Lục Cẩn Niên không có trả lời.
Trợ lý lại hỏi:“Lục tổng, chẳng lẽ ngài chuẩn bị đầu tư kịch luận lý gia đình sao?”
Đáp lại anh ta vẫn là một mảnh trầm mặc như cũ.
Trợ lý ngậm miệng lại, không hề lên tiếng, thỉnh thoảng thông qua kính chiếu hậu liếc mắt nhìn Lục Cẩn Niên một cái.
Người đàn ông cau nhíu lại, thoạt nhìn vẻ mặt không những thể hiện trong lòng không vui, ngược lại còn mang theo một tia ảo não…… Rốt cuộc đại Kiều tiểu thư nói cái gì với Lục tổng?
Đáy lòng trợ lý càng nghi hoặc, lúc trong đầu anh ta đang vắt hết óc phỏng đoán, thì Lục Cẩn Niên, đột nhiên lên tiếng:“Ngày mai hoặc ngày mốt có buổi hợp tác với bên Hồng Kông phải không?”
“Đúng vậy, Lục tổng.” Đề tài xoay chuyển quá nhanh, đầu óc trợ lý có vẻ như tiếp thu không kịp, dừng một chút, mới nói:“Đêm nay tổng giám sát Vương bay đi Hồng Kông, phụ trách hợp tác lần này.”
Lục Cẩn Niên thản nhiên nói:“Anh gọi điện thoại cho anh ta, đêm nay anh ta không cần đi.”
Trợ lý “Ách?” một tiếng, sau đó chợt nghe thấy âm thanh của Lục Cẩn Niên truyền đến:“Đặt hai vé máy bay đi Hồng Kông, anh và tôi cùng qua đó, phụ trách hợp tác lần này.”
Trợ lý “Ác” một tiếng, càng ngày càng không hiểu Lục Cẩn Niên .
Rõ ràng hợp tác lần này, đáng lẽ là Lục tổng đi Hongkong phụ trách công tác, là ngày hôm qua lúc họp buổi chiều, anh cứng rắn giao cho tổng giám sát Vương đi công tác, kết quả đêm nay, sợ là tổng giám sát Vương đã đi ra tới sân bay rồi, bây giờ anh lại muốn bản thân đi.
Đáy lòng trợ lý vô cùng khó hiểu, nhưng vẫn lấy di động, gọi điện thoại qua cho tổng giám sát Vương.
Tắt điện thoại, trợ lý đặt hai vé máy bay trước, sau đó nói:“Vé máy bay là mười một giờ rưỡi, bây giờ trực tiếp tiến đến sân bay vẫn còn kịp, về phần tắm rửa quần áo, tôi sẽ bảo phụ trách khách sạn Hongkong bên kia chuẩn bị.”
Lục Cẩn Niên “Uh” một tiếng, xem như đồng ý, sau đó điện thoại của anh liền kêu leng keng một tiếng, anh theo thói quen cúi đầu xem màn hình, là Kiều An Hảo nhắn đến một cái QQ:[ còn chưa hết giờ làm?]
Lục Cẩn Niên mở khóa di động, ở trên màn hình đánh một hàng chữ, do dự một chút, cuối cùng vẫn xóa đi từng chữ từng chữ một, đặt điện thoại di động ở trên ghế xe.
Kiều An Hảo trở lại Cẩm Tú viên, đã là mười giờ rưỡi, Lục Cẩn Niên hẹn buổi tối sẽ mang cô đi ăn khuya, kết quả đến bây giờ vẫn không có động tĩnh, vì thế Kiều An Hảo liền nhắn cho Lục Cẩn Niên một cái QQ:[ còn chưa hết giờ làm?]
Đợi khoảng một phút đồng hồ, Kiều An Hảo vẫn không có thấy Lục Cẩn Niên đáp lại.
Lục Cẩn Niên nhận được tin nhắn của cô, sẽ không không nhắn đáp lại, cho dù bề bộn nhiều việc, thì một thời gian sau cũng sẽ trả lời, cho nên Kiều An Hảo nghĩ đến Lục Cẩn Niên còn đang tăng ca, vì thế liền cởi quần áo trên người, đi vào trong phòng tắm giặt sạch sẽ.
Lúc đi, Kiều An Hảo cầm lấy di động nhìn thoáng qua trước, phát hiện vẫn là không có tin nhắn trả lời của Lục Cẩn Niên, vì thế liền buông điện thoại di động xuống, sấy khô tóc.
Lúc này đã sắp mười một giờ, Kiều An Hảo nghĩ cho dù Lục Cẩn Niên tăng ca muộn hơn nữa, thì cũng đã xong đi, vì thế liền đi vào phòng thay quần áo, vòng quanh một vòng nhìn tủ quần áo của mình, cuối cùng một chiếc váy đai đeo màu vàng, còn cột cả tóc mình lên, trang điểm một người thanh xuân tịnh lệ, Kiều An Hảo vừa lòng chạy ra khỏi phòng thay quần áo, cầm lấy di động, kết quả vẫn không nhìn thấy tin nhắn trả lời của Lục Cẩn Niên, vì thế Kiều An Hảo lại nhắn một cái dấu chấm hỏi đi qua.
–
Đến sân bay, công việc đăng ký thủ tục đã xong, lúc quá cổng xoát vé, Lục Cẩn Niên đưa tùy thân mang theo gì đó đều lấy ra.