Dọc theo đường đi…
– Lâm Tiêu.
– Chào buổi trưa…
– Lâm Tiêu sư huynh…
Nhiều đệ tử đi ngang qua, có nam có nữ, có nhiều đệ tử cũ trong huấn luyện doanh, cũng có người gia nhập không bao lâu, tu vi có cao thấp, nhìn thấy hắn đều lên tiếng chào hỏi.
Là nhân vật quan trọng trong huấn luyện doanh, mặc kệ người cũ hay người mới đều biết hắn.
Lâm Tiêu đều gật đầu đáp lại, cũng không lên tiếng.
Chờ sau khi hắn đi qua, mọi người thấp giọng nghị luận.
– Từ sau khi Lâm Tiêu sư huynh trở về đã không thấy bóng dáng, nghe nói hắn không ở trong phòng tu luyện thì đang ở trong lầu các khổ tu, hôm nay sao nhàn nhã như vậy?
– Nhìn phương hướng của hắn, chẳng lẽ đến phòng thí luyện?
– Đúng rồi, hắn nhất định đi phòng thí luyện, hôm nay là ngày cuối cùng trong tháng, hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua.
– Nghe nói hành trình Thiên Mộng bí cảnh lần này Lâm Tiêu sư huynh tiến bộ lớn nhất, chẳng những thăng cấp hóa phàm sơ kỳ, thực lực khoa trương tới mức ngay cả Đoạn Hồng sư huynh cùng Chu Chỉ sư tỷ bọn họ đều phải khâm phục.
– Nói đùa gì vậy? Sư huynh cùng sư tỷ đều là hóa phàm sơ kỳ đại thành, ngươi nghe tin tức này ở đâu?
– Đừng hỏi nhiều, nhanh, mau đem tin tức truyền đi ra, nói Lâm Tiêu đi thí nghiệm, là thật hay giả xem bài danh chẳng phải sẽ biết.
Cả nhóm đệ tử đều hưng phấn, có người trực tiếp chạy thẳng tới phòng thí luyện, có người nhanh chóng đi thông tri cho người khác.
Một lúc sau Lâm Tiêu đã đi tới đại sảnh phòng thí luyện.
– Đây là…Lâm Tiêu.
– Ta không nhìn lầm đi?
– Lâm Tiêu đi tới đại sảnh kiểm tra.
Giờ phút này trong đại sảnh tập trung không ít đệ tử, nhìn thấy Lâm Tiêu không ngừng xôn xao.
– Ha ha, Lâm Tiêu, nghe Đoạn Hồng nói thực lực của ngươi còn vượt qua cả hắn, ta thật muốn nhìn xem hiện tại ngươi có thể bài danh thứ mấy đây.
Lúc này một thanh âm tiếng cười sang sảng từ phía trước truyền tới.
Lâm Tiêu ngẩng đầu nhìn lên, nhất thời cười nói:
– Lý Dật Phong sư huynh.
Người này chính là Lý Dật Phong, ngoài ra Mộ Lăng, Hề Hiên Thanh, Nam Môn Thành, Lương Phương đều có mặt.
– Ngay lúc người rời đi Lý Dật Phong sư huynh đã xông vào cửa thứ sáu trong phòng thí luyện, hiện tại bài danh trên ngươi, đem vẻ huênh hoang của hắn đánh tụt xuống cho ta.
Ánh mắt Mộ Lăng nhìn Lý Dật Phong có vẻ bất mãn cười nói.
Lúc trước khi Lâm Tiêu mới trở về, đã tụ họp cùng nhóm người Lý Dật Phong một lần, tự nhiên đã biết tin tức Lý Dật Phong đã xông tới cửa ải thứ sáu, trở thành đệ tử thứ ba tiến vào cửa ải này, hiện tại bài danh phòng thí luyện vẫn là Đông Phương Nguyệt Mính đứng thứ nhất, Lý Dật Phong thứ hai mà Lâm Tiêu thứ ba.
Chẳng những là bài danh trong phòng thí luyện, trong bài danh ngọc bích Lý Dật Phong cũng từ thứ ba lên thứ hai, chỉ kém hơn Đông Phương Nguyệt Mính một chút.
Lâm Tiêu cười cười, không nói gì.
Bởi vì ngày cuối cùng cho nên đệ tử đến thí nghiệm rất nhiều, đứng trước Lâm Tiêu ước chừng có năm sáu người, Lý Dật Phong xếp hàng thứ ba.
Rất nhanh, chỉ qua chừng một khắc thời gian hai gã đệ tử phía trước đã kết thúc kiểm tra, đến lượt Lý Dật Phong.
Thời gian thí luyện của Lý Dật Phong lâu hơn hai người kia rất nhiều, nhưng Lâm Tiêu vẫn đang trò chuyện với nhóm người của Mộ Lăng, không quá gấp gáp, qua hơn nửa canh giờ sau Lý Dật Phong mới đi ra.
Bài danh của Lý Dật Phong chỉ lóe lên hai lần, nhưng vẫn không có biến hóa.
– Cửa thứ sáu này thật quá khó khăn, ba mươi hai tinh thần thể đều ra tay, ta chỉ kiên trì một lát đã bị giết, nhưng lần này ta đánh chết bốn tinh thần thể, đã đề cao hơn không ít.
Lý Dật Phong đi ra liên tục lắc đầu nói.
– Đánh chết bốn sao?
Lâm Tiêu gật gật đầu, lần trước khi hắn nhảy vào cửa thứ sáu còn chưa kịp giết chết một tinh thần thể nào đã bị loại bỏ, hiện tại qua hai tháng, thật không biết thực lực của mình tăng lên được bao nhiêu.
Một khắc sau hai học viên đứng trước Lâm Tiêu đã xong thí nghiệm.
Trong ánh mắt tò mò của mọi người, Lâm Tiêu đi vào bên trong.
Ngồi xuống bồ đoàn, tinh thần của hắn nháy mắt tiến vào không gian thí luyện.
Cửa thứ nhất.
Chỉ trong vài giây, một tinh thần thể lập tức xuất hiện.
– Chết!
Không thấy Lâm Tiêu có động tác gì, thân ảnh đôi bên lướt ngang qua nhau, đầu tinh thần thể bay lên cao, nháy mắt rơi xuống.
Cửa thứ hai.
Lại một lần lướt qua, đao mang sáng ngời, hai tinh thần thể nháy mắt mất mạng.
Cửa thứ ba.
Ong ong ong ong…
Bốn tinh thần thể xuất hiện.
Sưu sưu sưu…
Bốn tinh thần thể từ hai phương hướng vây tới.
Trong nháy mắt song phương sắp tiếp xúc, chiến đao nháy mắt ra khỏi vỏ, trái một đao, phải một đao, sau đó cũng không hề nhìn tới, chiến đao đã thu trở vào.
Đầu bốn tinh thần thể nháy mắt bay lên cao, đã mất mạng.
Cửa thứ tư.
Tám tinh thần thể lần lượt xuất hiện cùng bổ nhào tới.
– Lúc ra chiêu, lực lượng cùng tốc độ cũng không phải càng nhanh càng tốt, mà là phải nắm bắt cơ hội, dùng ưu điểm đáng sợ nhất của mình đánh tan điểm yếu kém nhất của đối phương.
Trong lòng Lâm Tiêu nghĩ thầm, thân hình nhanh chóng di chuyển trong không gian thí luyện.
Ngay sau đó…
Phốc xuy…
Đầu của một nhóm tinh thần thể bị chặt đứt nhanh như chớp, không ngừng biến mất trong không gian thí luyện.
Sau một lát, mười sáu tinh thần thể trong cửa thứ năm đều vẫn lạc, không một ai may mắn tồn tại.
Lần này Lâm Tiêu mất một khắc thời gian đã phá tan cửa thứ năm phòng thí luyện, nhanh hơn lúc trước gấp đôi.
Thở ra một hơi, Lâm Tiêu nương thời gian ngắn ngủi nghỉ ngơi một chút, tuy tinh thần thể cửa thứ sáu nhiều hơn gấp đôi, nhưng độ khó ít nhất gia tăng hơn mấy lần, đây cũng là nguyên nhân Đông Phương Nguyệt Mính luôn bồi hồi ở cửa thứ sáu bao lâu nay.
Ong ong ong ong…
Tiếng xé gió rậm rạp truyền tới, trước mặt Lâm Tiêu xuất hiện thật nhiều hắc bào võ giả, tổng cộng ba mươi hai người, đông đúc đến ngạt thở.
Cửa thứ sáu.
Ba mươi hai tinh thần thể.
– Rốt cục đã tới sao? Ta thật muốn nhìn xem một chút, chuyến đi Thiên Mộng bí cảnh ta gia tăng được bao nhiêu lực lượng.
Chiến đao ra khỏi vỏ, vung cao trong tay, trong mắt Lâm Tiêu bộc phát ra chiến ý không gì sánh kịp.
– Giết!
Không chút do dự, thân hình hắn đột nhiên phát động, nhanh như chớp lao tới.
Ba mươi hai tinh thần thể phát ra tinh thần ba động vô hình, đồng thời điên cuồng xuất đao.
Xuy xuy xuy…
Trong nhất thời, đao mang bao phủ đầy trời như cuồng phong mưa rào ập xuống.
– Được!
Trong lòng Lâm Tiêu gầm lên, tay phải chém mạnh tới.
Nhanh, tinh diệu, chuẩn xác.
Đầu một tinh thần thể bay lên cao.
Không hề ngừng lại, thân hình Lâm Tiêu nháy mắt bắn tới.
Ngay sau đó đao mang hạ xuống, ánh đao điên cuồng lan tràn, đem toàn bộ phạm vi mấy chục thước chung quanh bao phủ, đao mang sắc bén khuấy động gợn sóng, nhưng không thu hoạch được gì.
– Chết!
Lại một đầu tinh thần thể bay lên cao, ngay sau đó thân hình biến mất.
Sưu sưu sưu…
Ba mươi tinh thần thể đều động, thần sắc lạnh lùng, trên người tản ra khí tức cường hãn, công kích đủ mọi góc độ, cơ hồ mỗi một khắc Lâm Tiêu đồng thời đối mặt hơn mười tinh thần thể tấn công, cường độ này vượt xa cửa thứ năm.