Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1138: Địa Kiếm Vương tức giận (1)

Tác giả: Ám Ma Sư
Chọn tập

Sau khi Lâm Tiêu đánh ra tam muội chân hỏa tấn công Phong Báo Vương, hắn thi triển hai phân thân hấp dẫn Phong Báo Vương chú ý, bản tôn thì bay vọt lên trời chui vào tầng lôi bạo. Lâm Tiêu không trốn vào hư không, hắn trực tiếp bay trong tầng lôi bạo. Lâm Tiêu khống chế một phần lôi chi áo nghĩa, hắn hoàn toàn dung nhập vào lôi quang này, đây là lý do tại sao đám Huyết Ưng Vương tìm mãi không thấy Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu bay khoản hơn mười vạn dặm mới ra khỏi lôi bạo tầng.

– Rốt cuộc thoát khỏi chúng nó. Xem ra không chỉ một, hai kẻ thù trên Đại lục Thương Khung muốn giết ta.

Vẻ mặt Lâm Tiêu lạnh lùng nói:

– Sau này sẽ tính sổ.

Lâm Tiêu lắc người trốn vào hư không, bay xa biển bắc.

Lâm Tiêu đi đảo Mê Thất. Tin đệ nhất thiên tài Đế quốc Võ Linh Lâm Tiêu mạnh mẽ trở về, đại bại La Sơn tông trong môn đỉnh cao Đế quốc Võ Linh, dẫn động cuộc phản loạn đế quốc lan truyền đến ba đế quốc khác, tuyền khắp Đại lục Thương Khung.

Trong phút chốc toàn Đại lục Thương Khung tập trung chú ý vào thiên tài Lâm Tiêu vốn không quá nổi tiếng.

Đế quốc Võ Linh cố ý giấu tuổi Lâm Tiêu nhưng nhiều thế lực thông qua các con đường biết tài liệu về hắn. Lúc Lâm Tiêu đại chiến La Sơn tông đã là hai năm sau khi đột phá Sinh Tử cảnh, nên Đại lục Thương Khung truyền tụng tuổi hắn đột phá Sinh Tử cảnh là hai mươi tám tuổi.

– Hai mươi tám tuổi bước vào, một hơi trở thành Vương giả, thực lực Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng chiến đấu với Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng, đánh bại lão tổ La Sơn tông thế lực đỉnh cao, Lâm Tiêu này tuyệt đối là đệ nhất thiên tài sau Tịnh Thiên Huyên, tương lai tươi sáng.

– Đồng ý. Ta nhớ ngày xưa đệ nhất thiên tài đại lục, Di Thiên cung chủ Đế quốc Thần Võ đột phá Sinh Tử cảnh cũng là hai mươi tám tuổi. Mấy chục năm sau không ngờ Đế quốc Võ Linh ra Lâm Tiêu, trời thương nhân tộc ta.

– Độc Cô Phá Thiên của Đế quốc Thiên Huyền chúng ta tuy nửa năm trước cũng đột phá Sinh Tử cảnh, mới trước đó ba chiêu đánh bại đỉnh Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng kinh nghiệm lâu năm, có thể gọi là nghịch thiên, nhưng về tuổi hay chiến tích đều không thể so sánh cùng Lâm Tiêu.

– Chậc châc, không ngờ thiên tài như vậy xuất hiện trong Đế quốc Võ Linh hẻo lánh. Trên đại lục hiện nay người có thể sóng vai với Lâm Tiêu chỉ có Di Thiên cung chủ Tịnh Thiên Huyên của Đế quốc Thần Võ. Nhưng Di Thiên cung chủ là Vương giả Sinh Tử cảnh kinh nghiệm lâu năm, nghe nói đã bước vào Sinh Tử Cảnh đệ tam trọng. Ngày xưa Tịnh Thiên Huyên cũng có thể chiến đấu vượt cấp, tính thực lực thì Lâm Tiêu hiện tại thua xa. Tiếc rằng hai người không phải người của đế quốc chúng ta.

– Mặc kệ có thể là người của đế quốc chúng ta không, nhân vật như vậy xuất hiện là phúc cho nhân loại. Hiện tại thú triều hung dữ, trong võ giả nhân loại xuất hiện càng nhiều thiên tài thì chúng ta càng an toàn.

Trong phút chốc danh tiếng Lâm Tiêu lên như diều gặp gió. Nếu nói trước kia Lâm Tiêu chỉ nổi tiếng trong Đế quốc Võ Linh, một phần thiên tài ba đế quốc biết thì bây giờ hắn dã là nhân vật nổi tiếng toàn đại lục. Lâm Tiêu trở thành cường giả hết sức quan trọng của Đại lục Thương Khung, ít nhất nhiều người khi gặp hắn sẽ không vênh mặt ỷ làm tiền bối nữa.

Gần Đế quốc Thần Võ có một dãy núi rộng lớn. Chính giữa dãy núi có một rừng kiếm đá to lớn, giữa khu rực có một ngọn núi, trên núi có một dãy kiến trúc cổ kính hùng vĩ, tang thương xa xưa. Đây là Danh Kiếm sơn trang tiếng tăm lừng lẫy của Đế quốc Thần Võ.

Danh Kiếm sơn trang, trong một gian nhà gỗ. Một nam nhân trung niên lưng đeo trường kiếm, mũi ưng đang ngồi xếp bằng, khí thế vô cùng âm trầm.

Xung quanh người nam nhân trung niên có một đống văn kiện, ngọc giản rơi rụng hỗn lọan.

Vù vù vù!

Một lão nhân đột nhiên xuất hiện trước cửa nhà gỗ, nhìn nam nhân trung niên trong phòng, lão buông tiếng thở dài.

Lão nhân than thở, ánh mắt lo lắng nói:

– Vô Tuyệt, Vô Cực chết đã lâu như vậy chẳng lẽ ngươi vẫn chưa buông xuống được sao? Dù ngươi có tìm được hung thủ thì sao? Vô Không môn là một trong các tông môn đỉnh cao nhất Đế quốc Thiên Huyền, rất bao che khuyết điểm, không yếu hơn Danh Kiếm sơn trang ta. Lão tổ tuyệt đối sẽ không vì một tiểu bối Vô Cực mà đối địch cùng Vô Không môn.

Từ sau khi Triệu Vô Cực chết, Triệu Vô Tuyệt đã tìm nhiều tài liệu về Vô Không môn, muốn tìm xem thiên tài giết Triệu Vô Cực có thuộc về mạch nào trong Vô Không môn không. Triệu Vô Tuyệt tìm suốt hai năm trời, cá tính trở nên vô cùng âm trầm. Hai năm nay mặc cho Triệu Vô Tuyệt tìm tòi cỡ nào vẫn không tìm ra đối phương tồn tại.

– Đại trưởng lão, xin đừng khuyên ta.

Triệu Vô Tuyệt lắc đầu, ánh mắt hung dữ nói:

– Tuy hung thủ giết Vô Cực đã bị ta giết chết nhưng không tìm ra thân phận thật của hắn, Địa Kiếm Vương ta không nuốt trôi cơn tức này. Nếu Vô Cực còn sống không chừng Danh Kiếm sơn trang ta đã có thêm một Vương giả Sinh Tử cảnh. Thiên phú như Vô Cực trở thành đệ nhất thiên tài Đế quốc Thần Võ cũng không khó.

Trơ mắt nhìn nhi tử yêu thương nhất chết trước mặt mình, đây là nỗi đau nát tim đối với Triệu Vô Tuyệt. Địa Kiếm Vương không muốn cho đối phương sống yên, còn về ngày xưa có đúng là lỗi nhi tử của gã gây ra trước hay không thì Triệu Vô Tuyệt mặc kệ. Nhi tử của Địa Kiếm Vương muốn giết người, đối phương nên đứng im cho gã giết, không được chống cự.

Lão nhân thở dài, lắc đầu nói:

– Phải rồi, ta đến đây là có một tình báo cho ngươi biết, Đế quốc Võ Linh mới xuất hiện một thiên tài tuyệt đỉnh, mới gần hai mươi tám tuổi, tên là Lâm Tiêu. Ngươi nhìn đi, người này tuy mới là Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng đỉnh phong nhưng có thực lực Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng đỉnh phong, sau này có gặp hắn đừng coi thường người ta.

Bóc!

Một ngọc giản rơi vào tay Triệu Vô Tuyệt.

Triệu Vô Tuyệt giật mình kêu lên:

– Vương giả Sinh Tử cảnh hai mươi tám tuổi?

Thần thức rót vào ngọc giản, Triệu Vô Tuyệt xoe tròn mắt. Trong ngọc giản chứa bức tranh và tài liệu của Lâm Tiêu.

– Là hắn!

Triệu Vô Tuyệt đứng bật dậy, mắt bắn ra ánh sáng đáng sợ.

Triệu Vô Tuyệt bóp nát ngọc giản:

– Thì ra là thiên tài Đế quốc Võ Linh, tên Lâm Tiêu, hèn chi ta tìm mãi tài liệu trong Vô Không môn mà không tìm thấy. Chỉ tại Hư Không áo giáp làm ta nghĩ lầm, nhưng sao hắn chưa chết?

Người Triệu Vô Tuyệt phát ra xung lực vô hình đánh nát căn nhà gỗ.

– Vô Tuyệt, ngươi làm sao vậy?

Ánh mắt Triệu Vô Tuyệt hung tợn nói:

– Đại trưởng lão, người này chính là hung thủ giết Vô Cực! Ngày xưa ta đánh hắn rơi vào không gian loạn lưu, vốn tưởng rằng hắn chết rồi, không ngờ hắn vẫn còn sống!

Triệu Vô Tuyệt xé rách hư không bước vào trong.

Lão nhân biến sắc mặt nói:

– Vô Tuyệt, ngươi định làm gì? Đừng làm chuyện điên rồ!

Lão nhân bước vào hư không kéo Triệu Vô Tuyệt về:

– Ngươi xem ngọc giản cũng biết thực lực của tiểu tử này thế nào, bằng vào sức của ngươi không giết được hắn. Hơn nữa đối phương là thiên tài tuyệt đỉnh của Đế quốc Võ Linh, ngươi nghĩ Đế quốc Võ Linh sẽ cho phép ngươi làm như vậy sao?

Chọn tập
Bình luận