Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Võ Đạo Đan Tôn

Chương 925: Sinh tử quỳnh lâu (1)

Tác giả: Ám Ma Sư
Chọn tập

Bên ngoài đế đô, La Sơn tông.

La Bá Thiên sắc mặt âm trầm, mắt long lên sòng sọc, sát khí sôi trào.

Từ khi biết tin tức thì trong lòng La Bá Thiên chỉ có một suy nghĩ, đó là giết Lâm Tiêu.

Thấy đôi mắt của La Bá Thiên, La Kinh Thiên lạnh lùng quát:

– Đừng hành động thiếu suy nghĩ, tiểu tử này đã cứng cáp, nếu chúng ta xuống tay với hắn mà bị Bách Lý Tỉ bệ hạ biết thì ta cũng không thể bảo vệ ngươi. La Sơn tông chúng ta sẽ bị hủy hoại ngay!

La Bá Thiên nghiến răng:

– Lão tổ, chẳng lẽ chúng ta cứ để mặc cho Lâm Tiêu trưởng thành ? Hiện tại hắn bày ra tốc độ trưởng thành dự tính khoảng mười năm sau La Sơn tông chúng ta sẽ có thêm một kẻ thù đẳng cấp Vương giả Sinh Tử cảnh.

Nói đến đây La Bá Thiên thầm sợ hãi, tốc độ trưởng thành của Lâm Tiêu khiến gã là tông chủ thế lực đỉnh cao trong đế quốc cũng thấy run.

La Kinh Thiên lạnh lùng cười:

– Yên tâm.

– Ngươi nghĩ là ta thúc đẩy liên danh đưa thư sao ? Ta chỉ góp thêm chút sức, có người khác dốc sức nhiều hơn. Trong hoàng cung có người mong Lâm Tiêu chết nhiều hơn chúng ta.

– Huống chi sau khi đánh bại Triệu Thiên Thần, tiểu tử này nổi tiếng trong đế quốc nhưng cũng trêu chọc một đám thiên tài Đế quốc Thần Võ. Đế quốc Thần Võ không như Đế quốc Võ Linh chúng ta, ta rất mong chờ tiểu tử này sống được bao lâu.

Nói vậy nhưng trong lòng La Kinh Thiên hơi hối hận, sớm biết Lâm Tiêu có thành tựu thế này thì ngày xưa lão đã trực tiếp ra tay giết hắn. Đế quốc Võ Linh có tức giận cỡ nào cũng sẽ không vì thiên tài còn chưa lớn lên trở mặt với Vương giả Sinh Tử cảnh như La Kinh Thiên. Nhưng mọi chuyện đã muộn, Lâm Tiêu trưởng thành, sau trận chiến với Triệu Thiên Thần thì hắn không đơn giản là thiên tài nữa, hắn là lá cờ đại diện đế quốc.

Giết Lâm Tiêu thì không cần Bách Lý Tỉ bệ hạ ra tay, toàn bộ võ giả đế quốc phun nước miếng đủ nhấn chìm La Sơn tông.

– Chỉ mong vậy đi.

La Bá Thiên nhìn La Kinh Thiên mặt không biểu tình, lắc đầu:

– Ta vốn định để La Thiên Đô khiêu chiến với hắn nhưng bây giờ . . .

La Thiên Đô mặt lạnh băng, khóe môi co giật. Lâm Tiêu như ngọn núi to, mấy năm nay luôn đè nặng lòng La Thiên Đô, khiến gã ngộp thở.

Mắt La Thiên Đô chớp lóe, nói:

– Ta định rời khỏi đế quốc, ngày mai xuất phát.

La Bá Thiên nhướng mày hỏi:

– Đi đâu ?

– Còn chưa quyết định.

La Bá Thiên định nói gì nhưng bị La Kinh Thiên ngăn lại:

– Để hắn đi đi.

La Kinh Thiên thầm thở dài. La Thiên Đô vốn là đệ tử La gia được lão xem trọng nhất, nhưng từ sau trận chiến Quận Hiên Dật thì nhuệ khí trên người gã hoàn toàn biến mất. Tương lai của La Thiên Đô chỉ có hai khả năng, hoặc là bùng nổ trong thinh lặng, hoặc lặng lẽ diệt vong. La Thiên Đô rời khỏi đế quốc đi du lịch cũng là chuyện tốt.

Đại tái Phong Vân bảng kết thúc, mấy ngày tiếp theo các đại thế lực tham gia đại tái lần lượt lên đường. Chín tuyển thủ đứng đầu nhận được thông báo khen ngợi của Bách Lý Tỉ bệ hạ, lên đường vào kinh.

Phần thưởng không phong phú như mùa Lâm Tiêu tham gia. Khá nhiều đan dược, bí tịch, thiếu mỗi tẩy lễ Thần Nguyên Trì. nhưng Lâm Nhu đã đột phá Quy Nguyên cảnh sơ kỳ, có được tẩy lễ hay không chẳng quan trọng.

Sau khi đám người Lâm Nhu chọn báu vật xong là lúc đệ tử Quận Hiên Dật khởi hành quay về.

Một thị giả đến trước mặt Lâm Tiêu, mỉm cười nói:

– Lâm Tiêu, bệ hạ cho mời.

Lâm Tiêu thầm khó hiểu:

– Bách Lý Tỉ bệ hạ tìm ta ?

Lâm Tiêu ngẫm nghĩ, đi theo thị giả đến hoàng cung, đại điện nơi Bách Lý Tỉ bệ hạ xử lý chính vụ.

Trong đại điện dát vàng rực rỡ, Bách Lý Tỉ ngồi trên ngai vàng, mỉm cười nhìn Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu cung kính hành lễ:

– Lâm Tiêu tham kiến bệ hạ.

Giọng Bách Lý Tỉ uy nghiêm vang lên:

– Người đâu, ban ghế.

Có người hầu kéo ghế đến, lặng lẽ lui ra.

Lâm Tiêu không khách sáo, cảm ơn rồi ngồi xuống.

– Lâm Tiêu, ngươi có biết trẫm kêu ngươi đến vì chuyện gì không ?

Lâm Tiêu lắc đầu.

– Ha ha ha.

Bách Lý Tỉ bệ hạ bật cười nói:

– Trẫm kêu ngươi đến liên quan chuyện ngươi làm trong Thành Tinh Tú. Đế quốc Võ Linh ta dựng nước hơn ngàn năm, thưởng phạt rõ ràng. Ngươi giết Quận vương Tương Thiên Thần trong Quận Võ Uy, trẫm phải phạt. Nhưng ngươi dương uy danh đế quốc ta trong Thành Tinh Tú, trẫm nên thưởng.

Lâm Tiêu nhướng mày nói:

– Thưởng ?

Hiện giờ Lâm Tiêu không thiếu báu vật, nhưng Bách Lý Tỉ bệ hạ tặng cho phần thưởng tuyệt đối không phải vật bình thường, không ai ngại thiếu đồ tốt.

Bách Lý Tỉ bệ hạ phất tay, một viên ngọc trong suốt năm sắc chậm rãi rơi vào tay Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu nhướng mày hỏi:

– Đây là . . . ?

Lâm Tiêu cảm nhận dao động không gian cực mạnh từ hạt ngọc trong suốt năm màu.

Bách Lý Tỉ bệ hạ rụt tay về, mỉm cười nói:

– Trẫm thưởng cho ngươi viên Hư Không Châu.

– Hư Không Châu ? Cùng loại với Độn Không Châu sao ?

Lâm Tiêu nghĩ ngay đến ngày xưa La Bá Thiên sử dụng Độn Không Châu trong Quận Hiên Dật. Độn Không Châu chứa ấn ký vương giả, cho người sử dụng trốn vào hư không, võ giả bình thường không tấn công trúng được. Bởi vì chỉ có Vương giả Sinh Tử cảnh mới đưa công kích vào hư không vô tận được.

Bách Lý Tỉ giật mình, sau đó cười nói:

– Ngươi nói viên Độn Không Châu mà La Bá Thiên tông chủ La Sơn tông sử dụng đúng không ? Trẫm cho ngươi viên Hư Không Châu cũng tương tự vậy, nhưng không hoàn toàn giống nhau. Giống là bên trong chứa uy lực ấn ký vương giả, khác là công dụng.

Bách Lý Tỉ giải thích rằng:

– Độn Không Châu cho người sử dụng ẩn nấp hư không, không bị công kích. Hư Không Châu của ta thì khiến người sử dụng chớp mắt vượt vạn dặm, dịch chuyển hư không.

Bách Lý Tỉ nghiêm túc nói:

– Lâm Tiêu, ngươi là đệ nhất thiên tài ngàn năm qua của Đế quốc Võ Linh ta, đối với thiên tài như vậy đương nhiên trẫm hy vọng ngươi đừng chết. Sau này nếu gặp nguy hiểm sống chết, vào phút mấu chốt hãy kích hoạt Hư Không Châu, nó sẽ đưa ngươi dịch chuyển xa vạn dặm.

– Bên trong chứa ấn ký vương giả của trẫm, dù ngươi sử dụng Hư Không Châu trước mặt Vương giả Sinh Tử cảnh bình thường thì đối phương cũng không bắt giữ được vị trí của ngươi. Nhưng Hư Không Châu chỉ có tác dụng một lần, dùng hết sẽ không còn. Nói cách khác Hư Không Châu bảo vệ một mạng sống cho ngươi, để ngươi có cơ hội làm lại.

– Ngoài ra Hư Không Châu dịch chuyển tùy cơ, không thể khống chế. Nên trong một số tuyệt địa không đến lúc bất đắc dĩ thì đừng dùng, nếu không rất có thể ngươi sẽ bị truyền tống vào tuyệt cảnh khác.

– Đa tạ Bách Lý Tỉ bệ hạ.

Lâm Tiêu không nhiệt huyết tràn trề. Trong cùng thế hệ Lâm Tiêu chẳng sợ ai, nhưng không bài trừ cường giả đẳng cấp Vương giả Sinh Tử cảnh tấn công hắn. Ví dụ Địa Kiếm Vương hay La Kinh Thiên của La Sơn tông, khi đó Hư Không Châu là bùa hộ mạng của hắn. Mặc dù không thể đánh trả nhưng ít ra bảo vệ một mạng sống cho Lâm Tiêu.

Chọn tập
Bình luận