Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Võ Đạo Đan Tôn

Chương 152: Kinh thế long quyền

Tác giả: Ám Ma Sư
Chọn tập

Thật sao? !

Đột nhiên, một đạo quát nhẹ lạnh lùng vang lên sau lưng Lâm Tiêu, thanh âm này không lớn, lại tràn đầy ý tứ cao ngạo, không bị trói buộc, thật giống như Mãnh Hổ đối mặt con thỏ, trời sinh tài trí hơn người, cảm giác cao cao tại thượng.

Theo i thanh âm vang này lên, một cổ kình phong cuồng bạo bỗng vang lên sau lưng Lâm Tiêu, lông tơ toàn thân Lâm Tiêu đột nhiên dựng lên, một cổ cảm giác nguy cơ mãnh liệt hiện lên trong lòng hắn.

Loại cảm giác nguy cơ này là trực giác của võ giả, không có bất kỳ căn cứ nào cả, nhưng lại chuẩn đến thần kỳ.

– Là Ổ Hạo!

– Ổ Hạo xuất thủ!

Cùng lúc đó, rất nhiều võ giả chung quanh cũng nhao nhao lên tiếng kinh hô, trong ánh mắt nhìn qua sau lưng Lâm Tiêu tràn đầy khiếp sợ.

– Ân?

Lâm Tiêu mãnh liệt xoay người, liền nhìn thấy một bóng người cao lớn như Phi Long phóng lên trời, mạnh mẽ phốc tới mình, những nơi bóng người kia đi qua, không khí phát ra tiếng oanh minh kịch liệt, một cổ sóng nguyên khí khiến cho người hít thở không thông giống như thủy triều cuốn đến.

Khí thế đập vào mặt kia, so với Mã Binh, Chu Phi, Lý Tiến lúc trước, không biết mạnh hơn bao nhiêu.

– Kinh Thế Long Quyền — Thanh Long Tham Trảo!

Thanh âm lạnh lùng, cao ngạo, uy nghiêm, bá đạo vang lên, một cổ khí tức quét ngang thiên quân, uy mãnh vô cùng như thiểm điện ập tới trước mặt Lâm Tiêu, một quyền đánh tới lồng ngực Lâm Tiêu.

– Cực Đạo Uy Thiên Quyền — Uy Phong Lẫm Lẫm!

Đồng tử Lâm Tiêu lập tức co rút lại, lỗ chân lông toàn thân bỗng nhiên đóng chặt, trong cơ thể Ngưng Nguyên Công lưu chuyển, cơ hồ không do dự, Cực Đạo Uy Thiên Quyền thức thứ hai Uy Phong Lẫm Lẫm dĩ nhiên thi triển ra, hung hăng va chạm với nắm tay phải của Ổ Hạo.

Oanh!

Hai quyền chạm nhau, Lâm Tiêu chỉ cảm thấy một cổ lực lượng vô cùng bá đạo bôn tập đến, lực lượng đáng sợ giống như tuyết lở trùng trùng điệp điệp đụng vào trên người hắn. Dưới cổ cực lực kia trùng kích đến, ngay cả nguyên lực mà Ngưng Nguyên Công ngưng tụ cũng một hồi lắc lư, áo bào chỗ nắm tay phải rách nát, dưới kình khí cường đại bị xé nứt thành phấn vụn, bước chân càng đạp đạp đạp rút lui mấy bước, lúc này mới một mực giữ vững vị trí, ngăn chặn nguyên lực sôi trào trong cơ thể, không đến mức bị thương.

– Ổ Hạo!

Ổn định thân thể, cảm thụ được đau đớn từ nắm tay phải truyền đến, đối mắt Lâm Tiêu ngưng trọng nhìn chằm chằm vào Ổ Hạo khí tức nhàn nhã cách đó không xa, nếu không phải Lâm Tiêu có được Nhân cấp cao giai phòng ngự võ kỹ Kim Ngọc Quyết, hơn nữa còn luyện đến tiểu thành, một quyền vừa rồi Lâm Tiêu đã sớm bị Ổ Hạo phá vỡ phòng ngự, bản thân bị trọng thương rồi. Dù là như thế, nắm tay phải Lâm Tiêu vẫn truyền đến từng đợt đau nhức kịch liệt, hiển nhiên đã hơi hao tổn.

– Ân?

Ổ Hạo đứng ở cách đó không xa, nhìn thấy Lâm Tiêu trúng một quyền của mình rút lui vài bước, không hề bị thương, không khỏi nhướng mày.

Nhưng hắn là cường giả Chân Võ giả tam chuyển, càng là thiên tài tiếng tăm lừng lẫy trong Đan Các, thậm chí ẩn ẩn có danh xưng Tân Vệ Thành trẻ tuổi đệ nhất nhân. Dùng thân phận nhất phẩm Luyện Dược Sư của hắn, võ học, công pháp, võ kỹ hắn tu luyện đều là công pháp Nhân cấp cao giai, tuy rằng vừa rồi hắn chỉ thi triển ra không đến năm thành lực lượng, nhưng g Chân Võ giả nhị chuyển bình thường căn bản không thể địch nổi, nhưng Lâm Tiêu này lại tiếp được Kinh Thế Long Quyền của hắn mà không bị thương, cái này khiến trong lòng Ổ Hạo không khỏi nao nao.

– Quả nhiên thật sự có tài, khó trách hung hăng càn quấy như thế, bất quá đắc tội Ổ Hạo ta, mặc ngươi thủ đoạn thông thiên, cũng phải quỳ lạy dưới chân ta thôi.

Ổ Hạo lạnh lùng cười cười, trong lời nói toát ra đến cao ngạo và tự tin từ sâu trong nội tâm.

Thoại âm rơi xuống, trong mắt Ổ Hạo lóe lên lệ mang, hiển nhiên cũng không có ý định buông tha Lâm Tiêu, thân hình mạnh mẽ lướt đi, muốn lại ra tay lần nữa.

Lâm Tiêu ánh mắt ngưng trọng, trong cơ thể Ngưng Nguyên Công điên cuồng vận chuyển, tuy rằng trước kia trong đối bính với Ổ Hạo nhận phải chút tổn thương nhỏ khiến hắn không dám khinh thường, nhưng trong mắt lại không có chút sợ hãi lùi bước, có chăng chỉ là khí thế trước nay chưa từng có.

Ngay khi hai người lại lần nữa sắp va chạm —

– Dừng tay cho ta, là ai dám can đảm ra tay bên ngoài Giao Dịch Đại Điện, chẳng lẽ không muốn sống nữa sao?

Một tiếng quát lôi đình ẩn chứa có nộ khí vang lên, từ bên trong Giao Dịch Đại Điện lập tức đi ra một đội thành vệ quân mặc áo giáp, đại hán đầu lĩnh ánh mắt sắc bén, long hành hổ bộ, vài bước đã đi tới trung ương đất trống, ánh mắt nhìn quét qua bọn người Lâm Tiêu, Ổ Hạo, sau khi thấy ba người Mã Binh nằm ở đó vô cùng chật vật, sắc mặt càng âm trầm như nước.

– Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, nếu như không có người cho ta một giải thích hợp lý thì… Hừ!

Đại hán khôi ngô nhìn quét mọi người, hừ lạnh lên tiếng.

– Vị đại nhân này, tại hạ Đan Các Ổ Hạo, mấy bằng hữu của ta chỉ muốn luận bàn với vị huynh đệ kia một chút, không nghĩ tới vị tiểu huynh đệ này tính tình lại táo bạo như thế, đả thương bằng hữu ta trước mặt mọi người, tại hạ vì không muốn mấy người bằng hữu bị ra tay độc ác, cho nên mới ra tay ngăn trở một chút”.

Ổ Hạo khóe miệng mang cười, thần thái tự nhiên, một bên từ trên người xuất ra một quả lệnh bài, vừa nói:

– Chuyện này lại nói tiếp, là mấy người bằng hữu của ta đã làm sai trước, bất quá vị tiểu huynh đệ này cũng không khỏi quá mức tâm ngoan thủ lạt, mấy bằng hữu của ta chỉ muốn luận bàn với hắn một chút, hắn lại vậy mà đánh cho bằng hữu ta trọng thương, chuyện này, kính xin đại nhân cẩn thận điều tra thoáng một phát.

Ổ Hạo chậm rãi mà nói, vô luận là ngữ khí hay là thần thái đều không có để chuyện trước kia trong lòng.

– Ân? Thì ra là nhất phẩm Luyện Dược Sư của Đan Các!

Đại hán khôi ngô nhìn lướt qua lệnh bài trong tay Ổ Hạo, không khỏi nhướng mày, chợt lại nhìn về phía Lâm Tiêu:

– Ngươi cứ nói đi?

Lâm Tiêu lạnh lùng nhìn Ổ Hạo, Ổ Hạo này phẩm hạnh cực kém, không nghĩ tới lý luận lại rất khôn khéo, rõ ràng là đối phương ở nơi công cộng ra tay hành hung, bị hắn vừa nói như vậy, ngược lại giống như là lỗi của mình rồi.

– Vị đại nhân này, chuyện này hoàn toàn là đối phương ở trong thành trì công nhiên hành hung, xúc phạm nghiêm trọng luật pháp Tân Vệ Thành, ta hi vọng người xử lý công bằng, nghiêm khắc xử phạt, cho tất cả võ giả Tân Vệ Thành một cái công đạo.

Lâm Tiêu bình thản nói.

Nghe xong lời Lâm Tiêu nói, đại hán khôi ngô gật gật đầu, lại cho thủ hạ đi điều tra khẩu cung võ giả vây xem chung quanh, lấy chứng cớ, sau khi làm xong, ánh mắt mới lần nữa rơi xuống trên người đám Lâm Tiêu.

– Hừ, uổng các ngươi là đệ tử các thế lực lớn, ở chỗ này động thủ lung tung thì có bổn sự gì? Còn nửa năm nữa sẽ là thiên tài đệ tử đại bỉ của Tân Vệ Thành chúng ta, các ngươi có bản lĩnh thì ở trên đại bỉ đoạt về thứ tự, lại đi Hiên Dật Quận đại biểu Tân Vệ Thành chúng ta tỷ thí, nếu thắng, đó mới gọi là bổn sự, ở chỗ này ẩu đả thì làm được gì?

Đại hán khôi ngô nghiêm khắc quát lớn.

Chọn tập
Bình luận