(2)
Đông Phương Hiên Viên khoát tay, sắc mặt bất động không ai biết hắn đang suy nghĩ gì.
– Yên lặng!
Đột nhiên một tiếng hét lớn vang lên, thanh chấn như sấm, một thân ảnh từ trong quận vương phủ phóng lên cao, đi tới giữa quảng trường, chính là Quận Võ Lăng Tương Thiên Thần.
– Ha ha, cảm tạ chư vị đồng liêu đã tới.
Thanh âm Tương Thiên Thần vang vọng.
– Tương Thiên Thần, hôm nay ngươi mời chúng ta tới nói có đại sự thương lượng, rốt cục muốn làm gì?
Đôn Hoàng quận Hoàng Phủ Vô Danh liền mở miệng, không chút khách khí.
– Ha ha, Hoàng Phủ huynh an tâm đừng nóng nảy, lần này ta mời chư vị tới đích thật là có chuyện trọng yếu.
Tương Thiên Thần cất cao giọng:
– Chư vị hẳn đã biết thế cục hiện giờ của đế quốc, hiện tại có thú triều phát sinh, xu thế ngày càng nghiêm trọng, thậm chí có cả thú triều cỡ lớn, đặc biệt Quận Hiên Dật, chỉ vài năm ngắn ngủi đã có hai đại thú triều tập kích, một năm trước cũng đã xảy ra, làm cường giả Quận Hiên Dật tử thương vô số, Đông Phương huynh, ta nói không sai đi.
Đông Phương Hiên Viên nhíu mày, hừ lạnh nói:
– Tương Thiên Thần, đây là đại sự mà ngươi nói? Có chuyện nói mau, có rắm mau thả!
– Ha ha ha…
Các võ giả nhất thời cười vang.
Tương Thiên Thần nhìn nơi có tiếng cười truyền ra, ánh mắt âm trầm, nhưng vẻ mặt vẫn mang theo tươi cười:
– Đông Phương huynh hãy nghe ta nói, ta cho rằng lấy lực lượng mỗi quận thật có chút thế đơn lực bạc, nếu toàn bộ cường giả các quận liên hợp lại, sẽ hình thành cỗ thế lực thật lớn, đủ chống cự thú triều tập kích.
– Tương Thiên Thần, ngươi không nói đùa đi? Tám quận lớn đều lệ thuộc Đế quốc Võ Linh hoàng thất quản hạt, ngươi muốn tự lập cửa tạo phản hay sao?
Lúc này mở miệng chính là Lộ Tây quận Tuyệt Không Thần.
– Không phải, Tuyệt huynh, ta không có ý tứ này, nhưng ngươi cũng biết tuy đế quốc có nhiều cường giả, thậm chí có không ít sinh tử cảnh, nhưng họ đều ở đế đô, mà các quận thành chúng ta mỗi khi phát sinh thú triều cao thủ đế quốc không cách nào tới kịp trợ giúp, ngược lại tám quận chúng ta ở gần nhau có thể kịp thời hành động, bởi vậy ta cho rằng chúng ta có thể đồng khí liên chi, tạo thành đồng minh, không thuộc điều hành của đế quốc, tới lúc đó có thể giúp đỡ nhau, tin tưởng không cần sợ hãi thú triều, chư vị cảm thấy thế nào?
Các quận vương nhìn nhau, ánh mắt nhìn qua Tương Thiên Thần như nhìn tên ngu ngốc.
Nhìn thấy biểu tình của mọi người, Tương Thiên Thần cười nói:
– Có lẽ chư vị cảm thấy lời của ta thật ngu ngốc, bởi vì giữa các quận cũng không đồng lòng, thậm chí quan hệ giữa Quận Võ Lăng cùng một ít quận không tốt, đích xác, điểm này ta thừa nhận…nhưng ở niên đại yêu tộc cường thế, nếu chúng ta không liên hợp lại, vậy chúng ta chỉ còn bị diệt tộc, cho nên vì đời sau chúng ta nên đoàn kết nhất trí, đối kháng cường địch.
– Ta biết ta từng làm qua một số chuyện khiến người oán trách, nhưng vì kéo dài nhân tộc, ta đồng ý giải hòa, đồng thời vì biểu đạt thành ý Quận Võ Lăng, ta muốn chia sẻ tin tức với chư vị, đó là Quận Võ Lăng tìm được một mộ địa vương giả, chuẩn bị mời các quận vương tiến vào, đây là nguyên nhân hôm nay ta triệu tập chư vị.
Khóe môi hắn mang theo nụ cười, tự tin nhìn mọi người.
– Cái gì? Mộ địa vương giả?
– Tương Thiên Thần, lời ngươi nói rốt cục có phải là thật hay không?
– Mộ địa vương giả ở nơi nào?
Tương Thiên Thần vừa dứt lời, trong quảng trường lập tức ồn ào ầm ĩ, thậm chí vẻ mặt các quận vương cũng cả kinh.
– Chư vị đừng nóng nảy, lời của ta là thật, ta đã phái thủ hạ đi điều tra, tin tưởng không bao lâu sẽ có tin tức truyền về, tới lúc đó ta đưa mọi người cùng vào mộ địa, bảo vật sẽ do người hữu duyên có được, bất kể là ai lấy được ta cũng chúc phúc hắn, bởi vì đối với đế quốc mà nói tăng thêm một vương giả sinh tử cảnh đều là của cải trân quý của nhân tộc chúng ta.
Lời của Tương Thiên Thần hiên ngang lẫm liệt, khiến người nhiệt huyết không thôi.
Nhưng nhóm quận vương đột nhiên lại bình tĩnh trở lại.
– Tương Thiên Thần, ngươi đem tin tức mộ địa vương giả báo cho chúng ta, rốt cục có chủ ý gì?
– Chư vị, mọi người đều có mặt ở đây, ta có năng lực đánh chủ ý gì, hết thảy đều là thật tâm thành ý.
Tương Thiên Thần nhìn quanh mọi người:
– Nhưng mà…trước khi chúng ta cùng nhau thăm dò mộ địa vương giả, ta phải thanh lý một ít con sâu làm rầu nồi canh trong đội ngũ chúng ta, bởi vì có bọn hắn tám quận thành vĩnh viễn không thể đồng khí liên chi, không bắt bọn hắn, ta lo lắng đem mộ địa vương giả giao cho mọi người.
Ánh mắt Tương Thiên Thần lạnh lẽo nhìn Đông Phương Hiên Viên, quát lạnh nói:
– Đông Phương Hiên Viên, ngươi vì ham muốn cá nhân ngang nhiên phá hư luật pháp đế quốc, phái võ giả xông vào Quận Võ Lăng liệp sát khắp nơi, diệt cường giả quận vương phủ chúng ta, hôm nay nếu không tử hình ngươi tại chỗ, tương lai nhân tộc phải bị hủy trong tay ngươi, người đâu, bao vây hắn cho ta!
Đôi mắt Tương Thiên Thần trợn tròn quát to, thanh chấn như sấm, vang vọng quảng trường.
– Tuân lệnh!
Oanh long!
Theo lời của hắn, từ trong quận vương phủ bay ra hơn mười cao thủ đứng đầu, vài người là Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, gần mười người là Quy nguyên cảnh hậu kỳ, nhóm người vây quanh cha con Đông Phương Hiên Viên, sát khí nồng đậm khuấy động quảng trường.
Hoa lạp…
Vài cường giả Quận Hiên Dật đứng cạnh Đông Phương Hiên Viên đều bật dậy, đôi mắt trừng lớn, khí thế tỏa khắp, hiện trường thật căng thẳng.
– Tương Thiên Thần, ngươi làm cái gì?
Vân Long quận Vương Thiên Băng khẽ cau mày nói.
– Tương Thiên Thần, ngươi không khỏi không xem chúng ta vào trong mắt chứ? Gọi chúng ta tới là muốn ở trước mặt chúng ta đánh chết Quận vương Đông Phương Hiên Viên ?
Sóc Phương quận Uất Trì Chiến khoanh tay trước ngực, hắc hắc cười lạnh nói.
– Ha ha ha…
Đông Phương Hiên Viên đứng dậy, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chung quanh, vẻ mặt không chút sợ hãi:
– Hôm nay ta dám tới, cũng không sợ bị ngươi lưu lại, vốn ta còn muốn xem trong hồ lô của ngươi muốn bán thuốc gì, hiện tại xem ra thủ đoạn của ngươi không khỏi quá thấp kém, chẳng lẽ ngươi cho rằng những quận vương ở đây sẽ tùy ý cho ngươi xuống tay với ta? Huống chi cho dù hôm nay ngươi giết ta, chờ khi tin tức truyền về hoàng đô đế quốc, ngày mai sẽ là ngày chết của ngươi!
– Ha ha ha, Đông Phương Hiên Viên, hôm nay ta cho người vây quanh ngươi thì dám đem ngươi lưu lại, ngươi đã không phục, ta cho mọi người nhận rõ khuôn mặt thật của ngươi.
Đôi mắt Tương Thiên Thần dữ tợn, vung tay, vài tên cao thủ lập tức áp giải nam tử đeo mặt nạ quỷ đi ra giữa quảng trường.
Nhìn nam tử bị áp giải, trên quảng trường nhất thời vang lên tiếng xôn xao.
– Chẳng lẽ người này do Đông Phương quận vương sai khiến tới? Nếu là như vậy chỉ sợ Đông Phương Hiên Viên gặp nguy hiểm.
– Ta nghĩ mọi người không xa lạ gì với người này, hai năm qua người này liệp sát vô số võ giả Quận Võ Lăng, trước đó không lâu bổn vương rốt cục bắt được hắn, mới phát hiện một bí mật kinh thiên, hôm nay bổn vương cho mọi người nhìn xem khuôn mặt thật của hắn.