Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ! Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Võ Đạo Đan Tôn

Chương 767: Áo nghĩa không gian (1)

Tác giả: Ám Ma Sư
Chọn tập

. (1)

– Võ Vương đại nhân.

Lâm Tiêu cúi đầu, mắt lóe tia run sợ.

Lúc trước thẩm vấn Võ Vương Bách Lý Chiến chưa hỏi ý kiến đã bá đạo tìm tòi không gian giới chỉ của mọi người, tìm ra Đại trận Chu Thiên La Sơn trong không gian giới chỉ của La Thiên Đô. Thần thức của Bách Lý Chiến quét qua không gian giới chỉ tất cả mọi người.

Khi thần thức của Võ Vương Bách Lý Chiến vào không gian giới chỉ của Lâm Tiêu thì hắn sợ teo tim, trán toát mồ hôi, lưng ướt đẫm.

Tuy trong không gian giới chỉ của Lâm Tiêu không có thứ gì kinh người. Thế nhưng mà trong không gian Thương Long Tí lại có Phân thân Toản Địa Giáp, Tuyệt Vọng Diệt Thần Loa chiếm từ chỗ Đoạn Thiên Cừu, và một phần năng lượng thần nguyên dịch còn sót lại chưa bị hấp thu. Nếu Võ Vương Bách Lý Chiến phát hiện mấy thứ này thì Lâm Tiêu gặp phiền toái lớn rồi.

Nhưng điều khiến Lâm Tiêu vui mừng là thần thức của Võ Vương Bách Lý Chiến quét qua cơ thể hắn nhưng không phát hiện Thương Long Tí có gì khác lạ, không vào được không gian trong Thương Long Tí nên hắn mới tránh thoát một kiếp này.

Hiện giờ lần thứ hai gặp Võ Vương Bách Lý Chiến, trong lòng Lâm Tiêu nghĩ lại mà run. Thần thức xuất quỷ nhập thần của Võ Vương Bách Lý Chiến quá đáng sợ, trước mặt cường giả như vậy không có chút bí mật nào.

Bách Lý Chiến nhìn quét mọi người, bình thản nói:

– Lâm Tiêu, Mặc Thanh Hiên, Uất Trì Quật, ba người có thể rời cung. Quận vương, tông chủ ba thế lực đã chờ các người ở bên ngoài.

– Được thả rồi sao?

Lâm Tiêu, Mặc Thanh Hiên, Uất Trì Quật ngạc nhiên, không ngờ sấm to mà đổ mưa nhỏ, bọn họ không bị xử phạt gì.

Lâm Tiêu, Mặc Thanh Hiên, Uất Trì Quật giật mình tỉnh táo lại, khom người nói:

– Đa tạ Võ Vương đại nhân!

La Thiên Đô kinh ngạc hỏi:

– Còn ta thì sao?

– Ngươi?

Bách Lý Chiến cười khẩy nói:

– Ngươi là hung thủ lần này, muốn đi? Không dễ vậy đâu.

Lúc này tiếng cười to sang sảng vang lên:

– Võ Vương, ngươi đường đường Vương giả Sinh Tử cảnh, đừng khắc nghiệt với tiểu bối như vậy.

Đám người Lâm Tiêu đi ra chợt cảm giác hư không trong đại điện dao động. Một cánh cửa đen thui hiện ra trong không khí, rồi một lão nhân toát ra khí thế đáng sợ bước ra từ cánh cửa.

Mặc Thanh Hiên nheo mắt, nghiêm túc nói:

– Là La Sơn lão tổ của La Sơn tông, Vương giả Sinh Tử cảnh.

Có thể trở thành thế lực đỉnh cao nhất Đế quốc Võ Linh, mỗi thế lực đều có Vương giả Sinh Tử cảnh tọa trấn. Trong đại lục Thương Khung, võ giả Quy Nguyên cảnh xem như cao thủ, Vương giả Sinh Tử cảnh thì là kiêu hùng, cự phách, thủ lĩnh.

Trong đại điện, Bách Lý Chiến híp mắt lạnh lùng nói:

– La Kinh Thiên, ngươi đến vừa lúc, nhìn xem đệ tử La Sơn tông của ngươi làm chuyện tốt gì!

La Kinh Thiên cười xòa:

– Ta có nghe nói, chẳng qua là tiểu bối lỡ tay đánh nhau. Võ Vương, ngươi đường đường Vương giả Sinh Tử cảnh, đừng khó xử với tiểu bối như vậy.

La Kinh Thiên liếc sang La Thiên Đô, cơ mặt lão cứng ngắc.

La Kinh Thiên không cảm nhận chút dao động thần nguyên dịch nào trên người La Thiên Đô.

Giọng La Kinh Thiên giận dữ vang bên tai La Thiên Đô:

– Thiên Đô, chuyện này là sao?

La Thiên Đô vội truyền âm kể lại tình huống cho La Kinh Thiên nghe:

– Thái thượng trưởng lão, Thiên Đô thất bại.

Trong đại điện, khuôn mặt tươi cười của La Kinh Thiên bỗng chốc xanh mét.

La Kinh Thiên giao Đại trận Chu Thiên La Sơn cho La Thiên Đô đã sớm dự đoán hậu quả hôm nay. La Kinh Thiên hiểu biết Bách Lý Tỉ dù gây lớn chuyện cỡ nào thì Bách Lý thị sẽ không giận chó đánh mèo vào tiểu bối. La Kinh Thiên sẽ phải nhỏ máu chút ít, nhưng La Thiên Đô được nhiều thần nguyên dịch tẩy lễ, hơn nữa hủy đi căn cơ của Bách Lý thị, so với kết quả đó thì trả cái giá nào La Sơn tông vẫn lời chán.

Nhưng hiện tại La Thiên Đô chẳng những không thể phá hoại Thần Nguyên Trì, còn không hấp thu được chút thần nguyên dịch nào, cuối cùng bị Bách Lý thị bắt được nhân chứng vật chứng. Mặt La Kinh Thiên sa sầm, tính tới tính lui lão không ngờ sẽ có kết quả này.

Võ Vương Bách Lý Chiến nhìn La Kinh Thiên và La Thiên Đô lén giao lưu, lão nhanh chóng xụ mặt.

Võ Vương Bách Lý Chiến mặt không biểu tình, ánh mắt dữ dằn nói:

– Hừ! Hai người nói chuyện xong chưa? La Kinh Thiên, không cần biết ngươi lây cớ gì, lần này La Sơn tông nhất định phải cho Bách Lý thị ta một lời giải thích, nếu không đừng trách Bách Lý Chiến ta trở mặt!

Bắt chặt điểm yếu của La Sơn tông, lòng Bách Lý Chiến vui sướng, ngoài mặt thì giận dữ.

Bên ngoài đại điện, đám người Lâm Tiêu gặp nhóm Quận vương Đông Phương Hiên Viên.

Thấy Lâm Tiêu, Đông Phương Hiên Viên chạy lên ngay, đôi mắt lo lắng chuyển sang vui mừng.

– Rốt cuộc, rốt cuộc ngươi đã đi ra.

Lâm Tiêu cảm giác Đông Phương Hiên Viên thật lòng lo cho mình, hắn cũng rất cảm động. Chắc mới đầu nhận được tin Quận vương Đông Phương Hiên Viên cũng rất lo.

– Đã làm quận vương lo lắng.

Đông Phương Hiên Viên vỗ vai:

– Ha ha ha, nói gì vậy. Ngươi là thiên tài đệ nhất của Quận Hiên Dật ta, nếu ngươi xảy ra chuyện gì thì không được.

Đông Phương Hiên Viên cười nói:

– Đi, Võ Vương đại nhân đã nói với chúng ta, về trước đi.

Mặc Thanh Hiên, Uất Trì Quật cũng gặp tông chủ Phái Thông Thiên kiếm, quận vương Quận Sóc Phương.

Uất Trì Quật cười to bảo:

– Ha ha, Lâm Tiêu, sau này còn gặp lại. Lần sau gặp mặt ngươi và ta lại luận bàn một trận, cho ngươi biết được sự lợi hại thật sự của Huyền Phương Bất Diệt Thể Uất Trì gia tộc ta đây!

Lâm Tiêu mỉm cười nói:

– Không thành vấn đề.

Trước khi Mặc Thanh Hiên đi theo tông chủ Phái Thông Thiên kiếm, hắn cũng dùng giọng lạnh lùng nói với Lâm Tiêu:

– Lần sau hai ta gặp lại, ta tuyệt đối không thua ngươi.

Mắt Lâm Tiêu lóe tia sáng, hắn mỉm cười nói:

– Ta chờ ngươi, nhưng sợ là kết quả sẽ làm ngươi thất vọng.

Mặc Thanh Hiên, Uất Trì Quật tuy thua vào tay Lâm Tiêu nhưng hai bên không có thù hận gay gắt như La Thiên Đô, Đoạn Thiên Cừu. Dù chỉ ơ chung một nhưng ba người đã có cảm giác thiên tài khâm phục thiên tài.

Quận vương Tương Thiên Thần thấy Lâm Tiêu, Đông Phương Hiên Viên thì hừ lạnh một tiếng:

– Hừ!

Đáy mắt Quận vương Tương Thiên Thần lộ ra sát khí đậm đặc.

Đông Phương Hiên Viên lười quan tâm Quận vương Tương Thiên Thần:

– Chúng ta đi thôi.

Đông Phương Hiên Viên dẫn Lâm Tiêu rời khỏi hoàng cung.

Quận vương Tương Thiên Thần lạnh lùng nói:

– Cái tên Đông Phương Hiên Viên, sớm muộn gì Tương Thiên Thần ta sẽ bằm thây hắn ra!

Quận vương Tương Thiên Thần quay sang nhìn Đoạn Thiên Cừu, nhíu chặt mày.

Tương Thiên Thần lạnh lùng hỏi:

– Thiên Cừu, trong Thần Nguyên Trì xảy ra chuyện gì? Tại sao khiến Võ Vương đại nhân tức giận như vậy? Vì sao ta không cảm giác chút hơi thở thần nguyên dịch trên người của ngươi? Chẳng phải ta giao Tuyệt Vọng Diệt Thần Loa cho ngươi rồi sao? Có nó thì ngươi hoàn toàn có thể hấp thu nhiều thần nguyên dịch hơn mà.

Đoạn Thiên Cừu giết người như ngóe lúc này cả người run rẩy, gã cắn chặt răng báo cáo mọi chuyện xảy ra trong Thần Nguyên Trì. Đoạn Thiên Cừu cũng khai về Tuyệt Vọng Diệt Thần Loa bị mất.

Chọn tập
Bình luận