Tiếng gầm rống vang lên đinh tai nhức óc, từ mặt khác sơn cốc lao ra con yêu thú toàn thân vàng kim, cao trăm thước, người đầy vảy vàng tỏa thần quang rực rỡ. Móng vuốt sắc bén, lưng mọc hai canh, yêu thú uy phong lẫm lẫm. Các phù văn huyền diệu chuyển động trên vảy của yêu thú, khí thế đáng sợ khiến người không dám xem thường.
Đó là Phân thân Toản Địa Giáp của Lâm Tiêu.
Lúc trước có mặt mọi người, Lâm Tiêu không tiện để Phân thân Toản Địa Giáp ra mặt. Hơn nữa Thiên Mãn Vương có Thái Thần Tháp thì thực lực rất mạnh, Phân thân Toản Địa Giáp có lên cũng bó tay, đi ra là tự tìm chết. Hiện tại mất đi Thái Thần Tháp, Thiên Mãn Vương bị giảm mạnh thực lực, Lâm Tiêu yên tâm cho Phân thân Toản Địa Giáp xuất hiện.
Thấy cửu tinh yêu thú đột nhiên xuất hiện, Thiên Mãn Vương sửng sốt, nó gầm lên ra lệnh cho cửu tinh yêu thú đuổi theo Đông Phương Hiên Viên, Lâm Hiên chạy đằng trước. Khiến Thiên Mãn Vương giật mình là yêu thú màu vàng đột nhiên xuất hiện chẳng những không nghe theo mệnh lệnh của nó ngược lại bay tới bên cạnh Thiên Mãn Vương, móng vuốt sắc bén nhanh như chớp vỗ một cái, bộc phát lực lượng không gì sánh bằng.
Thiên Mãn Vương tức giận gầm lên:
– Chết tiệt, ngươi muốn tạo phản sao ?
Ảo ảnh mãng xà vặn vẹo chặn lại công kích của yêu thú màu vàng.
Lực lượng mạnh mẽ làm yêu thú màu vàng bay ra mấy trăm thước, nhưng Hư ảnh vương giả của Thiên Mãn Vương cũng lung lay, không ổn định. Không đợi Thiên Mãn Vương kip phản ứng, yêu thú màu vàng lại tấn công.
Tiếng gầm rú đinh tai nhức óc quanh quẩn trong thiên địa. Thiên Mãn Vương tức giận gầm rú, đối phương cường đại làm nó giật mình. Rõ ràng hơi thở yêu thú màu vàng chỉ có cửu tinh nhưng thực lực mạnh mẽ làm Thiên Mãn Vương than khổ.
Nếu ở trạng thái đỉnh cao thì cửu tinh yêu thú thế này không đỡ nổi một chiêu của Thiên Mãn Vương, nhưng nó đã chết, bây giờ chỉ là một phân thân tàn ảnh hình thành từ tinh khí thần. Mất đi Thái Thần Tháp chống đỡ, Thiên Mãn Vương không thi triển được áo nghĩa không gian, như con cọp già mất đi móng vuốt và răng nanh. Thiên Mãn Vương bị Phân thân Toản Địa Giáp đè đầu đánh.
– Thông Thiên Nhất Trảo!
Móng vuốt vàng sắc bén từ trên trời giáng xuống, ẩn chứa thiên uy kỳ diệu hóa thành dòng lũ vàng đổ ập xuống người Thiên Mãn Vương.một khối tinh khí thần vô hình bị Phân thân Toản Địa Giáp chậm rãi hấp thu.
Thiên Mãn Vương là yêu vương, áo nghĩa không gian nó sở hữu vô dụng với võ giả năng lượng, nhưng là đồ bổ trước giờ chưa từng có cho Phân thân Toản Địa Giáp . Sau này Phân thân Toản Địa Giáp từ đỉnh cửu tinh đột phá đến yêu vương sẽ bớt đi nhiều đường vòng.
Thiên Mãn Vương giận dữ hét to:
– Khốn kiếp!
Thiên Mãn Vương dốc sức phản kích, thân thể ảo lắc lư tùy thời tan vỡ. Thiên Mãn Vương rất tức giận, nó không hiểu tại sao không nghe theo mệnh lệnh của nó. Trong yêu tộc chia đẳng cấp rất nghiêm ngặt, yêu thú đê giai ít khi đối kháng lại yêu thú cao giai.
Lâm Tiêu không lơ là, hắn khống chế Phân thân Toản Địa Giáp tấn công dữ dội. Giờ phút này, Lâm Tiêu xem Thiên Mãn Vương là cục thịt mỡ cỡ bự, nôn nóng muốn nuốt vào bụng.
– Yêu Dực Cửu Trảm!
Xẹt xẹt xẹt!
Trong cuộc chiến Phân thân Toản Địa Giáp bắt chặt cơ hội thi triển ra Yêu Dực Cửu Trảm. Đôi cánh biến thành tia sáng vàng cắt hư không, chém ảo ảnh khổng lồ của Thiên Mãn Vương thành mấy chục khúc, mỗi khúc chứa tinh khí vương giả, mảnh nhỏ áo nghĩa của Thiên Mãn Vương. Đối với Phân thân Toản Địa Giáp thì đây là thuốc siêu bổ, yêu nguyên cuồn cuộn dâng lên, không ngừng cắn nuốt Thiên Mãn Vương.
Thiên Mãn Vương nóng nảy hét lên:
– A! Mau đến giúp ta!
Thật là hổ lạc bình dương bị khuyển khinh, một cửu tinh yêu thú bình thường dám cưỡi trên đầu nó, làm Thiên Mãn Vương tức điên, nó ra lệnh cho Ngân Văn Điện Báo hỗ trợ.
Ngân Văn Điện Báo đang đánh nhau với Lâm Tiêu nghe Thiên Mãn Vương ra lệnh thì mắt lộ tia tham lam. Ngân Văn Điện Báo bỏ qua Lâm Tiêu, nó nhanh như chớp lao hướng thân tàn của Thiên Mãn Vương, há to mồm. Ngân Văn Điện Báo không muốn trợ giúp Thiên Mãn Vương mà chỉ muốn chia một chén canh. Nhưng Phân thân Toản Địa Giáp không cho Ngân Văn Điện Báo như ý, đôi mắt vàng sậm lóe tia sáng lạnh, cái đuôi to cứng rắn hóa thành ánh sáng vàng nặng nề quét qua Ngân Văn Điện Báo và tia chớp bạc. Vang tiếng nổ điếc tai, Ngân Văn Điện Báo bị quét bay ra mấy ngàn thước, đụng vỡ một ngọn đồi.
– Đáng giận, vì sao ngươi cũng không nghe theo lệnh của ta ?
Thiên Mãn Vương không ngờ sẽ rơi vào tình huống thê thảm thế này, đôi mắt đỏ tràn ngập giận dữ nhìn tinh khí liên tục bị nuốt đi.
Thiên Mãn Vương đặt quyết tâm, hung tợn rống to:
– Ngươi nghĩ ta bó tay chịu trói sao ? Dù chết thì ta quyết kéo ngươi theo cùng, chết đi!!!
Cơ thể tàn khuyết của Thiên Mãn Vương đột nhiên toát ra dao động siêu khủng kiếp. Thân thể hư vô trong suốt từ bỏ vùng vẫy, nhanh chóng ngưng tụ hóa thành sóng xung kích vô hình nhập vào người Phân thân Toản Địa Giáp , điên cuồng chui vào linh hồn trong đầu nó.
Thiên Mãn Vương tà ác rống to:
– Cho ngươi nuốt ta này, chết cùng ta đi! Chôn cùng Thiên Mãn Vương ta!
Thiên Mãn Vương bất chấp tất cả đụng vào linh hồn phân thân Toản Địa Giáp, công kích chưa đến mà linh hồn Phân thân Toản Địa Giáp đã run rẩy. Nếu đòn công kích kia đến mục tiêu, Thiên Mãn Vương chết và linh hồn Phân thân Toản Địa Giáp cũng thành mây khói.
Lâm Tiêu căng thẳng thần kinh.
Ngay phút mấu chốt . . .
Xẹt xẹt xẹt!
Trong người Phân thân Toản Địa Giáp bừng lên các luồng sáng vàng kim, những ánh sáng dịu dàng hóa thành năng lượng nhanh chóng bao bọc trùng kích vô hình do Thiên Mãn Vương ngưng tụ ra.
Trong ánh sáng vàng kim vang lên giọng Thiên Mãn Vương tràn đầy khó tin:
– Cái . . . Này . . .
– Đây là hơi thở của vương giả tộc ta. Sao có thể ? Tại sao trong người cửu tinh yêu thú nho nhỏ nhà ngươi có huyết mạch của vương giả tộc ta ? A!
Biểu tình Thiên Mãn Vương kinh hoàng, nó hét thảm, tinh khí toàn thân tan rã trong ánh sáng vàng bao bọc, dung nhập vào huyết mạch của Phân thân Toản Địa Giáp , hóa thành năng lượng tinh thuần nhất.
Phân thân Toản Địa Giáp gầm lên, đôi mắt vàng sậm tỏa quang mang, yêu nguyên kích động tung hoành. Một ít áo nghĩa không gian tàn khuyết dung nhập vào thân thể phân thân Toản Địa Giáp, cảm giác với thế giới này càng rõ ràng hơn, thị giác khác hẳn đi.
– Grao!
Ngân Văn Điện Báo ở gần đó cũng gầm lên:
– Grao!
Ngân Văn Điện Báo kiêng dè nhìn phân thân Toản Địa Giáp, chậm rãi thụt lùi.
Lâm Tiêu đâu chịu bỏ qua nó, lòng máy động, Phân thân Toản Địa Giáp hóa thành ánh sáng vàng bắn ra. Móng vuốt cứng rắn nhanh như chớp giáng xuống cái đầu khổng lồ của Ngân Văn Điện Báo.
Ngân Văn Điện Báo rống to, đôi mắt trầm trọng, tia chớp khắp người nó tụ tập hướng cái sừng lôi, bắn ra sấm sét màu bạc thô cỡ thùng nước.
Ầm ầm ầm!
Móng vuốt vàng và tia chớp bạc va chạm. Phân thân Toản Địa Giáp khí thế không thể ngăn cản, móng vuốt xé nát tia chớp bạc. Mặc cho tia điện lan tràn khắp móng vuốt nhưng không tổn thương được Phân thân Toản Địa Giáp, vuốt giáng xuống đầu Ngân Văn Điện Báo khổng lồ nát bấy, chỉ còn lồng ngực trào máu.