Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Võ Đạo Đan Tôn

Chương 130: Người mới khiêu chiến (1)

Tác giả: Ám Ma Sư
Chọn tập

Chương 130: Người mới khiêu chiến. (1)

Lâm Tiêu thầm giật mình, dược lực ẩn chứa trong Ngưng Nguyên Đan thật sự đáng sợ, vượt xa nhất phẩm Nguyên Khí Đan và Ôn Nguyên Đan, chẳng những ở số lượng nguyên lực vượt xa, mà ở mặt chất lượng cũng không cùng cấp bậc. Nếu như không phải Lâm Tiêu tu luyện Ngưng Nguyên Công và Kim Ngọc Quyết, nhất chuyển Chân Võ giả bình thường nếu phục dụng Ngưng Nguyên Đan này, chỉ sợ không những không thể tăng lên nguyên lực, mà thể nội kinh mạch và Nguyên Trì bị nguyên lực cuồng bạo như thế xông lên, ngược lại sẽ hỗn loạn không chịu nổi, thậm chí sẽ tẩu hỏa nhập ma.

Bất chấp kinh ngạc, đại não Lâm Tiêu một mảnh tỉnh táo, toàn lực vận chuyển Ngưng Nguyên Công, điên cuồng luyện hóa nguyên lực bàng đại tán loạn trong người.

Dưới lực lượng cường đại của Ngưng Nguyên Công, nhưng nguyên lực bàng đại tán loạn phảng phất như con ruồi không đầu kia lực lập tức bị điên cuồng thôn phệ, chuyển hóa thành nguyên lực bản thân Lâm Tiêu.

Một canh giờ qua đi.

Nguyên lực do nhị phẩm Ngưng Nguyên Đan biến thành rốt cục bị hấp thu toàn bộ, Lâm Tiêu cảm thấy kinh mạch mình sưng lên vô cùng, Nguyên Trì xoay tròn nhẹ nhàng rung rung, số lượng nguyên lực trong cơ thể Lâm Tiêu đã vượt ra khỏi cực hạn mà Nguyên Trì và kinh mạch có khả năng thừa nhận.

Một cổ đau đớn giống như đao cắt từ trong kinh mạch và Nguyên Trì Lâm Tiêu truyền ra, Lâm Tiêu cắn răng, khống chế nguyên lực điên cuồng trùng kích Nguyên Trì vùng đan điền.

.

Nhất trọng!

Nhị trọng!

. . .

Nguyên lực khổng lồ và tinh thuần như sóng biển lần lượt trùng kích đến, mỗi một lần trùng kích, Nguyên Trì Lâm Tiêu đều nhẹ nhàng rung rung, giống như muốn nổ tung lên vậy.

Rốt cục, sau một nén nhang.

Ba!

Nguyên Trì vùng đan điền Lâm Tiêu rốt cục mạnh mẽ mở rộng ra, như khi bóng da đang bành trướng bị vòng sắt bao lấy, vòng sắt đột nhiên sụp đổ, vòng xoáy Nguyên Trì vốn ước chừng như bóng bàn đột nhiên một hồi bành trướng, trực tiếp biến lớn đến như quả bóng tennis, đồng thời một cổ hấp lực cường đại hơn trước kia gấp mấy lần điên cuồng xoay tròn từ trong lan tràn ra, điên cuồng hấp thu nguyên lực trong kinh mạch Lâm Tiêu.

Hô!

Nguyên lực trước kia còn cảm thấy trướng đau nhức dị thường, hoàn toàn không cách nào dung nạp chỉ mấy hơi thở đã bị Nguyên Trì mở rộng hấp thu sạch sẽ, trong Nguyên Trì trống rỗng, tựa hồ mới chứa đầy một phần ba.

Thật lâu, hai mắt nhắm chặt của Lâm Tiêu bỗng nhiên mở ra, chậm rãi nhổ ra một ngụm trọc khí, trên mặt lộ ra vui sướng.

Ba tháng khổ tu, hôm nay rốt cục tấn cấp nhị chuyển.

– Hiện giờ ta vừa mới tấn cấp nhị chuyển, còn cần củng cố một phen.

Lâm Tiêu không có bị vui sướng tấn cấp làm choáng váng đầu óc, tiếp tục nhắm mắt tu luyện, điên cuồng tham lam hấp thu lấy nguyên khí trong thiên địa.

Sau khi tấn cấp nhị chuyển, Lâm Tiêu có thể cảm nhận được rõ ràng, số lượng Thiên Địa nguyên khí mình hấp thu so với trước kia nhanh gần gấp hai, Nguyên Trì lớn ra, số lượng Thiên Địa nguyên khí có thể hấp thu cũng nhiều hơn.

Một ngày đêm qua ddi, Lâm Tiêu triệt để củng cố, trong Nguyên Trì cũng không trống rỗng như khi vừa tấn cấp nữa.

. . .

Sáng sớm, sương mù hơi mỏng bao phủ cả nửa Tân Vệ Thành, hôm nay đã nhập thu, Thiên Địa hơi có chút mát mẻ, một vòng mặt trời đỏ dâng lên ở phương đông, ánh mặt trời phổ chiếu xuống, thời gian dần trôi qua chưng đi đám sương bao phủ trên không thành trì.

Lâm Tiêu chậm rãi đi trong Võ Điện, hôm nay là ngày Võ Điện giảng bài, Võ Điện sẽ phái ra quản sự, giảng giải tu luyện chi đạo cho các đệ tử, các đệ tử mặc kệ tu vị cao thấp thế nào đều có thể đi nghe, nhưng về phần có thể nghe được bao nhiêu, lĩnh ngộ được bao nhiêu thì phải xem bản thân.

Nơi giảng giải công pháp ở ngay trên quảng trường ở trung ương Võ Điện, khi Lâm Tiêu đi vào trên quảng trường, trên toàn bộ quảng trường đã ngồi đầy mấy trăm đệ tử.

Lâm Tiêu tùy tiện tìm một vị trí ngồi xuống.

– Nhìn kia, hắn chính là tân tấn thiên tài đệ tử Lâm Tiêu vừa mới gia nhập Võ Điện chúng ta vào ba tháng trước.

Lâm Tiêu vừa mới ngồi xuống, chợt nghe được cách đó không xa rất nhiều thiếu niên đệ tử đều dùng ánh mắt lửa nóng nhìn mình, xì xào bàn tán với nhau.

Trên quảng trường Võ Điện.

Các ánh mắt có chút lửa nóng đều nhìn chăm chú lên Lâm Tiêu, như thợ săn trong rừng núi gặp được con mồi vậy, trong đôi mắt lóe ra hào quang không hiểu. Nếu là một ít võ igar tâm trí không đủ kiên định bị nhiều người nhìn chăm chú, vây xem như vậy, trong lòng khó tránh khỏi sẽ tâm thần bất định, nhuưng Lâm Tiêu thần thái tự nhiên, không sợ chút nào.

Lâm Tiêu có được Toản Địa Giáp phân thân ngay cả võ giả Hóa Phàm cảnh sơ kỳ cũng từng giết qua, những Chân Võ giả nhất chuyển, nhị chuyển sao có thể khiến Lâm Tiêu để trong lòng được.

Coi như là trong quá trình chờ đợi giảng bài Lâm Tiêu cũng không muốn lãng phí thời gian, khoanh chân ngồi trên đá cẩm thạch sạch sẽ, tâm thần trầm tĩnh lại, chậm rãi hấp thu lấy nguyên khí trong thiên địa.

– Lâm Tiêu.

Đột nhiên, Lâm Tiêu cảm giác được một cổ ánh mắt đặc thù rơi trên người mình, đồng thời, một thanh âm thanh thúy động lòng người vang lên bên tai hắn.

Thanh âm êm tai dễ nghe kia truyền đến, trên quảng trường ầm ĩ thật giống không cốc u lan, chim hoàng oanh kêu to vậy, khiến tâm thần người đều sung sướng lên.

– Ân?

Lâm Tiêu ngẩng đầu nhìn lại, liền nhìn thấy một thiếu nữ lông mày cong cong, làn da trắng nõn, khóe miệng mang theo má lúm đồng tiền trực tiếp đến bên cạnh hắn, ngồi xuống ngay cạnh hắn, trong đôi mắt trong veo như nước lóe ra hào quang giảo hoạt.

– Lữ Tuyết.

Lâm Tiêu khẽ giật mình, đây chính là Lữ Tuyết cùng tham gia khảo hạch Chuẩn Võ giả với mình lúc trước.

– Sao hả, không chào đón ta sao?

Lữ tuyết tự nhiên cười nói, xinh đẹp như hoa, tron khi nói chuyện, một cổ mùi thơm ngát nhàn nhạt đập vào mặt, hàm răng khẽ cười nói:

– Hôm nay là ngày công khai giảng bài, đất trống trên quảng trường có thể tùy ý ngồi, ngươi cũng không thể như lúc dã ngoại khảo thí đuổi ta đi được.

– Muốn ngồi ở nơi nào là chuyện của ngươi, ta cũng không xen vào.

Lâm Tiêu quay đầu, bình thản lên tiếng.

Đối với sự xuất hiện của Lữ Tuyết, hắn ngược lại cũng không hiếu kỳ, lúc trước Lữ Tuyết cùng hắn cùng nhau tham gia Chuẩn Võ giả thực chiến khảo hạch, trụ cột bản thân đã cực kỳ vững chắc, hiển nhiên cũng không phải như Chuẩn Võ giả bình thường tùy tiện tham gia, hôm nay ba tháng qua đi trở thành Chân Võ giả gia nhập Võ Điện cũng là chuyện rất bình thường.

Trong nội tâm nghĩ thông suốt điểm này, Lâm Tiêu liền không hề chú ý nữa, ngưng thần tiếp tục tu luyện, đối với hắn mà nói, không có chuyện gì quan trọng hơn tu luyện cả.

Lữ Tuyết sững sờ, vốn tưởng rằng Lâm Tiêu sẽ bởi vì giao tình trước kia nói thêm nhiều câu với mình, không nghĩ tới hắn lại không hề để ý đến, cái này khiến Lữ Tuyết không khỏi cực kỳ hoài nghi lực hấp dẫn của mình, lòng tự tin bị đả kích nghiêm trọng.

– Là Lữ Tuyết.

– Lữ Tuyết này vừa mới gia nhập Võ Điện chúng ta được hai tháng, hơn nữa gia nhập cũng là thiên tài doanh trong Võ Điện, đợi một tháng sau, chúng ta cũng có thể khiêu chiến nàng.

Chọn tập
Bình luận