Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Võ Đạo Đan Tôn

Chương 952: Hư Không áo giáp

Tác giả: Ám Ma Sư
Chọn tập

Cường giả Đế quốc Minh Nguyệt ở phía xa thấy Lâm Tiêu bỏ trốn thì ngây người, lòng thầm giật mình. Thuật phân thân quá tinh diệu, gã cũng không biết hắn đi như thế nào. May mắn gã không cùng Đế quốc Thiên Huyền đuổi bắt hắn.

Mấy cường giả Đế quốc Minh Nguyệt thu hoạch không tệ, được mấy chục gốc linh dược bát giai, có một gốc linh dược cửu giai, tốt hơn đám cường giả Đế quốc Thiên Huyền tay trắng rất nhiều.

Sau khi cướp xong một ít linh dược, vì phòng ngừa chính mình bị người ta theo dõi, đa số xoay người chạy đi, bay sâu vào tầng thứ hai Sinh Tử Quỳnh Lâu, tìm lối vào tầng thứ ba.

Cách hòn đảo hơn ngàn dặm, Lâm Tiêu lặng lẽ xuất hiện. Nhìn đống linh dược trong Thương Long Tí, Lâm Tiêu nhếch môi cười. Mới rồi Lâm Tiêu được mười lăm gốc linh dược cửu giai, mấy trăm gốc linh dược bát giai. Mười lăm gốc linh dược cửu giai tương đương với mười lăm nguyên khí thượng phẩm, giá trị kinh người. Linh dược thất, bát giai có đủ hết dược chính, phụ cần cho luyện chế Vương Thể đan. Lâm Tiêu kiếm thêm một khối sinh mệnh chi tinh là có thể luyện chế ra Vương Thể đan đầy đủ.

Phương thuốc cổ trên người Lâm Tiêu chỉ ghi tài liệu Vương Thể đan, cách luyện chế, không có công hiệu. Lâm Tiêu cứ nghĩ Vương Thể đan là đan dược cửu phẩm bình thường, nhưng sau khi thấy điểm mạnh của Hoạt Lực Chi Châu hắn mới hiểu Vương Thể đan không đơn giản. Kỳ Mạch quả là linh dược cửu giai, Hoạt Lực Chi Châu ít nhất từ cửu giai trở lên. Sinh mệnh chi tinh quan trọng nhất chỉ từ tầng thứ ba Sinh Tử Quỳnh Lâu trở lên mới có, là báu vật các yêu tộc nóng lòng muốn tìm, giái trị hơn hẳn Hoạt Lực Chi Châu.

Dùng ba thứ quý giá luyện chế ra đan dược sao có thể là vật bình thường?

Lâm Tiêu thầm nghĩ:

– Tinh Thần Tôi Thể quyết muốn đến đệ tam trọng phải hấp thu nhiều tinh thần lực, không gấp được. Nếu có thể luyện chế Vương Thể đan sẽ tăng độ mạnh thân thể lên một bậc.

Lâm Tiêu định xoay người đi bỗng con ngươi co rút nhìn hư không trước mặt:

– Các hạ theo ta lâu như vậy không biết có gì chỉ bảo?

Thanh âm bình thản vang lên:

– Không uổng là đệ nhất thiên tài Đế quốc Võ Linh Lâm Tiêu, cao thủ đánh bại Triệu Thiên Thần, có thể phát hiện ra ta.

Một bóng người bước ra từ hư không, đó là thanh niên mặc áo giáp màu xanh, ánh mắt bễ nghễ thiên hạ, cao cao tại thượng như vị thần vương, toát ra hơi thở kinh khủng, có tự tin cực lớn.

Áo giáp xanh tỏa sáng rực rỡ như tinh thể hư vô kết hợp với hư không, thanh niên hòa vào hư không, khó mà phát hiện gã ở đâu. Nếu không phải độ mạnh linh hồn của Lâm Tiêu hơn xa võ giả bình thường thì không thể cảm giác ra đối phương.

Lâm Tiêu nheo mắt nói:

– Các hạ luôn đi theo ta vì chuyện gì?

Lâm Tiêu cảm giác khí tức vô cùng kinh khủng từ người thanh niên mặc giáp xanh, làm da thịt hắn tê dại. Hơn nữa từ lúc đảo linh dược tan vỡ đã luôn theo Lâm Tiêu, phân biệt ra phân thân, đuổi theo chân thân, thực lực rất xảy ra chuyện gì.

– Tại hạ là Tử Cường của Đế quốc Thiên Huyền.

Thanh niên mặc giáp xanh phong độ phiên phiên, khóe miệng cong lên

– Vừa rồi các hạ cướp được nhiều linh dược như thế, vừa lúc tại hạ đang cần luyện chế một lò đan dược, khuyết thiếu một ít linh dược, nên đặc biệt đến xin một ít, không biết ý của các hạ thế nào?

Thanh niên mặc giáp xanh nho nhã, cười tủm tỉm nhưng nội dung thì đầy khinh thường, không thèm để Lâm Tiêu vào mắt. Nói là xin thật ra là đòi và cướp.

– Ha ha ha!

Lâm Tiêu cười phá lên:

– Các hạ cần linh dược tất nhiên không thành vấn đề, Lâm Tiêu ta rất thích làm cho người khác vui, thích trợ giúp người, sẽ không từ chối chút chuyện nhỏ này. Nói đi, các hạ cần bao nhiêu linh dược? Mười gốc linh dược lục giai chịu không? Nếu không được thì ta sẽ cho một ít linh dược thất giai, nhưng không khéo là ta đang thiếu một bộ ngoại giáp. Ta thấy ngoại giáp trên người các hạ không tệ, vậy đi, ta dùng mười gốc linh dược thất giai đổi ngoại giáp của các hạ được không?

Lâm Tiêu cười toe toét rất là hào sảng.

Nghê Tử Cường ngây người, mắt lóe tia sáng lạnh, mỉm cười nói:

– Các hạ nói đùa. Hư Không áo giáp của ta có trận pháp không gian, có thể thần dung hư không. Mười linh dược thất giai bình thường mà muốn đổi Hư Không áo giáp? Vậy đi, giao hết báu vật trên người các hạ dâng lên cho ta thì ta sẽ suy nghĩ lại có đưa cho các hạ mượn sau khi ta đột phá Sinh Tử cảnh không.

Lâm Tiêu cười khẩy nói:

– Lâm Tiêu ta chưa bao giờ đùa giỡn, người nói đùa là các hạ mới đúng.

Nghê Tử Cường xụ mặt, lạnh lùng nói:

– Xem ra các hạ không muốn quen bằng hữu ta đây, ta chỉ muốn mấy gốc linh dược cửu giai. Thôi, nếu vậy đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt, giết ngươi thì vẫn có thể được đến linh dược ra muốn.

Nghê Tử Cường dứt lời, hư không đông lại, khí thế ngộp thở bộc phát từ người Nghê Tử Cường.

– Ha ha ha, cướp giật mà nghênh ngang vậy, từ nhỏ đến lớn lần đầu tiên Lâm Tiêu ta mới thấy. Thôi được, ta cũng rất hứng thú với Hư Không áo giáp trên người các hạ. Ta lấy thứ này!

Nghê Tử Cường tức giận quát:

– Muốn chết!

Mắt Nghê Tử Cường lóe tia sáng.

Ầm!

Từng đượt phù văn to lớn hiện ra bên người Lâm Tiêu, những phù văn lóe ánh sáng chói mắt như tòa đại trận bao vây hắn lại. Chân nguyên lấp lánh giữa các phù văn biến thành hai tầng lưỡi dao chân nguyên một trên một dưới xoay tròn nghiền Lâm Tiêu đứng giữa.

Từ khi nào Nghê Tử Cường đã bày ra đại trận quanh người Lâm Tiêu, từng đợt tinh thần lực bát phẩm tung hoành ngang dọc liên kết các phù văn. Trong mỗi phù văn chứa lực lượng tương đương cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ. Một trăm tám mươi phù văn kết hợp lại uy lực kinh thiên động địa, đủ trấn sát một cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong cực hạn.

Nghê Tử Cường lạnh lùng cười:

– Lâm Tiêu, hiện tại ngươi muốn xin tha cũng đã muộn. Sinh Tử Lưỡng Trọng trận của ta muôn vàn biến hóa, khi đã bị nhốt thì võ giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong cực hạn cũng chỉ có nước bị trấn áp đến chết. Ta chờ xem ngươi có cách gì thoát được?

Lâm Tiêu hừ lạnh một tiếng:

– Hừ! Trận pháp sao? Lâm Tiêu ta còn không sợ Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận đế quốc của mình, Sinh Tử Lưỡng Trọng trận là thứ gì?

Lâm Tiêu vận chuyển Cửu Tinh Ngạo Thế quyết, mắt lóe ánh sáng sao. Cảnh tượng trước mắt Lâm Tiêu thay đổi, khí hỗn độn mông lung biến mất hết. Trước mặt Lâm Tiêu là một trăm tám mươi đốm sáng đại biểu cho một trăm tám mươi phù văn. Giữa những đốm sáng là tinh thần lực bát phẩm của Nghê Tử Cường hóa thành sợi tơ vô hình liên kết các điểm sáng lại, không ngừng rót chân nguyên giữ cân bằng. Toàn bộ hiện rõ ràng trước mắt Lâm Tiêu.

Cửu Tinh Ngạo Thế quyết kết hợp tinh thần chân nguyên có thể xem thấu mọi hư vọng. Sinh Tử Lưỡng Trọng trận của Nghê Tử Cường hiện ra rõ ràng trước mắt Lâm Tiêu, hắn nắm trong lòng bàn tay.

– Phá!

Lâm Tiêu tìm đúng điểm yếu vận chuyển của nguyên đại trận, tinh thần vô hình khuếch tán đụng mạnh vào tinh thần lực bát phẩm của Nghê Tử Cường.

Phập phụt!

Tinh thần lực bát giai liên kết phù văn không ngừng rung lắc, tan nát.

Chọn tập
Bình luận