Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Võ Đạo Đan Tôn

Chương 407: Đầm lầy Thiên Mộng

Tác giả: Ám Ma Sư
Chọn tập

Chương 407: Đầm lầy Thiên Mộng.

– Tặng ngươi.

Cảm giác được ánh mắt Lâm Tiêu, tay phải Đông Phương Nguyệt Linh chợt ném ra, tinh thể màu xanh bắn vào trong tay Lâm Tiêu.

Một cỗ khí tức như cơn gió tán dật, lực lượng đáng sợ ẩn chứa bên trong làm trong lòng Lâm Tiêu chấn động.

Nguyên phó doanh chủ ngẩn ra, chớp mắt, tựa hồ có chút giật mình, lúc này mới cười nói:

– Lâm Tiêu, ngươi có lời rồi, Phong Tinh chính là kết tinh độc hữu trong vân bạo tầng, bên trong có được ý cảnh của gió, cầm trong tay sẽ cảm ngộ ý cảnh của gió càng nhanh hơn, Phong Tinh tương đương bảo vật lục giai, một viên giá trị một ngàn vạn lượng, mấu chốt là có tiền cũng không mua được.

Lâm Tiêu vui sướng, vội vàng cung kính nói:

– Đa tạ quận chúa.

Nhóm đệ tử vô cùng hâm mộ.

Trong những ngày kế tiếp, Lâm Tiêu một bên cảm ngộ ý cảnh của gió, một bên lắng nghe Nguyên phó doanh chủ giảng giải một ít chuyện lý thú trên đại lục.

Mặc dù Nguyên phó doanh chủ là một trong năm đại cự đầu trong huấn luyện doanh, cường giả cấp bậc quy nguyên cảnh, dáng người khôi ngô, đầu trọc hung hãn, nhưng tính cách lại cực kỳ hào sảng cùng nhiệt tình, dọc đường đi luôn cười cười nói nói.

Đông Phương Nguyệt Linh quận chúa không nói lời nào, diễn cảm lãnh liệt, chẳng qua Lâm Tiêu có thể cảm giác được nàng thỉnh thoảng nhìn mình, trong mắt toát ra vẻ khó hiểu.

Tới ngày thứ mười, Đoạn Hồng, Chu Chỉ cũng đứng lên, ngẫu nhiên đi tới lui vài lần, nhưng đại bộ phận là vì họ là hóa phàm sơ kỳ đại thành, nguyên lực cường đại, nhờ vào thực lực đáng sợ mà đi tới lui, nhưng trong lĩnh ngộ ý cảnh của gió lại không bằng Lâm Tiêu.

Thiên Mộng bí cảnh nằm trong Thiên Mộng chiểu trạch ở tây bộ Võ Linh đế quốc, cách xa Hiên Dật quận mấy chục vạn dặm, bên trong nguy hiểm trùng điệp, yêu thú đầy rẫy.

Thiên Mộng chiểu trạch, Liên Vân sơn mạch, Yêu Ma lĩnh là một trong những cấm địa đáng sợ nhất của yêu thú trong cảnh nội Võ Linh đế quốc, phạm vi vượt qua mấy chục vạn dặm, tận sâu trong có thật nhiều yêu thú chiếm lĩnh, mà nơi đó là cấm địa chân chính, thậm chí cấp bậc vương giả như sinh tử cảnh chưa hẳn có thể sống sót, cũng may Thiên Mộng bí cảnh nằm trong Thiên Mộng chiểu trạch không xa, thực lực yêu thú không tính là mạnh mẽ.

Trải qua hơn nửa tháng lặn lội đường xa, Nguyên phó doanh chủ khống chế Cụ Phong Ưng bay xuống dưới tầng mây.

Rơi vào trong mắt mọi người là một mảnh đầm lầy diện tích thật lớn, thâm thúy, lại nhìn không thấy được biên giới.

Sau Ngày Hủy Diệt, thật nhiều địa phương trong Thương Khung đại lục đã trở thành cấm địa, những nơi này yêu thú trải rộng, ít người lui tới, võ giả dù cường thịnh cũng không dám sơ sẩy trong những khu vực này.

Từ trên nhìn xuống có thể chứng kiến một ít yêu thú hình thể khổng lồ đang chồm mà qua, hoặc ngửa mặt lên trời rống to, vô cùng uy mãnh.

– Thiên Mộng bí cảnh nằm bên trong Thiên Mộng chiểu trạch chừng vạn dặm, còn qua thêm một ngày nữa mới tới.

Nguyên phó doanh chủ giải thích:

– Mọi người cẩn thận một chút, từ giờ trở đi rất có thể gặp phải yêu thú phi hành, một khi gặp được mọi người không cần kinh hoảng, ổn định trên Cụ Phong Ưng, hết thảy do chúng ta giải quyết…

Lời còn chưa dứt…

– Hống!

Từng tiếng rống bén nhọn vang lên, phía trước xuất hiện một đàn yêu thú nhìn qua như lão hổ, trên lưng có đôi cánh, hình thể chừng hơn trăm thước, chân khí còn không kém hơn Cụ Phong Ưng, nhỏ cũng vài chục thước, yêu khí tràn ngập làm mọi người không khỏi biến sắc.

– Đây là ngũ tinh yêu thú Hổ Thứu!

Có người kinh hô.

Hổ Thứu chính là ngũ tinh yêu thú quần cư, Hổ Thứu Vương cường đại thậm chí tới lục tinh, khi xuất động thường trên trăm con gào thét mà tới, lục tinh yêu thú dưới mặt đất bình thường không dám va chạm chúng, vô cùng hung tàn.

Đàn Hổ Thứu nhìn thấy nhóm người Lâm Tiêu trên Cụ Phong Ưng, rít gào điên cuồng vọt tới.

Đàn Hổ Thứu khổng lồ lao qua, khí thế làm Cụ Phong Ưng có chút sợ hãi.

– Đã lâu không động, vừa lúc chơi đùa một chút.

Ánh mắt Nguyên phó doanh chủ híp lại, vỗ vỗ đầu Cụ Phong Ưng, an ủi nó, đồng thời nhìn Đông Phương Nguyệt Linh cười nói:

– Nguyệt Linh quận chúa, ngươi ở đây bảo hộ đệ tử, để ta giải quyết đám súc sinh không có mắt này.

Dứt lời, thân hình hắn nhoáng lên, đã biến mất, chỉ vài lần lóe ra đã xuất hiện trước mặt đàn Hổ Thứu.

Một thanh cự phủ cao hơn thân người xuất hiện trong tay hắn, chỉ thấy tay hắn run lên, cự phủ vung cao, trong hư không xuất hiện một hư ảnh chiến phủ dài hơn trăm thước, hư ảnh chậm rãi xông lên trời, nguyên lực lan tràn, mạnh mẽ chém thẳng tới.

Búa lớn chém vào trong đàn Hổ Thứu, hư không bị chém vỡ thành một mảnh đất hư vô dài hơn ngàn thước, máu tươi vẩy ra đầy trời, một kích đi xuống Hổ Thứu Vương cùng vài chục đầu Hổ Thứu bị một búa chém thành thịt nát.

– Thật là đáng sợ!

Nhóm đệ tử sợ ngây người, đó là ngũ tinh yêu thú, mỗi con vô cùng mạnh mẽ, một đoàn Hổ Thứu như vậy nếu nhảy vào Tân Vệ thành trong khoảnh khắc là có thể san bằng thành trì thành đất bằng, nhưng đứng trước mặt Nguyên phó doanh chủ, nhu nhược như đám cừu non, không hề có chút lực phản kháng.

Mọi người còn đang khiếp sợ, Nguyên phó doanh chủ lại giống như xắt rau chém quả dưa, chém giết cả đàn Hổ Thứu tan nát tơi tả, cuối cùng chỉ còn hơn mười con Hổ Thứu than khóc điên cuồng chạy thoát.

Vì không muốn truy kích, Nguyên phó doanh chủ hóa thành một đạo lưu quang quay về trên lưng Cụ Phong Ưng, cả quá trình không qua thời gian một nén nhang.

Nhóm đệ tử trợn mắt há hốc mồm.

– Đi!

Nguyên phó doanh chủ quát một tiếng, Cụ Phong Ưng tiếp tục bay tới trước.

Không bao lâu sau mọi người lại gặp hai đợt công kích khác, một đợt là tứ tinh Thương Cưu, một đợt là một con lục tinh Vân Văn Bằng, đều bị Nguyên phó doanh chủ ra tay đánh cho chạy tứ tán.

– Yêu thú phi hành trong Thiên Mộng chiểu trạch thật quá nhiều, nên bay trên tầng mây tốt hơn.

Nguyên phó doanh chủ khẽ quát một tiếng, tìm đúng phương hướng, khống chế Cụ Phong Ưng bay lên trên tầng mây.

Chỉ cần không xâm nhập vào tận sâu trong Thiên Mộng chiểu trạch hai vạn dặm, bình thường sẽ không xuất hiện yêu thú thất tinh trở lên, những yêu thú lục tinh trở xuống không gây trở ngại cho Nguyên phó doanh chủ bao nhiêu, nhưng lỡ như làm Cụ Phong Ưng sợ hãi, sẽ gây thương tổn cho nhóm đệ tử sẽ không tốt.

Phi hành thêm vạn dặm, sáng sớm hôm sau Nguyên phó doanh chủ khống chế Cụ Phong Ưng giảm thấp độ cao, đã đến bầu trời Thiên Mộng chiểu trạch.

Xa xa, mọi người đều cảm giác được phía chân trời có từng luồng nguyên khí ba động kỳ dị, đưa mắt nhìn qua, hơn ngàn dặm phía trước có từng đoàn nguyên khí ngưng tụ cùng một chỗ, xa xa có thể chứng kiến, dị thường quỷ dị.

– Nguyên khí bạo động, Thiên Mộng bí cảnh sẽ mở ra trong vòng vài ngày này, chúng ta đi qua.

Hơn một canh giờ sau, Cụ Phong Ưng tiến vào khu vực nguyên khí bạo động, sau đó đáp xuống.

Lâm Tiêu ngẩng đầu nhìn tới, ở trung tâm khu vực có một đạo quang mang hư vô không ngừng nhấp nháy, quang mang đủ màu sắc, dài trăm trượng, rộng hơn mười trượng, đang phiêu động giữa không trung, nhìn qua thật giống dải lụa thật lớn.

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky