Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1150: Cửu âm tuyệt mạch

Tác giả: Ám Ma Sư
Chọn tập

Hèn gì thiếu nữ áo lam bị cửu âm tuyệt mạch mà còn sống đến bây giờ, thậm chí vượt qua cực hạn hai mươi lăm tuổi. Có lẽ bắt đầu từ ngày thiếu nữ áo lam còn nhỏ mỗi ngày nuốt nhiều đan dược hỏa hệ, báu vật, không ngừng ức chế cửu âm tuyệt mạch phát tác nên mới sống tới bây giờ, thậm chí đột phá Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng.

Nghe Lâm Tiêu nói, Lâm Tiên Âm, Chiến Khuê ngơ ngẩn. Lâm Tiêu thốt ra tên mấy báu vật là những thứ thiếu nữ áo lam đã ăn từ nhỏ đến lớn, không thiếu một vị nào, Lâm Tiêu kể thứ tự cũng giống nhau. Lâm Tiên Âm, Chiến Khuê trong lòng đầy chờ mong, có lẽ thiếu niên trước mắt sẽ có cách chữa bệnh cho Kỳ nhi.

Lâm Tiên Âm kích động nói:

– Lâm công tử xin hãy cứu giúp Kỳ nhi, chỉ cần Lâm công tử chịu cứu Kỳ nhi thì muốn Minh Nguyệt cốc chúng ta làm cái gì chúng ta cũng tuyệt đối không từ chối.

Trong mắt Lâm Tiên Âm tràn đầy mong chờ và căng thẳng.

Lúc này thiếu nữ áo lam rên rỉ kêu đau:

– Cô cô . . .

Khí lạnh mãnh liệt từ cơ thể thiếu nữ áo lam khuếch tán, Chiến Khuê Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng cũng phải run rẩy, khí lạnh kia làm gã không cách nào đỡ thiếu nữ được, tùy thời buông tay.

Thiếu nữ áo lam nhíu chặt mày, người khẽ run. Thiếu nữ áo lam đang trong đau đớn mãnh liệt, lý trí mơ hồ.

– Để ta thử xem sao.

Lâm Tiêu đến trước mặt thiếu nữ áo lam, tay ôm lấy nàng.

Vù vù vù!

Một tia lực lượng căn nguyên Tử Tuyền Thiên Thương Viêm dung nhập vào cơ thể thiếu nữ áo lam, ức chế hỏa độc bùng nổ trong người nàng.

– Thoải mái quá.

Cảm giác hơi nóng từ người Lâm Tiêu, thiếu nữ áo lam vô thứ thì thào, bản năng dán sát hắn. Thiếu nữ áo lam mặc y phục mỏng manh, thân thể mềm mại lạnh lẽo như khối băng tựa sát vào Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu nhíu mày định đẩy thiếu nữ áo lam ra nhưng nàng như bạch tuộc hai tay ôm chặt cổ hắn, chân kẹp chặt eo hắn, bộ ngực cao vút dán sát ngực hắn. Thiếu nữ áo lam như là khách du lịch bị đông cứng trong mùa đông tuyết rơi trông thấy cái lò ấm áp, không muốn thả tay ra.

Răng rắc!

Khí lạnh tràn ngập, cơ thể Lâm Tiêu kết tầng băng cứng. Khí lạnh thấu xương thông qua da thịt thấm vào cơ thể Lâm Tiêu, muốn đóng băng hắn.

Lâm Tiêu biến sắc mặt. Khí lạnh thật đáng sợ, uy lực đủ sức đông cứng Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng bình thường. Nếu không phải Lâm Tiêu có ba Áo Nghĩa đao quyết e rằng đã bị khí lạnh kia làm bị thương. Cửu âm tuyệt mạch của thiếu nữ áo lam đã đến thời kỳ bùng nổ cấp tính, nếu không chữa kịp lúc thì nửa canh giờ sau thân thể của nàng sẽ bị đông thành từng khối băng, cuối cùng hóa thành nguyên khí hàn băng, tan vỡ ra.

Lúc này Lâm Tiêu không rảnh chú ý động tác của hắn và thiếu nữ áo lam có gì bất nhã. Tử Tuyền Thiên Thương Viêm trong người Lâm Tiêu ồ ạt chui vào cơ thể thiếu nữ áo lam.

Nữ nhân áo trắng và Chiến Khuê liếc nhau, mắt sáng rực:

– Đây là . . . Thiên hỏa!

Thiên hỏa là một trong mấy ngọn lửa mạnh nhất thiên địa, có thuộc tính khác nhau. Không biết thiên hỏa của Lâm Tiêu là thuộc tính gì, không chừng có thể ức chế cửu âm tuyệt mạch.

Trong ánh mắt mong chờ của Lâm Tiên Âm, Chiến Khuê, khí hàn băng trên người thiếu nữ áo lam giảm bớt dần. Nhưng ngay sau đó thiếu nữ áo lam rên rỉ, khóe môi tràn máu, người run bần bật.

Đây là Tử Tuyền Thiên Thương Viêm đối kháng với cửu âm tuyệt mạch dẫn đến phản phệ trong thân thể thiếu nữ áo lam.

Lâm Tiên Âm căng thẳng siết chặt nắm tay:

– Kỳ nhi!

Ánh mắt Lâm Tiêu không thay đổi, Tử Tuyền Thiên Thương Viêm phát ra thuộc tính sinh mệnh. Trong tiếng xoẹt xoẹt, vết thương trên người thiếu nữ áo lam khép lại ngay, sắc mặt từ ban đầu xanh lè trở về màu hồng hào bình thường.

Tử Tuyền Thiên Thương Viêm chẳng những có thuộc tính lửa cũng có thuộc tính sinh mệnh, đây là lý do vì sao Lâm Tiêu dùng Tử Tuyền Thiên Thương Viêm chữa trị.

Thiếu nữ áo lam mơ hồ rên rỉ thức tỉnh.

Thiếu nữ áo lam thấy cảnh đáng xấu hổ hiện tại thì mặt đỏ rực, lực lượng bùng nổ, chân nguyên mãnh liệt thổi bay Lâm Tiêu đi.

– Ngươi . . . Lưu manh!

Vù vù vù!

Một đao nhẫn băng giá mỏng như cánh ve hiện ra trong tay thiếu nữ áo lam, mặt nàng lạnh lùng đầy sát khí nhìn Lâm Tiêu.

Lâm Tiên Âm vội ngăn cản thiếu nữ áo lam:

– Kỳ nhi dừng tay, vị này là Lâm công tử, nếu không nhờ công tử cứu thì vừa rồi Kỳ nhi đã chết!

– Cô cô!

Thiếu nữ áo lam xấu hổ tức tối nói:

– Dù hắn đã cứu ta cũng không cần ôm ta như vậy!

Vẻ mặt thiếu nữ áo lam buồn bực, từ nhỏ đến lớn nàng chưa từng nắm tay với nam nhân xa lạ chứ đừng nói ôm, mới rồi hành động của Lâm Tiêu làm thiếu nữ áo lam vừa xấu hổ vừa tức giận.

Lâm Tiên Âm cười khổ nói:

– Kỳ nhi, ngươi hiểu lầm Lâm công tử, vừa rồi là tự ngươi bám dính Lâm công tử.

Lâm Tiên Âm xin lỗi Lâm Tiêu:

– Lâm công tử có sao không? Kỳ nhi không rõ ràng tình huống, thật ra nàng rất lương thiện, không cố ý tấn công Lâm công tử.

Lâm Tiêu phẩy tay nói:

– Không sao.

Chân nguyên băng giá của thiếu nữ áo lam tuy đáng sợ nhưng không đủ tư cách tổn thương Lâm Tiêu.

Thiếu nữ áo lam trợn to mắt nói:

– Tự ta bám dính . . .

Thiếu nữ áo lam há hốc mồm, biểu tình cực kỳ giật mình. Lâm Tiên Âm khẳng định nhìn nàng, trong đầu thiếu nữ áo lam mơ hồ nhớ hành động lúc cửu âm tuyệt mạch phát tác, nàng vô cùng xấu hổ, sắc đỏ từ cổ lan đến lỗ tai.

Thiếu nữ áo lam cúi đầu, giọng nhỏ như muỗi kêu:

– Xin lỗi Lâm công tử, ta đã đổ oan cho Lâm công tử.

Thiếu nữ áo lam không dám nhìn Lâm Tiêu.

Lâm Tiên Âm càng quan tâm về cửu âm tuyệt mạch của thiếu nữ áo lam hơn:

– Lâm công tử, bệnh của Kỳ nhi sao rồi?

Lâm Tiêu lắc đầu, nói:

– Ta chỉ tạm thời ức chế cửu âm tuyệt mạch của nàng ta, muốn hoàn toàn giải quyết cũng không dễ. Nhưng ta khuyên các người về sau đừng tùy tiện cho nàng ấy dùng báu vật hỏa hệ. Bởi vì cửu âm tuyệt mạch trong cơ thể nàng ấy đã bị ức chế đến cực điểm, nếu còn tiếp tục dùng báu vật hỏa hệ ức chế thì lần sau phát tác càng khó kiềm chế.

Chữa cửu âm tuyệt mạch, người bình thường sẽ dùng cách khắc chế như trường hợp của thiếu nữ áo lam, để nàng dùng nhiều báu vật hỏa hệ, lợi dụng lực lượng trong đó đối kháng với hàn độc cửu âm tuyệt mạch toát ra, khiến hàn độc bị ức chế trong vòng kiểm soát.

Nhưng tục ngữ nói con giun xéo lắm cũng oằn, cứ ức chế mãi sẽ làm lực lượng cửu âm tuyệt mạch lần lượt tích tụ, cuối cùng bùng nổ thì thần tiên cũng khó cứu.

Lòng Lâm Tiên Âm chìm xuống, nhưng nàng là người thông minh, không hỏi thêm về cửu âm tuyệt mạch.

– Ân sâu dày cảm tạ không hết, Lâm công tử đã cứu ba người chúng ta, nếu công tử không ngại thì mời đi phủ đệ của Minh Nguyệt cốc chúng ta trong Thành Nhân Minh, để chúng ta chiêu đãi công tử.

– Thành Nhân Minh?

Lâm Tiên Âm nghi hoặc hỏi:

– Hay đây là lần đầu tiên Lâm công tử đến hoang dã cổ địa?

– Đúng là lần đầu tiên ta đến hoang dã cổ địa, không quen thuộc chỗ này.

Chọn tập
Bình luận