Lúc đó, cô đã cho rằng, Lục Cẩn Niên chính là thất bại duy nhất trong cuộc đời cô.
Thậm chí, cô đã muốn chấp nhận thất bại đó.
Mãi cho đến 4 năm trước, khi cô gặp mặt Lục Cẩn Niên, anh lại thoải mái tán gẫu với cô vài câu.
Cô đã quen Lục Cẩn Niên được vài năm, tuy rằng không thể nói hoàn toàn hiểu hết con người anh, nhưng cũng xem như biết rõ phần nào, cô chưa bao giờ thấy
Lục Cẩn Niên có khi nào chủ động đi theo nói chuyện với một người con gái.
Khi đó cô còn cho rằng bản thân đã suy nghĩ quá nhiều, nhưng là, một lần, hai lần, ba lượt…… Đã bốn năm trôi qua, Lục Cẩn Niên như cũ vẫn chủ động trò chuyện một hai câu với cô…… Sau đó cô mới mạnh dạn nảy sinh ý nghĩ cho rằng Lục Cẩn Niên có ý tứ với mình.
Thẳng thắn mà nói, khi còn trẻ, sở dĩ muốn theo đuổi anh, là vì bị khuôn mặt kia hớp hồn đến điên đảo, cô đã gặp qua nhiều người con trai như vậy, lại chưa bao giờ thấy ai có khuôn mặt giống như anh, mới nhìn một lần đã khiến cho người đối diện phải cảm thán ở tận đáy lòng, cho nên mới điên cuồng theo đuổi anh, muốn anh trở thành bạn trai của mình.
Cảm xúc của cô lúc đó, giống như là đang thích thú một chiếc túi xách phiên bản giới hạn, chính là muốn lấy được nó, để đeo nó trên người, khiến người khác phải cảm thấy hâm mộ.
Cho nên, cô lúc ấy chỉ nghĩ đến việc nếu Lục Cẩn Niên làm bạn trai của mình, chắc chắn đi cùng với anh ra ngoài sẽ cho cô không ít mặt mũi.
Vì vậy, khi cô nổi lên suy nghĩ có thể Lục Cẩn Niên có ý tứ với mình thì thất bại kia dù đã buông xuống, lại bắt đầu thức tỉnh.
Huống chi, lúc này Lục Cẩn Niên của bây giờ đã là Lục Ảnh đế, là CEO của Hoàn Ảnh truyền thông, là người chồng quốc dân của tất cả phụ nữ.
Nhưng cô không bao giờ ngờ đến, tất cả đều do cô tự suy diễn, trước giờ Lục Cẩn Niên vẫn không hề có ý gì với cô cả.
Liên tục hai lần đều bị anh từ chối không thương tiếc khiến cho Kiều An Hạ cô – người con gái từ khi còn nhỏ đến lúc lớn lên như bây giờ đều là thiên kim đại tiểu thư hô mưa gọi gió, không việc gì làm khó dễ được cô có điều không phục, cô thật sự rất không cam lòng.
Cô rất muốn biết, rốt cuộc là người phụ nữ như thế nào, có thể làm cho Lục Cẩn Niên kiên trì một mực chờ đợi suốt nhiều năm như thế.
Kiều An Hạ nhìn Lục Cẩn Niên đang chuẩn bị xuống xe, kiềm chế không được thốt ra, hỏi một câu:“Lục Cẩn Niên, người phụ nữ mà anh thích rốt cuộc là ai?”
Lục Cẩn Niên sau khi bày tỏ thái độ của mình, liền không có nửa điểm muốn cùng Kiều An Hạ dây dưa thêm nữa, anh vươn tay, vừa mới chuẩn bị đẩy cửa xe ra, kết quả lại nghe thấy câu hỏi đột ngột của Kiều An Hạ.
Động tác đẩy cửa của anh trong nháy mắt dừng lại, cả người vẫn duy trì tư thế cũ không hề nhúc nhích, ước chừng được vài giây, mới nhạt nhẽo buông một câu:“Cô không xứng đáng biết cô ấy là ai!”.
Sau đó, liền đẩy ra cửa xe, không chút do dự bước xuống xe, ung dung rời đi.