Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1140: Vô Không môn

Tác giả: Ám Ma Sư
Chọn tập

Vù vù vù!

Địa Kiếm Vương bay hướng cung điện trên đỉnh núi.

Địa Kiếm Vương chưa vào phạm vi cung điện, hai nữ nhân mặc váy dài màu lam bay lên cao chặn đường.

– Người tới dừng bước!

– Trong phạm vi Di Thiên cung cấm chế bất cứ nam tính nào tiến vào!

Hai nữ nhân thực lực Nửa Bước Vương giả, khuôn mặt xinh đẹp, cao quý khó tả.

Di Thiên cung là thực lực chỉ toàn nữ nhân, cấm không cho nam nhân vào.

Địa Kiếm Vương thản nhiên nói:

– Ta là Triệu Vô Tuyệt của Danh Kiếm sơn trang, tìm cung chủ các ngươi có chuyện.

Địa Kiếm Vương tiếp tục tiến lên. Địa Kiếm Vương có nghe nói quy định này của Di Thiên cung, nếu gã là Vương giả Sinh Tử cảnh bình thường thì không dám kiêu ngạo vậy. Nhưng Địa Kiếm Vương là Vương giả của Danh Kiếm sơn trang, gã tự phụ trừ hoàng cung đế quốc ra, trong Đế quốc Thần Võ ít có nơi nào gã không thể đi.

Hai nữ nhân biến sắc mặt bay tới chặn đường Địa Kiếm Vương.

– Xin lỗi, mặc kệ ngươi là ai, có địa vị gì, đây là quy định của Di Thiên cung chúng ta. Không có mệnh lệnh của cung chủ không nam nhân nào được vào phạm vi Di Thiên cung chúng ta. Xin các hạ hãy tôn trọng cho, không thì đừng trách Di Thiên cung không khách sáo!

Mắt Địa Kiếm Vương bắn ra tia sáng lạnh:

– Tiểu nha đầu, các ngươi muốn chết?

Gã đường đường là Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng nhưng bị hai Nửa Bước Vương giả chặn đường đi, khiến Địa Kiếm Vương tức giận.

Một thanh âm già nua vang lên:

– Hỉ nhi, Liễu nhi, các ngươi tránh đường đi, vị này là Địa Kiếm Vương tiền bối tiếng tăm lừng lẫy của đế quốc. Hai ngươi đừng làm Địa Kiếm Vương mích lòng.

Một bà lão đi ra từ hư không bước tới trước mặt Địa Kiếm Vương.

Hai nữ nhân cung kính hành lễ, lùi sang một bên:

– Tích Hoa bà bà.

Địa Kiếm Vương nhìn bà lão chằm chằm:

– Tích Hoa Vương!

Tích Hoa Vương là người sáng lập Di Thiên cung. Một trăm năm trước Tích Hoa Vương xây dựng Tích Hoa cung tại đây, cũng là cung chủ đời thứ nhất, Vương giả Sinh Tử cảnh. Trăm năm trước Tích Hoa cung thành lập gây sóng gió lớn trong nhiều thế lực bình thường của Đế quốc Thần Võ, nhưng trong mắt thế lực đỉnh cao như Danh Kiếm sơn trang thì không là gì. Có ai ngờ mấy chục năm sau Tích Hoa Vương tìm được thiên tài như Tịnh Thiên Huyên, bồi dưỡng thành đệ nhất thiên tài đế quốc, cũng là đệ nhất thiên tài hai ngàn năm nay của Đại lục Thương Khung. Hơn mười năm trước Tịnh Thiên Huyên trở thành Vương giả Sinh Tử cảnh, Tích Hoa cung sửa tên thành Di Thiên cung, do Tịnh Thiên Huyên làm cung chủ.

Từ khi đó uy danh Di Thiên cung mới chính thức lan khắp Đế quốc Thần Võ, Đại lục Thương Khung. Địa vị Tích Hoa Vương nước lên thì thuyền lên, không ai dám trêu vào.

– Ha ha ha, Địa Kiếm Vương, lúc trước các tiểu bối không hiểu chuyện, xin đừng trách. Nhưng quy định do cung chủ đặt ra, chúng ta làm thuộc hạ không tiện trái nội quy. Không biết Địa Kiếm Vương đại giá quang lâm có chuyện gì không?

– Nếu Tích Hoa Vương đã nói vậy thì Địa Kiếm Vương ta cũng không phải loại người ngang ngược. Nơi đây có một ngọc giản, bên trong ghi lại cái chết của Hứa Mạn đệ tử Di Thiên cung các người, là Lâm Tiêu thiên tài Đế quốc Võ Linh giết, xin hãy chuyển cho cung chủ Di Thiên cung.

Địa Kiếm Vương đưa ngọc giản, biểu tình cực kỳ khó xem. Địa Kiếm Vương không nói thêm câu nào, xoay người biến mất trong hư không.

Trong không gian loạn lưu, Địa Kiếm Vương mặt xanh mét:

– Hừ! Di Thiên cung quá kiêu ngạo, nếu không phải Tịnh Thiên Huyên kia, hôm nay lão tử đã san bằng Di Thiên cung!

– Mục tiêu tiếp theo là Vô Không môn Đế quốc Thiên Huyền.

Sau khi Địa Kiếm Vương rời đi, Tích Hoa đem ngọc giản chứa nguyên nhân cái chết của Hứa Mạn bước vào chỗ sâu nhất Di Thiên cung.

Trong cung điện, một nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần như ảo như mộng, lại tựa như không tồn tại trên trần gian. Nàng mở mắt như ánh sao sáng, môi hồng hé mở, thanh âm êm tai dễ nghe làm người say đắm.

– Bà bà đã đến.

Tích Hoa Vương lấy ngọc giản ra, mắt lạnh băng:

– Thiên Huyên, vừa rồi Địa Kiếm Vương tìm đến, có phải Mạn nhi bị Lâm Tiêu giết không?

Di Thiên cung là thế lực cực kỳ bao che cho người của mình, ngày xưa mấy đệ tử Hóa Phàm Cảnh đi sơn mạch Thiên Vẫn rèn luyện quấy nhiễu Uyên Long Vương Yêu Vương của sơn mạch Thiên Vẫn, bị nó một vuốt đập chết. Tịnh Thiên Huyên chạy tới chiến trường ma uyên săn giết Uyên Long Vương, có thể thấy được Di Thiên cung bao che người mình cỡ nào. Hứa Mạn là một trong mấy đệ tử có thiên phú nhất Di Thiên cung, Nửa Bước Vương giả. Cái chết của Hứa Mạn vào ba năm trước gây sóng gió lớn trong Di Thiên cung, hiện tại biết hung thủ, Tích Hoa Vương nổi giận, sát khí âm trầm.

– Bà bà, lúc trước Mạn nhi bóp nát bùa hồ mệnh ta đưa thì ta đi ngay đến không gian bí cảnh với tốc độ nhanh nhất nhưng vẫn muộn một bước. Theo ta điều tra thì cái chết của Mạn nhi có liên quan Lâm Tiêu nhưng không phải bị hắn giết.

Lãnh Thành Liệt nhíu mày nói:

– Không phải bị Lâm Tiêu giết? Thế thì tại sao trong ngọc giản Địa Kiếm Vương đưa viết rõ là Mạn nhi bị Lâm Tiêu giết?

– Bà bà, lúc đó trong không gian bí cảnh trừ Mạn nhi chết ra còn có Triệu Vô Cực, nhi tử của Địa Kiếm Vương. Ta đã nghe ngóng tin tức về Lâm Tiêu, hắn là đệ nhất thiên tài Đế quốc Võ Linh, mới gần đây làm việc lớn kinh thiên động địa trong Đế quốc Võ Linh, thực lực sánh bằng Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng đỉnh phong. Mục đích của Địa Kiếm Vương chẳng qua là mượn đao giết người. Hơn nữa ngày xưa ở Thiên Vẫn sơn mạch Lâm Tiêu từng cứu nhóm Lỵ nhi, bà bà có thể đi hỏi bọn họ.

– Còn có chuyện như vậy sao? Địa Kiếm Vương này thật độc ác!

Tích Hoa Vương là loại nhân vật gì? Tích Hoa Vương là Vương giả kinh nghiệm lâu năm, hiểu ngay ý đồ của Địa Kiếm Vương. Nhưng Tích Hoa Vương quyết định đi hỏi nhóm Triệu Ly đầu đuôi sự việc.

Tích Hoa Vương rời đi, Tịnh Thiên Huyên giương mắt nhìn hư không sâu thẳm.

– Không ngờ mấy năm không gặp, tiểu tử yếu đuối trên chiến trường ma uyên ngày xưa đã trưởng thành đến trình độ này, thật khiến người ta không ngờ.

Tịnh Thiên Huyên lắc đầu, lại chìm trong tu luyện.

Đế quốc Thiên Huyền, Vô Không môn.

Với thân phận, thực lực của Địa Kiếm Vương đương nhiên dễ dàng gặp mặt cường giả Vô Không môn. Địa Kiếm Vương nói hết những gì muốn nói cho đối phương nghe.

Trong đại sảnh tiếp khách, trưởng lão Vô Không môn nhíu mày hỏi:

– Ngươi nói trên người Lâm Tiêu có Hư Không khải giáp của Vô Không môn ta?

Hư Không khải giáp là báu vật đẳng cấp chí bảo, chỉ vài đệ tử trung tâm Vô Không môn mới có, hoặc thiên phú kinh người, hoặc là hậu duệ cường giả trong tông môn, nên số lượng không nhiều.

– Được rồi, ta đã biết, đa tạ Địa Kiếm Vương mang đến tin tức này cho Vô Không môn chúng ta. Đêm nay Vô Không môn mở bàn tiệc chiêu đãi, mong các hạ sẽ nể mặt.

Địa Kiếm Vương cười nói:
– Ha ha, Thành huynh khách sáo.

Đêm đó trưởng lão Vô Không môn, Lãnh Thành Liệt báo tin này cho các cường giả trong tông môn nghe.

– Là Cường nhi, chắc chắn là Cường nhi! Lâm Tiêu kia là thiên tài Đế quốc Võ Linh, có tiếp xúc với Vô Không môn ta chỉ có Cường nhi cùng vào Sinh Tử Quỳnh Lâu. Thì ra là tiểu tử này đã giết Cường nhi!

Chọn tập
Bình luận