Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1135: Giáp ngưu vương (2)

Tác giả: Ám Ma Sư
Chọn tập

Giáp Ngưu Vương toàn thân đầy giáp sắt âm trầm, tay cầm cự chuy, biểu tình dữ tợn:

– Đại nhân yên tâm, chỉ là một Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng nhân loại bình thường, Giáp Ngưu Vương ta có thể giết hắn. Đã lâu không uổng máu Vương giả nhân loại, thật khiến ta mong chờ.

Vù vù vù!

Giáp Ngưu Vương bay nhanh hướng Lâm Tiêu trong cảm giác của nó, thân thể kéo vệt sáng đen thật dài giữa không trung.

Chỉ giây lát Lâm Tiêu đã đạp vào mắt Giáp Ngưu Vương.

Chưa đến gần Lâm Tiêu thì Giáp Ngưu Vương đã rống to:

– Tiểu tử, chạy đi đâu?

Khoảng cáchh ơn ngàn dặm không có ý nghĩa gì đối với Yêu Vương Sinh Tử Cảnh đệ nhị trọng. Giáp Ngưu Vương lắc người xuất hiện gần Lâm Tiêu, nó giơ chuy đập vào hắn.

Ầm ầm ầm!

Chuy quang hùng hồn bao phủ thiên địa, yêu nguyên cường đại xé rách hư không hóa thành nước lũ ập hướng Lâm Tiêu.

– Thì ra kẻ truy sát ta là Vương giả Sơn mạch Liên Vân yêu tộc. Phải rồi, Sơn mạch Liên Vân cách đế quốc rất gần, chắc biết tin ta giết La Kinh Thiên trong La Sơn tông, thiên tài nhân tộc như ta là cái gai trong lòng chúng.

Khi Giáp Ngưu Vương phát hiện Lâm Tiêu thì hắn cũng thấy nó, tâm tình căng thẳng lập tức dịu lại. Lâm Tiêu lo nhất là gặp Tiêu Dao Vương, còn Vương giả yêu tộc, chỉ cần không phải Yêu Vương Sinh Tử Cảnh đệ tam trọng thì hắn không sợ gì.

Lâm Tiêu lắc người né chuy của Giáp Ngưu Vương, chuy quang khủng bố đập thủng một cái lỗ đen to ngàn thước giữa hư không, nhìn từ xa như có cái nồi đen đặt ngửa.

Lâm Tiêu lơ lửng trong không gian loạn lưu:

– Là Yêu Vương Sinh Tử Cảnh đệ nhị trọng, không yếu hơn lão tổ La Kinh Thiên La Sơn tông.

Giáp Ngưu Vương vung uy lực chuy này Lâm Tiêu nhìn thấu thực lực của đối phương, đẳng cấp cỡ La Kinh Thiên lão tổ. Đổi lại trước kia Lâm Tiêu phải mất sức chín trâu hai hổ mới đánh bại được Giáp Ngưu Vương, nhưng giờ đã khác.

Lâm Tiêu rút Long Văn đao ra, hắn chém một nhát đao.

Ầm!

Một con cự long gầm rống vỡ hư không đằng trước đến trước mặt Giáp Ngưu Vương, tốc độ cực nhanh, nó chỉ kịp giơ cự chuy ngăn cản.

Keng!

Vang tiếng nổ điếc tai như tiếng nước lũ vang vọng thiên địa. Giáp Ngưu Vương văng ra ngoài, da thịt rách toạc chi chít vết rạn. Vảy như sắt thép nay nứt ra, máu chảy ồ ạt, nội tạng bị chấn động mạnh.

Giáp Ngưu Vương kinh ngạc kêu lên:

– Cái gì? Lực công kích của tiểu tử này sao khủng bố quá vậy?

Tuy Giáp Ngưu Vương lĩnh ngộ áo nghĩa không gian ngang ngửa La Kinh Thiên nhưng nó là Yêu Vương, phòng ngự và sức sóng mạnh hơn Vương giả nhân loại nhiều. Có thể nói Vương giả cùng đẳng cấp muốn thương tổn Giáp Ngưu Vương là điều vô cùng khó khăn. Nhưng không ngờ Lâm Tiêu chém nhát đao làm Giáp Ngưu Vương cực kỳ chật vật, thực lực của đối phương đâu như đệ nhị trọng hậu kỳ bình thường, là đỉnh đệ nhị trọng mới đúng, không yếu hơn Giáp Ngưu Vương chút nào.

Lâm Tiêu cười khẩy nói:

– Yêu tộc nhận được tình báo cùng lắm là trận ta đấu với La Kinh Thiên, nhưng không biết có Thiên Tinh Cung trợ giúp, đạo không gian đạo văn của ta đến cực hạn Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng. Cộng thêm mới gần đây luận bàn với Bách Lý Tỉ bệ hạ, tuy đẳng cấp của ta không đột phá nhưng sức chiến đấu mạnh gấp đôi, Yêu Vương Sinh Tử Cảnh đệ nhị trọng bình thường muốn săn giết ta đúng là nằm mơ!

Sau khi dung hợp áo nghĩa, kết hợp công kích cường đại của Ma Long Quyền Sáo, Long Văn đao, lực công kích của Lâm Tiêu nâng cao về chất. Giáp Ngưu Vương mới là Sinh Tử Cảnh đệ nhị trọng, ưu thế của hắn rất rõ ràng.

– Tiểu tử Linh Đồng Điêu nói tiểu tử này chỉ có thực lực võ giả bình thường Sinh Tử Cảnh đệ nhất trọng, bậy bạ!

Giáp Ngưu Vương sắc mặt khó xem nói:

– Thực lực của tiểu tử này quá đáng sợ, muốn giết hắn trong khoảng thời gian ngắn là chuyện không thể nào, vậy đành câu giờ.

Giáp Ngưu Vương nhanh chóng thay đổi kế hoạch, chửi thầm Linh Đồng Điêu phụ trách giám thị Lâm Tiêu.

Linh Đồng Điêu không biết rằng Linh Đồng Điêu vì phòng ngừa bị Bách Lý Tỉ phát hiện nên lúc gã và Lâm Tiêu luận bàn thì nó không dám rình ngó thời gian dài, chỉ ngẫu nhiên liếc mắt một cái. Khi Bách Lý Tỉ, Lâm Tiêu luận bàn đều thu giấu chân nguyên, chỉ đánh nhau dung hợp áo nghĩa, không hoàn toàn giải phóng uy lực, cho nên Linh Đồng Điêu phán đoán sai lầm.

Giáp Ngưu Vương biết có chửi Linh Đồng Điêu nhiều hơn nữa cũng vô dụng, giờ chỉ còn cách bám chặt Lâm Tiêu chờ Phong Báo Vương, Huyết Ưng Vương chạy đến.

Vù vù vù!

Nghĩ đến đây Giáp Ngưu Vương bỗng trướng to ra, một con giáp ngưu khổng lồ dài trăm trượng xuất hiện trong thiên địa. Người đầy vảy giáp đen, giáp sắp lóe sáng như áo giáp, đầu mọc hai sừng, toàn thân Giáp Ngưu Vương bao phủ trong yêu khí màu đen, mây đen cuồn cuộn.

Xẹt xẹt xẹt!

Vết nứt, vết thương trên người Giáp Ngưu Vương nhanh chóng được yêu nguyên đậm đặc khép lại không để một vết sẹo.

Giáp Ngưu Vương biến hình bản thể, tuy độ nhanh nhẹn giảm thấp nhưng sức mạnh, phòng ngự thì hoàn toàn giải phóng.

Đôi mắt đen yêu khí âm trầm, Giáp Ngưu Vương giơ vuốt cầm cự chuy, ồm ồm nói:

– Tiểu tử, có giỏi thì đánh một trận với ta, cho ta nhìn xem thiên tài nhân loại rốt cuộc có chỗ gì đặc biệt.

– Muốn câu giờ sao!

Lâm Tiêu hiểu ngay ý tưởng của Giáp Ngưu Vương. Hai chân nguyên phân thân chết khiến Lâm Tiêu biết không chỉ một mình Giáp Ngưu Vương truy sát hắn, còn có Yêu Vương khủng bố Sinh Tử Cảnh đệ tam trọng như Huyết Ưng Vương. Nếu Lâm Tiêu không giải quyết xong Giáp Ngưu Vương, bị đám cường giả yêu tộc Huyết Ưng Vương chạy tới thì hắn sẽ dữ nhiều lành ít.

– Yêu Vương Sinh Tử Cảnh đệ nhị trọng, am hiểu phòng ngự, vừa lúc lấy ngươi thử nghiệm tuyệt chiêu mới lĩnh ngộ của ta.

Lâm Tiêu chưa thử nghiệm Lôi Chi Tài Quyết độ dung hợp sáu phần đáng sợ đến mức nào, hắn chỉ biết là một thức mạnh nhất ngoài Thiên Tinh Thần Khung Ấn ra.

Lâm Tiêu quát to:

– Chết đi!!!

Hai tay Lâm Tiêu siết chặt thanh đao, khởi động Ma Long Quyền Sáo, Long Văn đao, chân nguyên tinh thần chuyển động, lôi chi áo nghĩa khủng bố và đao hồn đỉnh đệ nhất trọng nhanh chóng dung hợp lại. Lâm Tiêu lắc người, hắn như luồng sáng rạch phá chân trời, nhanh chóng đến trước mặt Giáp Ngưu Vương, dốc sức chém ra nhát đao.

Ong ong ong!

Đao quang không lớn không nhỏ bắn ra, dọc đường lặng yên không một tiếng động xé rách hư không nhập vào người Giáp Ngưu Vương. Trước đao quang này vảy giáp cứng rắn của Giáp Ngưu Vương yếu ớt như gỗ mục.

Ầm!

Đao quang chui vào người, Giáp Ngưu Vương rùng mình, trong cơ thể nó vang tiếng nổ như sấm rền. Cơ thể Giáp Ngưu Vương nứt rạn li ti, máu tuôn như suối. Máu phun tung tóe, các tia chớp làm lam thô cỡ cánh tay bay ra ngoài người Giáp Ngưu Vương.

– A!

Cơ thể Giáp Ngưu Vương thủng lỗ chỗ, nó không sợ công kích từ ngoài đến, nhưng Lôi Chi Tài Quyết của Lâm Tiêu là nổ từ bên trong. Cú nổ mạnh mẽ làm cơ thể Giáp Ngưu Vương nổ thành mấy mảnh, khắp nơi là thịt khét, lôi quang giăng khắp, mảng lớn máu đổ rào rào.

Đôi mắt Giáp Ngưu Vương tràn ngập kinh hoàng:

– Khủng bố quá, làm sao mạnh vậy được?

Chọn tập
Bình luận