Tuy rằng bản thân bị trọng thương, nhưng vẻ dữ tợn trên mặt Phiền Thông không giảm, cười lạnh nói.
– Năm đó đại ca Lâm Hiên của ta có phải là bị Hắc Long trại các ngươi giết chết không?
Lâm Tiêu lạnh lùng nhìn Phiền Thông, trong miệng phát ra giọng nói lạnh như băng.
Phiền Thông khẽ giật mình, chợt phá lên cười:
– Ha ha, ta còn tưởng rằng ngươi muốn gì, nếu ngươi đã hỏi vậy rồi, ta sẽ trung thực nói cho ngươi biết, đúng vậy, năm đó đại ca ngươi Lâm Hiên chính là do ta phái người đánh chết, không thể không nói tiểu đội Lang Đao của đại ca ngươi năm đó chính là tiểu đội võ giả tiếng tăm lừng lẫy tại Thành Tân Vệ, trong số cường giả ta phái ra, chết mất ba gã võ giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ, toàn bộ đội ngũ cơ hồ toàn quân bị diệt, cuối cùng chỉ có một người còn sống trở về.
– Thật là đáng tiếc, lần này nếu như không phải ngươi, Hắc Long trại chúng ta đã sớm chiếm cứ Thành Tân Vệ rồi, đáng tiếc, đáng tiếc, đều là vì ngươi.
Hai mắt Phiền Thông gắt gao nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêu, tràn đầy oán độc và cừu hận.
– Ta sớm đã biết rõ, bất cứ thiên tài nào trong Thành Tân Vệ đều có thể phá hư đại sự của chúng ta, cho nên năm đó đại ca ngươi phải chết, đáng tiếc chúng ta lại không thể sớm giết chết ngươi, sớm biết như vậy, lúc trước cho dù bại lộ nhiều lực lượng hơn nữa, ta cũng phải thừa dịp ngươi chưa hoàn toàn phát triển đánh chết ngươi.
Trong nội tâm Phiền Thông tràn đầy hối hận, hắn từng có cơ hội giết chết Lâm Tiêu, Ân Lâm, Triều Diệt, toàn là cao thủ Hắc Long trại hắn phái đi đánh chết Lâm Tiêu, đáng tiếc cuối cùng đều đã thất bại, không nghĩ tới nhân quả tuần hoàn, giờ mới qua hai năm ngắn ngủi, Lâm Tiêu đã mạnh mẽ trở về, phá hủy chuyện tốt mà Hắc Long trại hắn mưu đồ vô số năm.
– Ha ha ha, ngươi muốn báo thù cho Lâm Hiên? Vậy thì tới đi, đáng tiếc coi như là giết ta, đại ca ngươi vẫn không thể sống lại, ha ha ha.
Phiền Thông dữ tợn cười lớn.
Bên ngoài phủ thành chủ, từng tiếng hét to thê thảm không ngừng vang lên, sau mỗi một tiếng hét là một thanh viên Hắc Long trại chết đi, nhìn xem tràng cảnh thảm thiết ngoài kia, tâm huyết nhiều năm của mình bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, Phiền Thông đã triệt để điên cuồng.
Lâm Tiêu thần sắc lạnh như băng, túm lấy Phiền Thông nhấc lên, lạnh lùng nói:
– Ta nghe nói năm đó ngươi phái người đánh chết đại ca ta, là vì mệnh lệnh của một đại nhân vật, nói cho ta biết, tên kia là ai?
– Ân?
Phiền Thông không khỏi khẽ giật mình, sau một lát mới cười lạnh nói:
– Không nghĩ tới chuyện này ngươi cũng biết, bất quá, ta tại sao phải nói cho ngươi biết?
– Chỉ cần ngươi nói cho ta biết năm đó đại nhân vật bảo ngươi giết đại ca ta là ai, có lẽ, ta có thể lưu cho thành viên Hắc Long trại ngươi một con đường sống.
Lâm Tiêu lạnh lùng nói.
– Ha ha ha, ngươi cho rằng ngươi là ai? Bây giờ là thú triều tập kích, chỉ bằng ngươi chẳng lẽ có thể ngăn cản được thú triều đáng sợ như thế sao? Coi như là đánh chết mấy đầu ngũ tinh yêu thú tướng lãnh cũng không thể cứu vãn Hắc Long trại ta, ngươi cho rằng ta là tiểu hài tử ba tuổi sao?
Phiền Thông điên cuồng cười ha hả.
– Thật sao? Vậy ngươi hãy xem thật kỹ đây.
Trong ánh mắt của Phiền Thông, Lâm Tiêu đột nhiên mãnh liệt khoát tay.
NGAO rống.
Trong đống phế tích, trong miệng Phân thân Toản Địa Giáp đột nhiên phát ra một tiếng gào thét, theo tiếng gào thét này vang lên, chỉ một thoáng, thú triều vốn điên cuồng tiến công bỗng nhao nhao dừng lại, nguyên một đám đứng im, ngẩng đầu nhìn Vương của bọn nó.
Trong đêm tối yên tĩnh, tiếng chém giết vốn kịch liệt đột nhiên biến mất, chỉ còn lại tiếng hơi thở ù ù của đám yêu thú cùng với tiếng kêu rên thống khổ của đám thương binh Hắc Long trại, bên trong toàn bộ tiểu thành đổ nát, đám võ giả may mắn còn sống sót sợ hãi, kinh ngạc nhìn tất cả trước mặt, đám yêu thú này tuy rằng quỷ dị ngừng chém giết, nhưng bọn hắn cũng không dám có chút cử động, sợ lại lần nữa chọc giận đám yêu thú điên cuồng này.
– Chuyện này. . . Làm sao có thể. . .
Phiền Thông ngơ ngác nhìn qua một màn này, cơ hồ không dám tin vào hai mắt của mình.
– Đây là có chuyện gì, những yêu thú này tại sao phải nghe theo mệnh lệnh tiểu tử này? Chẳng lẽ tiểu tử này cũng là yêu thú hay sao?
Trong đầu Phiền Thông phảng phất nổi lên sóng to gió lớn, dùng trí tuệ của hắn, hoàn toàn không rõ đến tột cùng xảy ra chuyện gì, vì sao những yêu thú này lại phảng phất như nghe theo mệnh lệnh của Lâm Tiêu..
– Đúng, nghe nói yêu thú cấp Vương trong truyền thuyết tương đương với Vương giả Sinh Tử Cảnh nhân loại một khi đột phá, thậm chí có thể hóa thành nhân hình, chẳng lẽ Lâm Tiêu này là một đầu yêu thú đột phá cấp Vương sao?
Trong nội tâm Phiền Thông khiếp sợ giờ phút này trong đầu đã hoàn toàn hỗn loạn.
– Sao hả, hiện giờ có thể nói cho ta biết năm đó đến cùng là ai lệnh cho người đánh chết đại ca ta chưa, nếu không, ta sẽ huyết tẩy Hắc Long trại ngươi, không lưu một người sống, nếu như câu trả lời của ngươi có thể khiến ta thỏa mãn, nói không chừng ta sẽ rũ lòng từ bi, lưu Hắc Long trại ngươi một con đường sống.
Âm thanh lạnh như băng của Lâm Tiêu vang vọng.
– Ta nói, ta nói.
Phiền Thông nhìn qua Lâm Tiêu trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi:
– Năm đó bảo ta đánh chết đại ca ngươi Lâm Hiên chính là La Sơn Tông của đế quốc, mệnh lệnh của bọn hắn là thông qua Địa Hạ Liên Minh truyền tới, Hóa Thú Quyết mà ta tu luyện chính là thù lao năm đó La Sơn Tông cho ta.
– La Sơn Tông?
Lâm Tiêu nhướng mày, La Sơn Tông này hắn tất nhiên đã nghe qua, chính là một tông môn cực kỳ đáng sợ của đế quốc Võ Linh, địa vị tại trong đế quốc Võ Linh cực cao.
Luận quy mô, La Sơn Tông so với các thế lực đỉnh tiêm của đế quốc như Võ Điện, Nguyên Võ Thánh Địa kỳ thật là yếu một ít, nhưng luận địa vị, địa vị La Sơn Tông ở đế quốc Võ Linh không thấp hơn Võ Điện và Nguyên Võ Thánh Địa chút nào, bởi vì đời trước của La Sơn Tông chính là do hoàng tộc của đế quốc La Sơn, một trong các đế quốc cao cấp nhất đại lục vào hơn hai nghìn năm trước trước khi Hủy Diệt Chi Nhật còn chưa xảy ra.
Về sau Hủy Diệt Chi Nhật bộc phát, đế quốc La Sơn bị thú triều công diệt, hoàng tộc đế quốc La Sơn thành lập La Sơn Tông, chống cự thú triều tập kích, ý đồ một lần nữa thành lập đế quốc, nhưng cuối cùng không thành công, phụ thuộc vào đế quốc Võ Linh, trở thành một trong các tông môn tại đế quốc Võ Linh.
Bất quá cho dù không thể một lần nữa thành lập đế quốc, nhưng La Sơn Tông lại có quan hệ chặt chẽ với hoàng tộc đế quốc Võ Linh hiện nay, là một trong các đại tông môn tiếng tăm lừng lẫy ở đế quốc Võ Linh.
– La Sơn Tông?
Lâm Tiêu ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Phiền Thông:
– Ngươi cho rằng ngươi tùy tiện nói ra một tông môn ta sẽ tin tưởng ngươi sao? Quả thực buồn cười, mạnh như La Sơn Tông còn cần ngươi tới ra tay? Huống chi năm đó đại ca Lâm Hiên ta chỉ là một tam chuyển Chân Võ giả, La Sơn Tông ở Quận Hiên Dật ngay cả phân bộ cũng không có, đại ca ta sao lại có quan hệ với La Sơn Tông được.