Lăng Thiên Hậu gắt gỏng:
– Độc Cô Phá Thiên, đây là hai trăm viên Hoạt Lực Chi Châu cộng thêm hơn hai trăm gốc linh dược, đối phương chỉ đòi đệ tử Đế quốc Võ Linh, không liên quan gì ngươi và ta.
– Thì sao? Mặc kệ hắn đến từ Đế quốc Võ Linh hay Đế quốc Thần Võ đều là một thành viên của nhân tộc ta!
Lăng Thiên Hậu nét mặt sa sầm nói:
– Ngươi . . .!
Bên yêu tộc, yêu lang màu đen Hắc Nguyệt không kiên nhẫn nói:
– Dông dài quá, chỉ là một võ giả nhân loại bình thường, bắt lại rồi nói!
Tà quang rực rỡ trong mắt yêu lang màu đen.
Ầm ầm ầm!
Móng vuốt to lớn thò ra như ngọn núi to từ trên trời giáng xuống đè xuống Lâm Tiêu, thực lực Nửa Bước Vương giả thể hiện cực hạn.
Độc Cô Phá Thiên, Tiêu Thu Tuyết rống to:
– To gan!
Lăng Thiên Hậu ngăn lại:
– Hai vị đừng gấp.
Độc Cô Phá Thiên quát to:
– Lăng Thiên Hậu, ngươi nối giáo cho giặc!
Độc Cô Phá Thiên lao ra khỏi Lăng Thiên Hậu ngăn cản, chém một nhát kiếm. Nhưng Độc Cô Phá Thiên đến muộn, móng vuốt khủng bố của yêu lang màu đen đã đến trước mặt Lâm Tiêu, khí thế Nửa Bước Vương giả thổi bay một đống võ giả, ai nấy mặt trắng bệch.
Đám người Đông Phương Nguyệt Linh, Giang Trần mắt long lên, hét to một tiếng:
– Lâm Tiêu!
Bọn họ bùng nổ chân nguyên, chiến ý hừng hực đứng bên cạnh Lâm Tiêu, chưa từng lùi nửa bước.
Cuối cùng không nhịn nổi ra tay sao?
Lâm Tiêu nhếch mép.
Ầm!
Chân nguyên bùng nổ nhẹ nhàn đẩy đám người Đông Phương Nguyệt Linh ra, Lâm Tiêu nói:
– Mấy người lui ra ngoài đi.
Thanh âm lạnh lùng dứt lời, một luồng đao quang sáng choang lóe lên trong thiên địa. Khí thế Nửa Bước Vương giả như thủy triều từ bốn phương tám hướng ập đến.
Ầm ầm ầm!
Đao quang quét qua chém vào móng vuốt nhọn to lớn. Tiếng nổ đì đùng như có bão tố nổi lên.
Yêu lang màu đen rên rỉ bị chiến đao chém bay đi, văng ra xa hơn ngàn thước. Móng vuốt yêu lang màu đen hiện lên một vết đao chém rõ rệt. Lâm Tiêu thể hiện lực lượng làm mọi người biến sắc mặt, nhất là khí tức Nửa Bước Vương giả đặc biệt trên người hắn.
Cái gì?
Lâm Tiêu cũng đột phá cảnh giới Nửa Bước Vương giả?
Thoáng chốc mọi người hóa đá, trợn mắt há hốc mồm nhìn Lâm Tiêu ngạo nghễ đứng tại chỗ, trong mắt tràn đầy kinh hoàng.
Đám người Đông Phương Nguyệt Linh vội hỏi:
– Lâm Tiêu, ngươi có sao không?
Đôi mắt bọn họ tràn ngập kích động.
Mấy yêu thú Nửa Bước Vương giả ánh mắt trầm trọng:
– Không ngờ tiểu tử này cũng là Nửa Bước Vương giả, muốn cướp sinh mệnh chi tinh sẽ rắc rối hơn.
Lâm Tiêu cười khẩy nói:
– Các ngươi muốn giết ta mà sao im rồi, không đến nữa?
Lâm Tiêu lạnh băng nhìn yêu lang màu đen cách không xa:
– Nếu ngươi không tấn công thì để ta!
Giọng Lâm Tiêu lạnh băng quanh quẩn trong thiên địa, như địa ngục Tu La.
Răng rắc!
Lâm Tiêu chém một nhát đao, sấm sét màu lam như thất luyện bao phủ yêu lang màu đen.
Yêu lang màu đen rống to:
– Tiểu tử, ngươi nghĩ ta sợ ngươi sao?
Mắt yêu lang màu đen đỏ ngầu, vừa rồi nó bị Lâm Tiêu một đao chém bay hoàn toàn là do muốn tốc chiến tốc thắng, không rõ thực lực của hắn thế nào. Yêu lang màu đen thấy Lâm Tiêu kiêu ngạo như thế, hoàn toàn không thèm để nó vào mắt thì giận điên lên, không chút giữ lại thực lực dốc hết sức huơ vuốt.
Ầm ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, một đao và móng vuốt va chạm mạnh trong không trung. Sóng xung kích đáng sợ khuếch tán bốn phương tám hướng.
Yêu lang màu đen chặn được nhát đao của Lâm Tiêu, ngông cuồng cười:
– Tài mọn!
– Vậy sao?
Lâm Tiêu thúc đẩy đao ý thập phẩm đến tột đỉnh. Đao ý vô tận, đao ý tuyệt vọng hoàn toàn giải phóng. Lôi quang hóa thành thất luyện màu lam đột nhiên tăng vọt biến thành biển sét chớp mắt nuốt trọng yêu lang màu đen. Đao ý mãnh liệt đốt khét da lông trên người yêu lang màu đen, nó chật vật văng ra, nhổ ra búng máu.
Mọi người biến sắc mặt. Bình thường yêu thú cùng đẳng cấp mạnh hơn võ giả nhân loại, bởi vì cơ thể chúng chắc khỏe, võ giả nhân loại muốn đối kháng yêu thú cùng đẳng cấp phải có tạo nghệ về công pháp, võ kỹ thật thâm sâu. Lâm Tiêu mới đột phá Nửa Bước Vương giả đã hoàn toàn trên cơ yêu lang màu đen, làm mọi người vô cùng giật mình.
Bọn họ không biết rằng lúc còn ở Quy Nguyên cảnh hậu kỳ Lâm Tiêu đã gần đến cảnh giới vô địch Quy Nguyên cảnh hậu kỳ. Hiện tại Lâm Tiêu liên tục đột phá hai đẳng cấp, từ Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong nhảy lên cảnh giới Nửa Bước Vương giả, thực lực tăng vọt, hoàn toàn vượt qua người bình thường tưởng tượng.
Yêu lang màu đen giật mình nhất. Lúc trước yêu lang màu đen bị Lâm Tiêu đánh bay còn có thể đổ lỗi cho nó chưa chuẩn bị sẵn sàng, nhưng bây giờ nó dốc hết sức vẫn bị hắn một đao chém bay làm nó vừa giật mình vừa thấy nhục nhã.
Yêu lang màu đen rống to:
– Grao gru!
Đôi mắt đỏ ngầu nhìn Lâm Tiêu chằm chằm, bộ lông đen của Hắc Nguyệt trở nên đỏ rực. Phù văn nòng nọc màu đỏ chạy dọc người yêu lang màu đen, dao động mạnh mẽ quái dị bùng nổ.
Hắc Nguyệt gào thét:
– Tiểu tử, ngươi đã chọc giận ta!
Đôi mắt đỏ ngầu như hai vầng trăng đỏ máu, cực kỳ quái dị. Bộ lông đỏ bay trong gió, khí thế kinh khủng.
Nhiều người giật mình. Khí thế khủng bố làm bọn họ thụt lùi, đôi mắt sợ hãi. Đám người cảm thấy thực lực của yêu lang màu đen tăng gấp đôi, cường đại đến mứ không thể nhìn thẳng.
Cự long màu đỏ, Viên Hầu Vàng lạnh lùng nhìn:
– Tiểu tử này tiêu đời rồi.
Hắc Nguyệt không phải yêu lang bình thường, nó là mạch Huyết Nguyệt yêu lang trong lang tộc. Không chọc giận Hắc Nguyệt còn đỡ, nó mà giận lên, kích thích huyết mạch Huyết Nguyệt yêu lang thì Cự long màu đỏ, Viên Hầu Vàng mặc dù cùng là yêu tộc với nó cũng rất e ngại.
– Tiểu tử, chết đi!
– Huyết Lang Ma Sát Phá!
Hắc Nguyệt há to mồm máu, đôi mắt đỏ máu dữ tợn, nó phu nra sóng xung kích màu đỏ bắn hướng Lâm Tiêu. Cát vàng bay rợp trời hòa tan trong cột sáng đỏ.
Đám người Độc Cô Phá Thiên giật mình, con ngươi co rút. Công kích quá mạnh, sóng xung kích màu đỏ làm bọn họ thấy rất nguy hiểm.
Lâm Tiêu hét to một tiếng:
– Phá!
Ngay khi cột sáng đỏ đến gần một đại ấn màu vàng đất khổng lồ hiện ra trong tay Lâm Tiêu, đại ấn đập mạnh vào cột sáng đỏ trước mặt.
Bùm!
Đại ấn màu vàng đất nghiền nát cột sáng đỏ, các luồng sáng mông lung chiếu xuống. Cột sáng đỏ bị đánh nát bật ngược về yêu lang màu đỏ.
Hắc Nguyệt lại phun ra bãi máu:
– Phụt!
Hắc Nguyệt hét thảm, cơ thể to lớn bị đập nứt rạn, da lông ướt đẫm máu tươi, bộ dạng vô cùng thê thảm. Hắc Nguyệt liên tục bay ra ngàn thước té cái bịch xuống cát vàng.
– Chuyện gì đây?
Mọi người trợn mắt há hốc mồm, bọn họ không ngờ Lâm Tiêu mang theo pháp bảo như vậy, uy lực mạnh mẽ khiến người líu lưỡi. Đại ấn vàng đất toát ra khí chất Vương giả bao la, đám người biết đây ít nhất là chí bảo.
Đám cường giả Đế quốc Võ Linh ngơ ngác nhìn. Đây chẳng phải là Hoàng Thiên Hậu Thổ Ấn của La Sơn tông sao? Vì sao rơi vào tay Lâm Tiêu? Hay là . . .
Đám người nghĩ đến một khả năng, tim đập nhanh.