– Tán tán tán!
Hàng trăm tàn ảnh của Lâm Tiêu giờ lại tách ra liên tục, thoáng chốc tất cả tàn ảnh bị đánh tan lại tăng thêm mười mấy phân thân. Mười mấy phân thân này chắc chắn hơn trước, quyền kình không thể trấn áp chúng.
Lâm Tiêu cảm giác kỹ tình huống mỗi một phân thân, tiếp tục rót nguyên lực để chúng nó không bị quyền kình của La Thiên Đô đánh tan.
– Thế này là được rồi, giữ mười tám đạo phân thân là cực hạn của ta, nếu còn phân tán nữa sẽ không chịu nổi quyền kình kèm theo Nửa Bước Quy Nguyên ức chế.
Mười mấy phân thân của Lâm Tiêu bay lung tung trên lôi đài. La Thiên Đô nhíu mày, phân thân không tan vỡ trước quyền kình Nửa Bước Quy Nguyên, gã không thể dựa vào khí thế áp chế. Hơn nữa hơi thở từ mười mấy phân thân liên tục dao động, khó mà phân biệt thật giả. Muốn nhanh chóng tìm ra chân thân trong đống này là rất khó khăn, vậy thì . . .
La Thiên Đô lạnh lùng cười:
– Tiểu tử thối, ngươi nghĩ làm vậy là trốn được sao? Tài mọn, xem ta phá khinh công của ngươi đây!
– Cực Đạo Hoàng Nhãn!
Mắt La Thiên Đô bắn ra hai tia sáng vàng đỏ rực, màu vàng đỏ như biến thành thực chất, hóa thành vầng sáng vàng bao phủ hư không lôi đài.
Cực Đạo Hoàng Nhãn, bí thuật hoàng thất truyền tông của La Sơn tông đế quốc La Sơn, có thể dễ dàng nhìn thấu tất cả hư ảnh, ảo mộng. Lúc trước La Thiên Đô dùng Cực Đạo Hoàng Nhãn này nhìn thấu chân thân của Tinh Mộng Vũ khi thi triển Vân Long Cửu Du, một quyền đánh bay nàng ra khỏi hư không.
Ánh sáng vàng bao phủ, tất cả phân thân Lâm Tiêu đều thành bóng ảo trước mắt La Thiên Đô, chỉ có chân thân là hiện ra rõ ràng.
Đôi mắt vàng lạnh lùng nhìn đằng trước, La Thiên Đô đã tỏa định Lâm Tiêu:
– Hãy đỡ một chiêu của ta, Thiên Uy cái Thế!
Lâm Tiêu thấy thế cũng tung ra một quyền tới trước.
– Trích Tinh Nã Nguyệt!
Lực lượng năm mươi ngàn cân bùng nổ, kết hợp đao ý vô tận lục phẩm, tinh thần lực ngũ phẩm đại thành, Lâm Tiêu đánh ra một quyền như bóng trăng treo trên trời sao, quyền ảnh như ngân hà mênh mông tràn ra.
Răng rắc!
La Thiên Đô phát ra Nửa Bước Quy Nguyên, uy lực tăng nhiều hơn gấp đôi. Một quyền của La Thiên Đô thiên địa cũng muốn tan nát, thức thứ ba Man Vương Bá Quyền cường đại cũng bị đánh nát, quyền uy mạnh mẽ đẩy Lâm Tiêu văng ra, miệng tràn máu tươi.
May mắn Long Tượng luyện thể của Lâm Tiêu đến đại thành đệ ngũ trọng, lực phòng ngự kinh người nên hắn chỉ bị thương nhẹ.
La Thiên Đô nghiêng đầu sang bên, nụ cười tự tin trào phúng đông cứng trên mặt La Thiên Đô. Lúc hai một quyền chạm vào nhau, không biết từ khi nào Lâm Tiêu đã chém một ra nhát đao. Đao quang vô hình xẹt qua cổ La Thiên Đô, may mắn gã phản ứng kịp lúc nên đao quang chỉ lướt qua chân nguyên hộ thể, hoa lửa màu lam bắn tung tóe, chặt đứt một sợi tóc bay theo gió.
Mặt La Thiên Đô xanh mét.
La Thiên Đô không ngờ gã đã thi triển ra nửa bước chân nguyên nhưng vẫn bị Lâm Tiêu suýt làm tổn thương. Mặc dù có nửa bước chân nguyên hộ thể, nhát đao vừa rồi có chém trúng người chưa chắc bị thương nặng nhưng La Thiên Đô vẫn rất tức giận.
Trên khán đài, mọi người trợn mắt há hốc mồm, hút ngụm khí lạnh.
– Lâm Tiêu này thật khó gặm, rõ ràng La Thiên Đô mạnh hơn hắn không chỉ một bậc, nhưng hắn còn chống đỡ được đến bây giờ suýt đánh La Thiên Đô bị thương.
Ban đầu Lâm Tiêu và La Thiên Đô lực lượng ngang nhau, bây giờ gã phát ra Nửa Bước Quy Nguyên thì mọi thứ đã thay đổi. Trong lòng mọi người cho rằng La Thiên Đô cô đọng Nửa Bước Quy Nguyên muốn đánh gục Lâm Tiêu dễ như lấy đồ trong túi, không tốn sức chút nào. Trận so đấu sẽ kết thúc trong vòng một, hai chiêu.
Nhưng kết quả làm bọn họ giật nảy mình. Lâm Tiêu chẳng những sử dụng thân pháp không ngừng dây dưa với La Thiên Đô, còn suýt làm gã bị thương, việc này làm người xem líu lưỡi, ca thán không thôi. Đổi làm bọn họ thì chỉ chớp mắt là thua ngay, kinh nghiệm chiến đấu của Lâm Tiêu thật đáng sợ.
La Thiên Đô điên cuồng gào thét:
– Tiểu tử thối, ngươi đã chọc giận ta! Ta không tin ngươi đỡ được mấy quyền nữa của ta!
La Thiên Đô mất đi vẻ nho nhã vốn có, ánh mắt tàn nhẫn sắc bén, thi triển Cực Đạo Hoàng Nhãn tỏa định chân thân Lâm Tiêu chặt chẽ, công kích liên hồi.
Ầm ầm ầm!
Từng bóng quyền đáng sợ phô thiên cái địa, ầm ĩ. Bạo quyền bay ra, cả lôi đài toàn là kình khí ngút trời. Khí lãng màu vàng và Nửa Bước Quy Nguyên bá đạo nhấn chìm mọi thứ trên lôi đài.
Ầm ầm ầm!
Các quyền ảnh đánh vào màn sáng làm nó rung rinh gợn sóng, như nước sông chảy xiết, kêu vù vù, tùy thời tan vỡ.
Xẹt xẹt xẹt!
Trong bóng quyền vô tận, Lâm Tiêu hết sức ngăn cản. Lâm Tiêu nhảy nhót, vận dụng Phân Thân Hóa Ảnh quyết đến cực hạn, kết hợp Lăng Không Hư Độ, Vạn Hóa Quyết, Tinh Nguyên Hóa Khí, tinh thần lực ngũ phẩm đại thành, hắn áp dụng hết mọi chiêu thức nâng cao thực lực của mình lên. Vô Tận Lãng Đao, Man Vương Bá Quyền liên tục đánh ra, Lâm Tiêu dựa vào Cửu Chuyển Huyền Công bình thường đón đỡ La Thiên Đô tấn công. Tuy Lâm Tiêu yếu thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn không có dấu hiệu thua cuộc.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm. La Thiên Đô đã đến cảnh giới cô đọng Nửa Bước Quy Nguyên, cách Quy Nguyên cảnh chỉ có một bước, có thể nói là sức chiến đấu hoàn toàn vượt trên võ giả Hóa Phàm Cảnh, vượt qua cực hạn Hóa Phàm Cảnh. Nhưng trong một lúc La Thiên Đô không đánh gục được Lâm Tiêu, cảm giác như trong mơ, thật khó hiểu.
Răng rắc!
Các tia đao quang bay ra từ quyền khí cuồng bạo, chém mạnh vào màn sáng lam bên mép lôi đài, muốn phá đi màn sáng, lao ra lôi đài. Mấy người đứng đầu thế hệ trẻ vẻ mặt hoảng hốt thụt lùi.
– Đây là võ giả Hóa Phàm Cảnh đánh nhau sao? Tại sao cảm giác như cường giả Quy Nguyên cảnh đại chiến sinh tử?
– Đã bao nhiêu năm đại tái Phong Vân bảng không xuất hiện cuộc tranh đấu đáng sợ thế này? Đây mới là đại tái Phong Vân bảng thật sự, đại biểu thế hệ trẻ mạnh nhất Đế quốc Võ Linh.
– Cường giả mới vào Quy Nguyên cảnh sơ kỳ chỉ thế là cùng.
– Đúng vậy! Tuy thực lực của bọn họ không bằng cường giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ bình thường nhưng chỉ thua chút xíu. Đánh với Quy Nguyên cảnh sơ kỳ chưa chắc bọn họ sẽ thua, nếu vào Quy Nguyên cảnh còn ghê gớm nữa.
Mọi người vô cùng rung động, so đấu đến bây giờ đã vượt qua sức tưởng tượng của bọn họ. Cảnh tượng đáng sợ thế này hoàn toàn không giống hai thế hệ trẻ đánh nhau, tuy Lâm Tiêu, La Thiên Đô còn ở cảnh giới Hóa Phàm Cảnh nhưng các võ giả bình thường Hóa Phàm Cảnh không thể đánh đồng.
Đám người đứng đầu thế hệ trẻ Tinh Mộng Vũ nhìn Lâm Tiêu, hai mắt mở to, trong lòng rất bàng hoàng.
– Lâm Tiêu.
Đông Phương Nguyệt Mính cũng chú ý Lâm Tiêu.
Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền hút ngụm khí lạnh, sát ý càng nồng nặc:
– Đáng sợ, sao tiểu tử này mạnh quá vậy? Có thể đấu với La Thiên Đô đến mức này.
Bách Lý Huyền đè nén cảm xúc, gã thả lỏng đôi tay siết chặt, lạnh lùng thầm nghĩ:
– Mặc kệ thế nào thì ngươi phải chết, đại tái Phong Vân bảng lần này cho ngươi nổi bật lần cuối.