Editor: Xiu Xiu
Kiều An Hảo vốn đang xem điện thoại, bị Triệu Manh hỏi đến vấn đề này lập tức sợ run người.
Thật ra cô cũng không hình dung được cuộc sống của mình sau khi kết hôn với anh như thế nào, Lục Cẩn Niên đã về nước lâu như vậy, dù không đến làm ở Hoàn Ảnh truyền thông, nhưng lúc cô quay phim, dường như anh cũng không rảnh rỗi, có vẻ bận rộn gì đó, anh không nói cho cô, cô cũng không biết.
Lục Cẩn niên đối với cô rất tốt, sau khi kết hôn cũng không có hôm nào là anh không về nhà, hai ngày trước Triệu Manh có một số việc, lái đi xa, lúc quay lại
studio, lại bị kẹt xe, cho nên để cô đợi một lúc lâu, bởi vì đang là mùa đông, có thể do bị gió lạnh thổi vào, nửa đêm liền phát sốt, Lục Cẩn Niên vẫn đặc biệt chạy đi mua thuốc cho cô, từ sau đó, mỗi ngày cô đến studio đều là anh đưa đi.
Cho nên cẩn thận nghĩ lại, Lục Cẩn Niên là một người chồng mẫu mực, nhưng có một điểm, chính là sau khi kết hôn đến mười mấy ngày, tuy đêm nào cô và Lục Cẩn Niên đều ngủ trên một chiếc giường, nhưng là từ đầu đến cuối anh đều không chạm vào người cô lấy một lần.
Cũng không phải cô đói khát bức thiết muốn cùng anh xảy ra những chuyện đó, nếu là sau khi kết hôn hai ngày anh không đụng chạm vào cô, cô còn có thể tự nói với mình, Lục Cẩn Niên làm quá nhiều lần với cô trong đêm ở Mỹ kia, hiện giờ muốn tĩnh dưỡng thân thể, nhưng đã qua nhiều ngày như vậy, cho dù cô có lạc quan thế nào, cũng biết giữa anh và cô còn tồn tại rất nhiều vấn đề.
Kiều An Hảo vừa nghĩ đến đây, đáy lòng không nhịn được lại thấy rất phiền toái.
Cô đóng kịch bản lại, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, lông mày càng nhăn lại nhiều hơn.
Vốn tưởng rằng sau khi kết hôn, anh và cô sẽ từ từ chuyển biến tốt hơn, nhưng là hiện tại xem ra không phải như vậy, cô muốn nghĩ cách để tình hình bớt xấu đi, nhưng là, ai có thể nói cho cô biết, tới cùng phải dùng cách nào mới được?
“Kiều Kiều, cậu phát ngốc cái gì thế? Hỏi cậu mãi mà cũng không thèm để ý, phải bắt đầu quay phim rồi, nhanh lên!” Triệu Manh ngồi bên cạnh, không nhịn được vươn tay, vỗ lên bả vai của cô.
Kiều An Hảo run lên một phen, mạnh mẽ hoàn hồn lại, “a” một tiếng, sau đó mới vội vàng đứng lên, đi về phía studio.
Sau khi quay phim xong, tất cả đoàn làm phim đều nghỉ ngơi.
Lúc này đã bốn giờ chiều, chỉ còn lại một phân đoạn sau cùng lúc bốn giờ rưỡi, là Kiều An Hảo diễn cùng Lâm Thi Ý.
Lâm Thi Ý ỷ vào mình có bạn trai nhiều tiền, để trợ lý của mình mang trà chiều và điểm tâm đến cho mội người vào lúc nghỉ.
Trái lại Lâm Thi Ý không hề bởi vì trước kia có ân oán với Kiều An Hảo mà cô lập cô, ngược lại còn tự mình đưa đồ ăn đến cho Kiều An Hảo và Triệu Manh, cười một cách dị thường thân thiết nói: “Chỉ là chút lòng thành, không cần khách khí.”
Kiều An Hảo không biết Lâm Thi Ý có người đầu tư sau lưng, chỉ cảm giác cô ưu việt hơn trước kia.
Tính cách của Triệu Manh vô cùng thẳng thắn, vốn là bởi vì trước kia không thích Lâm Thi Ý, lúc này lại nhìn thấy dáng vẻ kiêu ngạo của cô, càng thấy không quen, cho nên lúc Lâm Thi Ý đưa trà chiều qua, chỉ nghiêng đầu, làm bộ như đang nói chuyện với Kiều An Hảo, từ đầu đến cuối đều không tiếp.
Trái lại Kiều An Hảo vẫn bình thường, cười chói lọi nói một câu “cảm ơn” với Lâm Thi Ý rồi nhận lấy.