… Nhưng là bọn họ hai người thoạt nhìn cũng không quá thân thiết, hơn nữa lần trươc vụ bàn đu dây, Lục Cẩn Niên sở dĩ nghiêm khắc xử lý, là vì hắn thực không thích người ở cùng 1 đoàn làm phim sử dụng thủ đoạn mâu thuẫn nội bộ….
Lâm Thi Ý nhịn xuống bất an, tươi cười, ngữ điệu mị hoặc:” Lục tiên sinh, có chuyện sao?”
“Kiều an Hảo đâu?” Lục Cẩn Niên không vòng vo, trực tiếp mở miệng chất vấn.
Kiều An Hảo… Lâm Thi Ý đáy mắt thoáng hoảng hốt, nhưng nhanh chóng trấn định, hướng phía Lục Cẩn Niên cười cười:” Kiều tiểu thư có lẽ ở phòng cô ta chứ…”
“Đồ rắn độc!” Lâm Thi Ý còn chưa nói hết, Kiều An Hạ vừa đuổi tới liền hung giữ chửi một câu, giây tiếp theo, không đợi mọi người kịp phản ứng, liền cầm giày cao gót trong tay vung tới:” Cô ở đây giả ngu cái gì, đừng tưởng tôi không biết em gái tôi bị cô mang đi rồi?”