Cô chưa hề khởi động xa, vẻ mặt rất bình tĩnh nhìn chằm chằm trước mặt mình qua cửa kính xe một lúc, sau đó kéo túi của mình ra, từ bên trong lấy ra một tờ báo cáo kết quả, trong túi còn có thể nhìn thấy hai hộp vitamin B11.
Từ trước đến nay nguyệt sự của cô rất chuẩn, kết quả hiện tại đã chậm một tháng rồi, trong lòng có cảm giác không bình thường, thừa dịp xế chiều hôm nay không có lịch trình gì, Hứa Gia Mộc ở công ty, một mình cô vụng trộm đi đến bệnh viện làm kiểm tra, kết quả không ngờ dự cảm trở thành sự thật, cô thực sự mang thai rồi.
Thai nhi đã được một tháng, nhỏ hơn bảo bảo của Kiều An Hảo một tháng, con của Hứa Gia Mộc, nói cách khác, đứa nhỏ này có thể gọi đứa bé của Kiều An Hảo là chị hoặc anh.
Cô và Hứa Gia Mộc làm chuyện kia, vẫn thường dùng biện pháp tránh thai.
Tuy y học nói là, dùng áo mưa không hẳn sẽ đạt kết quả 100%, nhưng là tối thiểu, cô và anh ở bên nhau bảy năm, cô không có lấy một lần dính bầu, nhưng ai biết, bây giờ lại có ngoài ý muốn.
Thẳng thắn mà nói, cô không bài xích đứa bé này, tuổi của cô đã không còn nhỏ, cô đã từng liều mạng phấn đấu như thế, là vì muốn thoát khỏi bần cùng, nhưng là hiện tại đã không còn khó khăn gì, cô không muốn một mình cô đơn sống ở Bắc Kinh như thế này mãi, cô rất muốn có một gia đình yên ổn, có một đứa bé xinh đẹp, nhìn nó lớn dần từng ngày.
Nhưng là, cha của đứa nhỏ này, đã dùng năm vạn tiền mua bảy năm của cô, tiếp qua một tháng, chính là một bắt đầu năm thứ tám, anh lại mãi không có ý định muốn kết hôn với cô.
Tống Tương Tư nghĩ đến đây, trong đầu lờ mờ nổi lên cảm giác đau đớn, trong mắt tràn ngập ưu thương, nhìn chằm chằm tờ giấy kết quả kia, từ trước đến nay cô có thể tự mình cố gắng, trong mắt lại có chút không muốn từ bỏ.
Qua rất lâu, Tống Tương Tư mới cầm tờ đơn kia nhét vào trong túi, sau đó khởi động xa, chậm rãi rời đi.
Cô lái xe không có múc đích, được một lúc lại dừng, sau đó lại đi tiếp.
Dọc đường đi như vậy, trong đầu cô suy nghĩ rất nhiều chuyện, cô muốn gọi điện cho Hứa Gia Mộc hay không, nói cho anh biết, cô mang thai, sau đó thuận tiền xem anh có thể vì đứa con mà chịu trách nhiệm với cô không? Nhưng là, nếu trong lòng anh vốn dĩ không hề muốn cưới cô, vì đứa con nên mới đồng ý cưới cô thì làm sao bây giờ? Cô thương anh, cũng muốn gả cho anh, nhưng là, lại càng muốn chính anh cam tâm tình nguyện cưới cô, huống chi, cô cũng không muốn cốt nhục trong bụng mình, lấy nó làm lợi thế để kết hôn.
Tống Tương Tư thở dài, phát hiện mình vậy mà không hiểu sao lại lái xe đến dưới lầu Hứa thị.
Cô chậm rãi dừng xe lại, nhìn qua cửa kính xe, liếc mắt nhìn tòa cao ốc cao vút, do dự rất lâu, sau cùng vẫn là lái xe đi vào bãi đỗ xe dưới lòng đất của Hứa thị, sau đó cầm túi đi xuống xe, trực tiếp ấn thang máy, đi lên tầng cao nhất.
Tống Tương Tư đi theo Hứa Gia Mộc đến Hứa thị vài lần, biết được văn phòng của anh ở đâu.
Có thể do buổi chiều có hoạt động, phòng thư ký không có lấy một bóng người, Tống Tương Tư cứ thế đi vào trong phòng anh.
Cửa không khóa, cô đẩy cửa ra, bên trong không có ai.
Cô chuẩn bị ngồi xuống sofa trong phòng anh, lại nghe thấy trong phòng nghỉ có âm thanh nhỏ vụn truyền đến.