Gã đại hán đầu trọc Tưởng Lương trong chiến đấu vội vàng nhìn về phía thâm sơn, chỉ thấy trong núi sâu kia, đột nhiên trào ra từng đàn thú, đại lượng dã thú mơ hồ xuất hiện trong núi rừng, sư, hổ, gấu, báo, lợn rừng, trong đó còn bao hàm rất nhiều yêu thú, có nhất tinh Tật Phong Lang, Độc Giác Hào Trư, Thiết Trảo Ma Lang, Địa Để Yêu Thử các loại…, cũng có nhị tinh Huyết Văn Xỉ Hổ, Bối Lân Giáp Hổ, Vân Văn Thiết Báo các loại…, ở phía sau đàn thú, tựa hồ còn có yêu thú đáng sợ hơn đang đánh úp lại.
– Thú triều, lại là thú triều!
Sắc mặt bọn người Thiên Chùy tiểu đội đều thay đổi, ẩn ẩn mang theo sợ hãi.
Thú triều, là chỉ tràng cảnh đại lượng dã thú, yêu thú bạo động, ở dã ngoại thường xuyên sẽ phát sinh, một ít địa chất biến hóa, bảo vật sinh ra đời, cùng với chiến đấu giữa yêu thú cao cấp đều có thể dẫn phát thú triều.
Ở trong núi rừng dã ngoại, võ giả sợ nhất chính là gặp phải thú triều, mặc dù trong thú triều đẳng cấp yêu thú cũng không cao, nhưng nếu bị thú triều mênh mông bao lấy, cho dù là cường giả Hóa Phàm cảnh cũng khó mà thoát khỏi cái chết. Mà thú triều đáng sợ nhất chính là yêu thú công thành rồi, thường thường cần huy động lực toàn thành mới có thể ngăn cản, động thành phá người vong, tử thương vô số.
– Ha ha!
Nhìn thấ yêu thú đầy khắp núi đồi, song đao Tôn Vinh và đại hán khôi ngô Mã Phong vốn là cả kinh, nhưng chợt lại điên cuồng cười ha hả:
– Tưởng Lương, các ngươi không phải muốn giết chúng ta sao, vậy thì cùng nhau chết chỗ này đi!
Lúc này song đao Tôn Vinh và đại hán khôi ngô Mã Phong ngược lại cũng không nóng nảy, bọn hắn trước kia xem yêu thú là khôi u ác tính nhưng giờ lại cực kỳ kỳ vọng yêu thú đến.
– Ngụy Tả, Trương Lỗi, các ngươi đi ngăn lại đàn thú, Hi La, La Bá, ba người chúng ta không cần lưu thủ nữa, tranh thủ thời gian giết bọn chúng đi.
Gã đại hán đầu trọc Tưởng Lương mặt lộ vẻ vẻ giận dữ, quát lớn lên tiếng, không hề thu liễm thực lực, cự chùy trong tay tựa như quạt gió đánh tới song đao Tôn Vinh.
Nếu không phải thể trong thời gian ngắn đánh chết song đao Tôn Vinh và đại hán khôi ngô Mã Phong, một khi bị đại lượng yêu thú vây quanh thì bọn hắn cũng khó mà đào thoát được.
– Vâng!
Bạch sắc quỷ kiểm Ngụy Tả và huyết sắc quỷ kiểm Trương Lỗi sắc mặt ngưng trọng, hòa cùng một tiếng, nhanh chóng thoát ly khỏi chiến trường, đi ngăn đón đàn thú đang đánh úp lại.
Ầm ầm!
Ở trước mặt hai người, đủ loại loại thú như thủy triều tràn tới, lao nhanh tới chỗ bọn hắn. Rất nhiều Thanh Tùng một người ôm hết bị đàn thú va chạm khiến đổ rạp toàn bộ.
– Ân?
Ở phía trước nhất thú triều là một đầu yêu thú khổng lồ thân cao 2m, thân dài hơn ba thước, toàn thân máu tươi đầm đìa, hai đồng tử huyết sắc mang theo khát máu và điên cuồng, mà khiến Ngụy Tả giật mình chính trong miệng con yêu thú này, tựa hồ còn ngậm lấy một khỏa huyết sắc yêu đan lớn chừng chậu rửa mặt
– Đây là yêu thú gì? Toản Địa Giáp? Sao cảm giác nhìn quen mắt vậy chứ?
Bạch sắc quỷ kiểm Ngụy Tả tay cầm Khai Sơn Đao, không kịp cân nhắc bao nhiêu, đầu yêu thú khổng lồ kia đã mãnh liệt vọt tới hắn.
Đầu yêu thú khổng lồ này đúng là Lâm Tiêu lợi dụng yêu đan Đại Lực Ma Viên đưa tới rất nhiều yêu thú chung quanh tạo thành thú triều .
Vô luận là đối với dã thú hay là yêu thú mà nói, yêu đan đều là bảo vật không thể kháng cự, một đầu dã thú nếu nuốt chửng yêu đan của tứ tinh Đại Lực Ma Viên, chỉ cần không bị yêu nguyên trong đó làm cho no bể bụng vậy thì dưới sự cải tạo của đại lượng yêu nguyên sẽ rất dễ dàng từ dã thú tiến hóa thành yêu thú, thậm chí có khả năng một lần hành động đột phá đến nhị tinh yêu thú. Mà đối với yêu thú mà nói, tác dụng của yêu đan càng cực lớn.
Ừng ực!
Sau khi lợi dụng yêu đan dẫn đại lượng yêu thú tới thì Lâm Tiêu khép cái miệng lớn lại, lập tức nuốt khỏa yêu đan kia vào bụng.
Ầm ầm!
Giống như có mộ khỏa mặt trời nhỏ nổ tung trong bụng vậy, một cổ nguyên khí viễn siêu Yêu Linh Chu Quả như muốn nổ tung lên trong cơ thể Lâm Tiêu, yêu nguyên nồng đậm điên cuồng lan tràn đến tứ chi bách hài Lâm Tiêu .
Rống!
Lâm Tiêu nổi giận gầm lên một tiếng, đôi đồng tử huyết sắc nhìn chằm chằm vào Ngụy Tả lúc trước chém mình một đao, móng vuốt sắc bén hung hăng đập đi.
– Ác Hổ Phác Dương!
Trong khi tấn công, Lâm Tiêu bản năng thi triển ra ý cảnh chiêu thức của Mãnh Hổ Quyền Pháp.
– Chết!
Bạch sắc quỷ kiểm Ngụy Tả trong hai mắt tinh mang đại thịnh, trên Khai Sơn Đao trong tay nguyên lực lưu chuyển, chợt quát một tiếng bổ về phía Lâm Tiêu.
Phanh! Đao trảo va chạm, bạch sắc quỷ kiểm Ngụy Tả chỉ cảm thấy một cổ cự lực khó có thể thừa nhận từ trên Khai Sơn Đao truyền đến, yết hầu một hồi ngai ngái, đạp đạp đạp lui về phía sau vài bước, trong cơ thể khí huyết phù phiếm, thiếu chút nữa đã phun ra một búng máu. Mà Lâm Tiêu cũng như chết lặng móng vuốt, có chút đau đớn, trên đó lưu lại một đạo vết đao rất nhỏ.
Lợi dụng nguyên khí bàng đại mà yêu đan Đại Lực Ma Viên mang đến, tăng thêm biên độ sóng của Mãnh Hổ Quyền Pháp, Lâm Tiêu dùng thực lực nhị tinh cứ thế đánh lui Ngụy Tả thân là Chân Võ giả tam chuyển.
– Làm sao có thể?
Bạch sắc quỷ kiểm Ngụy Tả trong lòng khiếp sợ, thân là cao thủ Chân Võ giả tam chuyển hắn liếc mắt liền thấy được rõ ràng, con yêu thú này tuy rằng khí thế mãnh liệt, nhưng khí tức trên thân vẫn chỉ là nhị tinh yêu thú, căn bản không cách nào ngăn trở được một đao toàn lực của mình, nhưng lúc sao lại. . .
Không đợi Ngụy Tả kịp nghĩ lại, dã thú, yêu thú đầy trời dĩ nhiên đã vọt tới, điên cuồng tấn công tới hắn và Trương Lỗi.
Nhân loại và yêu thú vốn là thiên địch, những yêu thú bị Lâm Tiêu dùng yêu đan đưa tới này lúc đầu chỉ là vì truy đoạt yêu đan trong miệng Lâm Tiêu, nhưng sau khi Lâm Tiêu nuốt yêu đan vào bụng, chúng không cảm nhận được khi tức yêu đan nữa khi nhìn thấy nhân loại thì liền chuyển biến mục tiêu.
Phốc phốc!
Đao mang sáng chói xé rách Thiên Địa, Khai Sơn Đao cực đại mang theo lực lượng không thể địch nổi lập tức bổ ra thân hình vài đầu hổ báo, hơn nữa còn chém hai đầu nhất tinh yêu thú cắn xé mà đến thành hai khúc.
Máu tươi rơi vãi trong hư không, đại lượng dã thú, yêu thú không muốn sống đánh tới, dù Ngụy Tả và Trương Lỗi thực lực có mạnh hơn nữa cũng không khỏi biến sắc.
Rống!
Một đầu nhị tinh Huyết Văn Xỉ Hổ theo dõi bạch sắc quỷ kiểm Ngụy Tả, gào thét một tiếng, hóa thành một đoàn ánh sáng màu đỏ phốc cắn đến, tốc độ nhanh như bôn lôi, tiếng hô rung trời.
– Chết! Khai sơn phá thạch!
Bạch sắc quỷ kiểm Ngụy Tả nộ quát một tiếng, ánh mắt như điện, hai chân đá chết hai đầu dã thú đánh lén, Khai Sơn Đao trong tay vung mạnh thành như quạt gió bổ qua thân hình .
Xoạt! Khai Sơn Đao sắc bén, ẩn chứa lực lượng đáng sợ trực tiếp chém Huyết Văn Xỉ Hổ thành hai khúc, Huyết Văn Xỉ Hổ bị phân thành hai nửa trùng trùng điệp điệp nện trên mặt đất, huyết thác như mưa.