Chương 434: Hóa phàm sơ kỳ.
– Tư Không Hạo, vì sao Tư Không Hạo không đi ra?
– Đệ tử hóa phàm sơ kỳ đỉnh phong không thấy ai, hóa phàm sơ kỳ đại thành chỉ có sáu người, toàn bộ ba trăm đệ tử đi vào chỉ đi ra một trăm ba mươi người, chuyện gì xảy ra?
– Bên trong rốt cục xảy ra chuyện gì?
Các cường giả quy nguyên cảnh vô cùng kinh sợ.
Không ít người lập tức đi tới trước mặt đệ tử của mình, lo lắng hỏi.
– Ngươi nói trên Thiên Mộng thánh thụ đột nhiên xuất hiện một tòa cung điện trong mây, sau đó đem Tổ Diệu bọn họ chở đi vào?
– Cung điện thần bí kiến tạo trong mây?
– Nguyên lai bọn hắn không chết, vậy là tốt rồi, quận thành chúng ta có mấy người đi vào trong đó?
Nghe được những đệ tử đứng đầu còn chưa chết, không ít cường giả thở ra một hơi.
Biến cố xảy ra lần này, cung điện thần bí đột nhiên xuất hiện, dĩ vãng chưa từng xảy ra bao giờ.
– Hùng Vĩ, Lý Thư Tư, Trần Tư Tư, Lưu Vân, các ngươi hẳn đã rất mệt, đi nghỉ ngơi thôi.
Nguyên Chí Sĩ vỗ vai bốn người, đã nhận được tin tức ba người Lâm Tiêu, Chu Chỉ cùng Đoạn Hồng vẫn còn sống.
– Không nghĩ tới tiểu tử Lâm Tiêu mới tam chuyển đỉnh phong, thực lực có thể đánh đồng với hóa phàm sơ kỳ đại thành, thật khiến cho ta ngoài ý muốn, nhưng sát hạch bí cảnh còn chưa chấm dứt, Kim Minh còn ở bên trong, hi vọng họ sẽ không gặp phải nguy hiểm trong cung điện kia.
Nguyên Chí Sĩ lo lắng nói.
– Yên tâm đi, người tốt sẽ có trời phù hộ, bọn họ ở dưới thánh thụ vẫn không chết, nghĩ tới ở trong cung điện cũng sẽ không sao.
Đông Phương Nguyệt Linh cũng không hiểu rõ thực lực của Lâm Tiêu, lúc trước khi nàng cứu Lâm Tiêu trong tay hóa phàm trung kỳ đỉnh phong, thực lực của Lâm Tiêu đã có thể so sánh với hóa phàm sơ kỳ, nhân vật như vậy một khi đột phá tới hóa phàm sơ kỳ, thực lực sẽ càng tăng mạnh hơn.
– Hừ, không nghĩ tới Hiên Dật quận các ngươi còn có nhiều đệ tử còn sống như vậy, nhưng mấy tên cao nhất cũng đã cùng Kim Minh vào cung điện, các ngươi đừng hòng hi vọng bọn hắn còn sống đi ra.
Thường Hành âm lãnh nhìn Nguyên Chí Sĩ, khóe môi hiện tia cười lạnh lẽo.
Hắn tràn ngập tin tưởng đối với Kim Minh, huống chi ngoại trừ Kim Minh, Võ Lăng quận còn có ba đệ tử hóa phàm sơ kỳ đại thành đi vào cung điện, mà trong hàng đệ tử còn lại của Võ Lăng quận, vẫn còn hai hóa phàm sơ kỳ đại thành lưu lại trong Thiên Mộng bí cảnh.
Nghĩ tới đây, Thường Hành nở nụ cười.
Vào lúc này nhóm đệ tử trong bí cảnh đang sợ ngây người.
Xuất hiện trước mặt bọn họ là một tòa kiến trúc vô cùng khổng lồ, toàn bộ do ngọc thạch hình thành, chung quanh cung điện nguyên khí dày đặc, đã chuyển hóa thành thực chất, giống như tiên cung nhân gian.
– Cung điện như thế, rốt cục cần phải có thực lực nào mới có thể kiến tạo thành?
Trong lòng mọi người rung động, hoàn toàn không dám tưởng tượng, cũng tràn ngập lòng tò mò cùng kính sợ.
Trên Thương Khung đại lục, loại bí cảnh như nơi này tính nguy hiểm không lớn, nhưng viễn cổ di tích dành cho đệ tử tiến hành lịch lãm lại không nhiều, tuyệt đại đa số viễn cổ di tích đều vô cùng nguy hiểm, vốn là cấm địa chân chính, trong đó có một ít di tích dù là vương giả sinh tử cảnh cũng không dám tùy ý xâm nhập, xác suất tử vong cao tới kinh người.
Bị quang mang bao phủ, cả nhóm người không thể nhúc nhích, chỉ tùy ý cho quang mang đưa bọn họ đi vào trong cung điện.
Trong nháy mắt tiến vào cung điện, một cỗ nguyên khí nồng đậm tràn tới, Lâm Tiêu cảm giác nguyên lực của mình dao động, nguyên lực tam chuyển vốn đã ngưng tụ đột nhiên bành trướng, ngay sau đó cấp tốc co rút lại, trở nên càng thêm thâm thúy, sâu thẳm.
– Xuy xuy…
Giờ khắc này, vô luận là độ tinh thuần của nguyên lực hay là cường độ nguyên lực đều tăng trưởng với tốc độ kinh người, làm toàn thân Lâm Tiêu tràn ngập lực lượng.
– Ta đột phá hóa phàm sơ kỳ!
Lâm Tiêu ngạc nhiên, trước đó ở Thiên Mộng thánh thụ làm thế nào cũng không thể đột phá, nhưng ở một khắc này thành công, phảng phất như nước chảy thành sông, không hề có chút gian nan hay đau đớn.
Ánh mắt nhìn qua Kim Minh cách đó không xa, Lâm Tiêu nhếch môi cười nhạt.
Cho dù mới đột phá hóa phàm sơ kỳ, nhưng hắn nháy mắt cảm giác được thực lực của mình lập tức tăng lên gấp mấy lần, nếu như nói lúc trước muốn thắng Kim Minh chỉ có hai thành cơ hội, như vậy hiện tại Lâm Tiêu có tám thành nắm chắc mình có thể đánh bại đối phương.
Ong ong ong ong…
Từng đạo quang mang không ngừng kéo dài vào bên trong, chở cả nhóm người đi vào, cung điện thật khổng lồ, mà quang mang trên thân bọn họ chia thành ba cấp độ, phân biệt đi vào trong ba độ cao bất đồng nơi đây.
Trong đó bảy hóa phàm sơ kỳ đỉnh phong tầng cao nhất, nhóm người Trần Tinh Duệ ở tầng kế tiếp, mà một mình Lâm Tiêu ở một tầng, nằm thấp nhất.
– Không nghĩ tới một mình ta bị chở tới chỗ thấp nhất.
Lâm Tiêu ngạc nhiên, hắn chỉ cảm thấy khi tiến vào cung điện liền bị hoa mắt, ngay sau đó quang mang biến mất, hắn đã xuất hiện trong một căn phòng màu trắng.
Ba vách tường đều màu trắng, chỉ có trước mặt là một đạo bạch sắc quang mạc.
Tâm ý vừa động.
– Trảm!
Một đao chém lên bạch sắc quang mạc, quang mạc thoáng rung động, nhộn nhạo gợn sóng, lại bất động như trước.
– Không thể công phá!
Lâm Tiêu nhướng mày, một kích vừa rồi hắn đã thi triển ra tám phần lực lượng, đủ đánh trọng thương một hóa phàm sơ kỳ đại thành.
– Xem ra nếu không dùng toàn lực thì không cách nào công phá, thử lại!
Lâm Tiêu cắn răng, trong mắt tản mát ra chiến ý kinh người, khí thế nhấc lên đỉnh núi, sau đó xuất đao.
– Nhật Nguyệt Luân Hồi đao!
Đao ý tán phát, hắn thúc đẩy ý cảnh tới mức tận cùng, hung hăng chém lên bạch sắc quang mạc.
Bạch sắc quang mạc lập tức vặn vẹo, địa phương chiến đao va chạm không ngừng tản ra gợn sóng nhộn nhạo, tựa hồ sắp sửa phá nát.
– Ô Nguyên Toa, đi!
Cắn chặt răng, tinh thần lực xuất ra, Ô Nguyên Toa bắn vọt tới hóa thành ba đạo ô quang đâm thẳng vào điểm yếu của quang mạc.
Bạch sắc quang mạc càng run rẩy, đã sắp nổ tung, nhưng ngay sau đó đao mang kiệt lực, hết thảy lại khôi phục bình tĩnh.
– Kém một chút, chỉ một chút ta sẽ có thể phá vỡ quang mạc này.
– Hiện tại ta mới đột phá hóa phàm sơ kỳ, nguyên lực chưa kiên cố, như vậy ta chỉ cần ổn định, để Cửu Chuyển huyền công đột phá tứ chuyển mới phá vỡ quang mạc này, đến lúc đó ta không tin mình không làm được.
Nghĩ vậy Lâm Tiêu liền khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện, thiên địa nguyên khí trong phòng vô cùng nồng đậm, cảm ngộ không kém gì Thiên Mộng thánh thụ, là một thánh địa tu luyện thật tốt.
Cùng lúc đó ở tầng trên, sự tình tương tự cũng phát sinh.
– Kim Nguyên Trảm!
– Lạc Diệp Tân Phân kiếm pháp!
– Hổ Khiếu Long Ngâm!
– Sơn Hà Tuyệt Điên!
Các đệ tử không ngừng phát động công kích mãnh liệt vào quang mạc trước mắt.
Cuối cùng mọi người bình tâm trở lại, có người diễn luyện công pháp, có người ngưng tụ nguyên lực, có người tìm hiểu ý cảnh, tu luyện bí pháp, toàn bộ đều dốc sức phá vỡ bạch sắc quang mạc trước mắt.