Chương 477: Giá trên trời. (2)
Đến mức này, tham gia đấu giá chỉ còn lại Lâm Tiêu, song tử huynh đệ và mặt sẹo là ba phương.
Tất cả võ giả Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ thường đã sớm có vũ khí của mình, mà tất cả võ giả có lý trí đều không tham gia đấu giá, dù sao Lâm Tiêu lúc trước từ trong bí cảnh đạt được một thanh bảo kiếm lục giai, giao cho trại huấn luyện cũng mới hối đoái được năm ngàn vạn lượng mà thôi.
Trên đại lục, vũ khí lục giai đỉnh cấp có giá năm ngàn vạn lượng là hết mức, về sau nếu có cơ hội, hoàn toàn có thể tốn hao nhiều tiền đi mua là được, mà không cần phải đấu giá với người khác làm gì, dù sao đấu giá hội cao thủ như mấy, thứ tốt tuy nhiều, nhưng vật phẩm giá cả thường thường vượt qua giá trị của chúng.
– Sáu ngàn năm trăm vạn.
Ánh mắt song tử huynh đệ phóng hỏa.
– Bảy ngàn hai trăm vạn.
Võ giả mặt sẹo nắm chặc tay, thần sắc khẩn trương hô lên, đây đã là cái giá mà hắn thế chấp tất cả vật phẩm, nếu như người khác lại báo giá, hắn chỉ sợ không thể tiếp tục kiên trì được.
Nhưng hiển nhiên, cho dù song tử huynh đệ hay là Lâm Tiêu đều khó có khả năng buông tha.
– Bảy ngàn năm trăm vạn.
Lâm Tiêu mặt không đổi sắc.
– Lại là tiểu tử này.
Võ giả mặt sẹo nhìn qua phía Lâm Tiêu, trong nội tâm phiền muộn muốn thổ huyết.
– Lão tử đúng là muốn nhìn kẻ nào dám đoạt thứ tốt của ta.
Tay phải nắm chặt chuôi đao bên hông, trong mắt võ giả mặt sẹo mang theo hàn quang, đã không cách nào dùng đấu giá đánh bại đối phương, thì xem thực lực đối phương như thế nào, xem hắn có thể bảo vệ được đồ vật đã đấu giá được hay không.
Trong nội tâm võ giả mặt sẹo nghẹn một bụng tức giận, một tia sát cơ từ trong người hắn hiện ra, vô cùng đậm đặc.
– Tám ngàn hai trăm vạn.
Song tử huynh đệ liếc nhau, lãnh mang trong mắt hiện ra, sau đó hô giá.
Từ giọng nói vang lên, trừ Lâm Tiêu đã không có người nào báo giá, ngay cả võ giả mặt sẹo cũng từ bỏ.
Tám ngàn hai trăm vạn đã đủ mua được hai thanh vũ khí lục giai.
– Tám ngàn năm trăm vạn.
Đáng tiếc Lâm Tiêu sẽ không buông tha.
Trong phòng khách quý, Trần Tinh Duệ hai huynh đệ đều trừng mắt nhìn qua chỗ Lâm Tiêu.
Vừa rồi Lâm Tiêu đấu giá Cường Nguyên quả đã tốn sáu ngàn một trăm vạn, hôm nay còn ra giá nhiều như thế, hai người bọn họ thân là đệ tử dòng chính Trần gia cũng cảm thấy giật mình với tài phú trên người Lâm Tiêu.
– Chín ngàn hai trăm vạn.
Sắc mặt song tử huynh đệ âm trầm như nước, giống như độc xà muốn ăn người.
Tài phú của hai người tuy không ít, nhưng bởi vì là hai huynh đệ, nơi dùng tiền cũng nhiều, cũng may bí tịch cái gì đó chỉ cần một phần là đủ, cho dù như thế, ngân lượng và nguyên thạch tổng cộng cũng chỉ có chín ngàn hai trăm vạn, vượt qua phải thế chấp bí tịch và đan dược.
– Một ức.
Lâm Tiêu vẫn bất động thanh sắc, tiếp tục ra giá.
Phòng đấu giá đã yên tĩnh triệt để, một ức, đây là khái niệm gì, tương đương với hai viên lục phẩm Nguyên Khí Đan, tương đương với tài phú tịch lũy mấy năm của Kỳ gia trấn Thái Sơn, tương đương với toàn bộ gia sản của võ giả Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ dành dụm vài năm, giá tiền này tuyệt đối không phải con số nhỏ, có lẽ thành Hắc Vân có không ít đại gia tộc lấy ra được, nhưng cũng phải nhìn mua là cái gì, dùng mua chiến đao lục giai hao phí một ức, cho dù là Trần gia cũng không làm như thế.
– Tiểu tử kia rốt cuộc là nhân vật nào? Thật là đại thủ bút.
Có võ giả nhịn không được sợ hãi thán phục.
Trong phòng khách quý khác, song tử huynh đệ sắc mặt tái nhợt, âm trầm làm làm người ta cảm thấy đáng sợ.
– Mẹ kiếp, ta cũng không tin, ta hôm nay không đấu giá được thanh chiến đao này.
Tên nhị đệ Tưởng Nhị lúc này âm trầm nói ra.
– Thôi đi!
Lúc này Tưởng Đại đột nhiên ngăn cản Tưởng Nhị.
– Đại ca, vì sao phải thôi đi, chúng ta thế chấp một ít thứ gì đó, chưa hẳn không áp được hắn.
Tưởng Nhị không cam lòng, sắc mặt lạnh như băng.
– Không cần thiết.
Trên miệng Tưởng Đại cười lạnh, trong ánh mắt toát ra một tia sát cơ:
– Một ức là quá đắt, tốn tiền nhiều như vậy đấu giá một thanh chiến đao lục giai là không đáng, trước hết nên cho tiểu tử kia mua đi, ta sẽ cho hắn biết, không cho song tử huynh đệ chúng ta mặt mũi sẽ trả giá như thế nào.
Tưởng Nhị lúc này cũng tỉnh táo lại, dữ tợn cười nói:
– Đúng, ta đã quên rồi, đại ca ngươi nói đúng, trước hết nên cho hắn mua đi, sau khi đấu giá hội chấm dứt, chúng ta sẽ tìm cả vốn lẫn lãi.
Song tử huynh đệ từ nhỏ mất đi phụ mẫu, hai người sống nương tựa lẫn nhau, làm việc hung ác, có danh khí cực kỳ đáng sợ trong võ giả, hiện tại không mua được, hiển nhiên trong lòng sẽ có ý đồ khác.
– Vị tiên sinh này ra giá một ức, còn có người ra giá không? Một ức lần một, một ức lần hai, một ức lần ba, đông. . .
Đấu giá sư ngắm nhìn bốn phía, chờ hồi lâu thấy không ai tiếp tục ra giá thì đập búa quyết định.
– Chúc mừng vị bằng hữu kia, dùng một ức mua được Thái Huyền Đao.
Chấm dứt đấu giá Thái Huyền Đao, đấu giá hội tiếp tục tiến hành.
– Chư vị, vừa rồi đấu giá bảo vật áp trục mà các đao khách mơ ước tha thiết, mà bây giờ đấu giá vật phẩm áp trục thứ hai, đây là vật phẩm kiếm khách ước mơ tha thiết a.
Nói đến đây, đấu giá sư trên bình đài tươi cười cổ quái, sau đó ngoắc tay vào hậu trường.
– Bảo kiếm lục giai — Long Ngâm Kiếm!
Đấu giá sư hét lớn, một thị nữ từ sau hậu đài đi ra, đặt cái khay lên bàn, trên khay là một thanh bảo kiếm khí thế kinh người.
Đấu giá sư cầm lấy bảo kiếm, nhẹ nhàng điểm ra.
Kiếm như tên, chỉ đâm ra một cái đã có âm thanh như long ngâm thanh thúy dễ nghe, rung động lòng người, lăng lệ mang theo sát cơ.
Sau tiếng long ngâm vang vọng qua đi, lần này tới phiên tất cả kiếm khách trở nên điên cuồng.
– Chư vị, Long Ngâm Kiếm cũng giống như Thái Huyền Đao vừa rồi, đều là cực phẩm trong vũ khí lục giai, chẳng những tài liệu đặc thù, còn có thể dung nạp nguyên lực của võ giả, vô kiên bất tồi, trong đó lại còn có trận vân đại sư khắc trận vân đặc thù, tuy không cách nào đạt tới hiệu quả tăng phúc nguyên lực, nhưng lại có tác dụng bảo vệ hình thái nguyên lực của võ giả thật tốt, làm cho võ giả xuất chiêu uy năng tăng lên thật lớn.
Đấu giá sư tiếp tục tuyên truyền.
– Lại có trận vân đại sư khắc trận vân?
– Thể bảo vệ hình thái nguyên lực, xuất chiêu uy lực tăng cao?
Đám kiếm khách dưới đài lập tức hăng máu gà.
Cho dù là vũ khí, nội giáp khi đạt tới thất giai, chúng đã thoát ly phạm trù vũ khí bình thường, có thể xưng là hạ phẩm nguyên khí.
Trên đại lục, mỗi một kiện hạ phẩm nguyên khí giá cả vô cùng đắt đỏ, đó là bởi vì trên hạ phẩm nguyên khí có khắc rất nhiều trận vân thần bí, phải do cao đẳng chú tạo đại sư và cao đẳng trận vân đại sư hợp lực hoàn thành.