– Các ngươi cho rằng Long Tiên Hương này là ai cũng có thể uống nổi sao? Long Tiên Hương kia là Lục giai linh dược, chỉ một gốc Long Tiên Hương liền giá trị nghìn vạn lượng, huống chi trong đó còn tăng thêm một ít nguyên liệu khác, mấu chốt nhất là Long Tiên Hương kia rất thưa thớt, chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu. Toàn bộ Hiên Dật quận thành, có thể uống được Long Tiên Hương trà không có mấy người, không ai mà không phải là thủ lĩnh các đại thế lực, lần này ta cũng là dính chút ảnh hưởng của các ngươi mới uống được một chén, thật nếu để cho ta mua, ta cũng mua không nổi, hơn nữa cũng mua không được.
Lâm Tiêu líu lưỡi. Được rồi, Vũ Điện phân điện điện chủ của Hiên Dật quận thành này chính là Quy Nguyên cảnh cao thủ, nhân vật như vậy mình là không có biện pháp so sánh, vô luận là quyền thế, hay thực lực, hai người đều có cách biệt một trời, bản thân tân tân khổ khổ liệp sát nhiều Yêu Thú như vậy, đạt được nhiều linh dược như vậy, tích lũy tài phú cũng mua không nổi một bình trà của đối phương uống, có thể thấy được địa vị song phương cách xa
Kế tiếp, Lý Dật Phong lại mang bọn người Lâm Tiêu ở trong Vũ Điện đi một vòng, giảng giải một ít quy củ.
Thi Hoa trưởng lão rõ ràng cũng cảm giác được, trong toàn bộ quá trình, giọng nói cùng thái độ của Lý Dật Phong so với lúc trước đã trở nên không giống, ngay từ đầu mặc dù Lý Dật Phong bị Thái Thúc Ngọc điện chủ ra lệnh, dẫn bọn họ tham quan Vũ Điện, nhưng thái độ là loại bình thản, khí độ ngạo nghễ.
Loại thái độ này cũng không phải nói Lý Dật Phong có ý khinh thường bọn họ, hoặc là đối bọn họ không thèm quan tâm, mà thân là thiên chi kiêu tử, từ nhỏ liền cao hơn người một bậc, hắn phát ra kiêu ngạo từ trong linh hồn, bất kể là đối với người nào đều giống nhau, ngay cả trước kia thời điểm cùng bọn người Hề Hiên Thanh nói chuyện, thái độ của Lý Dật Phong này cũng là như vậy.
Nhưng lúc này, Thi Hoa trưởng lão từ trong giọng nói của Lý Dật Phong cảm giác được một tia biến hóa, phần ngạo nghễ kia vẫn còn đó, giọng nói bình thản như trước, nhưng trong bình thản lại để lộ ra một tia nhiệt tình mà trước kia không có.
Nếu như nói trước kia Lý Dật Phong chỉ là vì hoàn thành mệnh lệnh của Thái Thúc Ngọc điện chủ mà mang bọn người Lâm Tiêu tham quan mà nói, như vậy hiện tại, Lý Dật Phong không chỉ là bởi vì mệnh lệnh của Thái Thúc Ngọc điện chủ.
Hai ngày kế tiếp, Lâm Tiêu cũng không đi đâu, mà là ở trong đình viện an tâm tu luyện.
Mà bọn người Kỷ Hồng, Dương Tuấn, Bạch Mông ở dưới sự hướng dẫn của từng trưởng lão, cũng đi phân bộ thế lực của mình một chuyến, chỉ có Cận Trí Hải không có gia nhập thế lực nào, thì ở trong đình viện tu luyện.
Sáng sớm ngày thứ ba, Trâu Giang thống lĩnh liền gọi đám người Lâm Tiêu từ trong phòng ra.
– Hôm nay là ngày các ngươi gia nhập thiên tài huấn luyện doanh, tất cả mọi người đi theo ta.
Dưới sự hướng dẫn của Trâu Giang thống lĩnh, năm người Lâm Tiêu, kể cả bốn người Thi Hoa trưởng lão ở bên trong, một nhóm mười người đi ra tiểu viện.
Bên ngoài đình viện, tuyển thủ thiên tài của các vệ thành khác đã tập kết, một đám người cơ hồ là cũng lúc đi ra đình viện.
– Xem, bên kia chắc là năm tên đệ tử của Tân Vệ thành ah, ngày hôm nay cũng cùng chúng ta gia nhập thiên tài huấn luyện doanh.
– Đám người Tân Vệ thành kia có cái gì đáng quan tâm, mỗi một giới đệ tử ở trong sáu vệ thành bài danh đều là lót đáy, lần này phỏng chừng cũng không ngoại lệ, lúc này đây Mộ Thạch thành chúng ta phải tranh thủ tiến nhập trước ba, đối thủ chắc là đám người Hưng Nguyên thành kia.
– Có người nói lúc này đây Thanh Nham thành xuất hiện một thiên tài, một thân tu vi võ đạo đã đạt đến Tam chuyển đỉnh phong, cách Hóa Phàm cảnh Sơ kỳ cũng chỉ có một bước, nhưng thực lực đã tới Hóa Phàm cảnh Sơ kỳ, đã từng đánh bại một gã võ giả mới vào Hóa Phàm cảnh Sơ kỳ, thật là kinh khủng.
– Ngươi nói là Cổ Luân ah, quán quân thiên tài đệ tử đại tái của Thanh Nham thành lần này, ta nghe nói qua hắn, có người nói năm nay hắn mới mười chín tuổi.
– Thanh Nham thành trừ Cổ Luân ra, bốn người còn lại đều là Tam chuyển Hậu kỳ, thực lực thật là kinh khủng a.
– Thanh Nham thành quá biến thái, hầu như mỗi một lần xếp hạng vệ thành, bọn họ đều là đệ nhất, duy nhất có thể cùng bọn họ so đấu, chỉ có Nguyệt Linh thành.
– Ân, quán quân thiên tài đệ tử đại tái của Nguyệt Linh thành lần này là Hoa Phong Tú, cũng đạt tới Tam chuyển đỉnh phong.
– Thanh Nham thành cùng Nguyệt Linh thành chúng ta không cần nói, nghe nói quán quân Hưng Nguyên thành La Hưng Sơn là một gã Tam chuyển Hậu kỳ Chân Võ Giả, lần này thứ tự của Mộ Thạch thành chúng ta cao thấp, liền xem thực lực của La Hưng Sơn này.
– Sợ cái gì, Mộ Thạch thành chúng ta có Dương Thiên đại ca, tuyệt đối sẽ trên La Hưng Sơn.
– Ha ha, Tân Vệ thành này chúng ta lại không có nghe ngóng, không biết có cao thủ gì không, nghĩ đến khẳng định là không có, nghe nói Tân Vệ thành này dĩ vãng mỗi một giới, thiên tài mạnh nhất chỉ là Tam chuyển Trung kỳ, tuyệt đại đa số là Tam chuyển Sơ kỳ, không biết lần này ra sao.
Đối diện, đám thiên tài Mộ Thạch thành xì xào bàn tán truyền đến, sắc mặt đám người Kỷ Hồng nhất thời có vẻ khó coi không gì sánh được.
Trong đó tên thanh niên đầu lĩnh của Mộ Thạch thành kia mặc trường bào thanh sắc, ánh mắt sắc bén lạnh lùng liếc nhìn mấy người Lâm Tiêu, trong con ngươi toát ra vẻ khinh thường. Nguyên lực ba động trên người người này không ngừng tản ra, khiến người ta xa xa là có thể cảm thụ được, hắn hiển nhiên chính là Dương Thiên đạt được Tam chuyển Hậu kỳ kia, tựa hồ sợ người khác không biết đẳng cấp của hắn vậy.
– Đừng kích động bọn họ.
Sắc mặt Trâu Giang thống lĩnh bình tĩnh, nhưng trong lòng cũng rất tức giận.
Bọn người Trâu Giang đi ra đình viện, ở bên ngoài đình viện có mấy chiếc mã xa, bọn người Lâm Tiêu ngồi trên một chiếc chạy tới thiên tài huấn luyện doanh.
Không bao lâu, mã xa dừng lại, một trận thanh âm xôn xao ầm ỹ ch truyền đến, bọn người Lâm Tiêu đi xuống mã xa, nhất thời liền thấy xung quanh có đại lượng đệ tử trẻ tuổi tập hợp, phi thường náo nhiệt.
– Các ngươi là nhân viên của Tân Vệ thành ah, đi theo ta.
Bọn người Trâu Giang mới vừa xuống xe ngựa, một nam tử mặc quần áo hắc sắc đi tới, mỉm cười dẫn bọn người Lâm Tiêu đi tới.
Xe ngựa của bọn người Lâm Tiêu là do quân đội Hiên Dật quận thành đóng riêng, nhân viên công tác của thiên tài huấn luyện doanh tự nhiên sớm đã có chuẩn bị.
– Những đệ tử này đều là ngày hôm nay gia nhập thiên tài huấn luyện doanh?
Nhìn tràng diện náo nhiệt xung quanh, vô số võ giả vây tụ, rậm rạp chừng mấy nghìn người, Dương Tuấn nhịn không được lên tiếng nói.
Trong lòng bọn người Lâm Tiêu cũng nghi hoặc, thiên tài huấn luyện doanh này là căn cứ huấn luyện võ giả của toàn bộ Hiên Dật quận thành, chỉ thiên tài chân chính mới có thể đi vào, nhân số mỗi một giới đều cực ít, nhưng giờ khắc này ở trên quảng trường liếc nhìn lại, ít nhất cũng hơn một nghìn người, điều này làm cho trong lòng bọn người Lâm Tiêu tràn ngập nghi hoặc.