Trong lòng Đông Phương Nguyệt Minh đột nhiên vô cùng khó chịu, mơ hồ muốn chảy nước mắt, bối rối nói:
– Phụ vương, con đi xem Lâm Nhu một chút.
Dứt lời nàng đuổi theo ra ngoài.
– Lâm Nhu, ngươi muốn khóc thì khóc đi.
– Nguyệt Minh quận chúa, đa tạ ý tốt của ngươi, ta nghĩ một mình yên lặng một chút.
– Ân.
Đông Phương Nguyệt Minh nhìn theo bóng lưng Lâm Nhu, chợt chảy nước mắt.
Lâm Nhu yên lặng ngồi trong phòng suốt một đêm, nước mắt đảo quanh nhưng cố gắng nhẫn nhịn xuống.
Đôi tay ngọc lau nước mắt, biểu tình Lâm Nhu biến thành lạnh lùng băng sương:
– Nhị ca, muội biết khóc không giải quyết được vấn đề, từ nay về sau muội sẽ không khóc nữa, huynh yên tâm, tam muội sẽ không làm chuyện điên rồ, bởi vì muội biết thực lực của mình còn chưa đủ, nhưng huynh yên tâm, một ngày nào đó muội sẽ làm cho toàn bộ những kẻ thù của huynh nợ máu trả máu!
Chiến trường Ma Uyên.
Phân thân Toản Địa Giáp lướt qua bầu trời, thân thể như một đạo kim quang lóe sáng.
Lâm Tiêu đã tìm kiếm suốt nửa tháng, phạm vi địa vực vạn dặm cơ hồ bị hắn tìm kiếm suốt mấy lần, nhưng vẫn không tìm được thông đạo lốc xoáy, nhưng dọc theo đường đi lại gặp được ma đầu tập kích vài lần, chủ yếu đều là hạ vị ma tướng cùng trung vị ma tướng, dưới thực lực cường đại của Phân thân Toản Địa Giáp thật dễ dàng liệp sát chúng, mà ma hạch trở thành bổ dược tôi luyện ý chí cho hắn.
– Kiệt kiệt, là yêu tộc, vì sao lại xuất hiện trong này, đã lâu không nếm hương vị huyết nhục, khí tức trên thân yêu tộc này thật yếu, vừa lúc cắn nuốt nó.
Khi Phân thân Toản Địa Giáp lướt qua một khe sâu, đột nhiên một đạo hắc quang bay ra, ma quang ẩn chứa uy lực lớn lao, đem không khí chung quanh nhuộm thành tối đen như mực.
Một ma đầu có ba sừng xuất hiện trước mặt Phân thân Toản Địa Giáp, trên người tản mát ra khí tức bạo ngược vặn diệt hết thảy.
– Là thượng vị ma tướng!
Trong lòng Lâm Tiêu căng thẳng.
Thượng vị ma tướng tương đương võ giả Quy nguyên cảnh hậu kỳ, thực lực cực kỳ đáng sợ.
– Kiệt kiệt, khí tức thật yếu, từ thời đại thượng cổ tới bây giờ có rất ít yêu tộc nhược tiểu tiến vào Chiến trường Ma Uyên, đi tới đều là nhân tộc, mặc kệ vì sao ngươi có thể chống cự ma sát khí tầng thứ tư, bị Tháp La ta gặp được hôm nay ngươi phải chết!
Thượng vị ma tướng nhe răng cười, tay phải hóa thành hắc quang đánh ra một chưởng.
Ma quang bao trùm nhắm ngay phân thân nghiền áp tới, sóng to ngập trời như muốn hủy diệt hết thảy.
– Hắn chính là Tháp La, thì ra là thượng vị ma tướng!
Phân thân Toản Địa Giáp rít gào một tiếng, móng vuốt vung ra nhanh như chớp, hung hăng chộp lên ma khí ngập trời.
Oanh long!
Từ trong ma khí truyền ra cỗ uy lực thật lớn, phân thân Toản Địa Giáp bay ngược ra sau, tạp đổ một ngọn núi cao vài trăm thước, nham thạch bắn ra khắp nơi.
Nhưng ma quang cũng bị Phân thân Toản Địa Giáp chụp vỡ, phân thành bốn năm mảnh.
– Cái gì? Lại có thể ngăn trở tiến công của ta!
Tháp La giật mình, hắn có thể cảm thụ được khí tức yêu tộc này yếu hơn mình, nhưng không nghĩ tới thực lực mạnh như thế.
– Kiệt kiệt, có điểm ý tứ, Tháp La ta cắn nuốt qua nhiều nhân tộc cùng yêu tộc, nhưng ngươi là người thứ nhất ở hạ vị ma tướng lại ngăn cản được ta, nhưng đã rơi vào tay ta, ngươi khó thoát khỏi cái chết!
Ma đầu bộ tộc có được cảnh giới thượng vị ma tướng đều sẽ có danh hiệu của mình, mà trong hoàn cảnh như Chiến trường Ma Uyên, thực lực ma đầu cùng cấp thậm chí còn cao hơn nhân tộc cùng yêu tộc.
– Thiên Ma Nhất Kích, chết đi cho ta!
Tháp La dữ tợn hô to, hai tay mở ra, một đạo hắc sắc ô quang ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn, ô quang kéo dài hóa thành tiêm toa, đâm ra nhanh như chớp.
– Yêu Dực Cửu Trảm!
Phốc xuy…
Đôi cánh kim sắc chấn động, như côn bằng giương cánh bay lên, hóa thành kim sắc điện quang đánh nát tiêm toa, phút chốc đi tới trước người Tháp La.
– Chiêu số thật mạnh!
Tháp La kêu to, thân thể bị đôi cánh kim sắc lướt qua, nhất thời chia thành bốn năm mảnh.
– Diệt!
Móng vuốt phân thân lập tức đánh ra, đồng thời đuôi dài cùng sừng nhọn trên đầu đâm thẳng bốn năm mảnh thân thể của Tháp La.
– Kiệt kiệt, chỉ bằng chút công kích ấy mà cũng muốn giết ta!
Tháp La kêu to, năm mảnh thân thể mấp máy, hóa thành cự chưởng vỗ lên Phân thân Toản Địa Giáp.
Oanh một tiếng, phân thân Toản Địa Giáp bay ngược lại, lực lượng thật lớn nện nó rơi xuống nền đất, bụi mù tỏa khắp.
Thân thể Tháp La mấp máy kết hợp, hóa thành hình người, ngay sau đó một quyền oanh lên thân thể Phân thân Toản Địa Giáp khiến lân giáp phá nát, máu tươi màu vàng tràn ra.
– Khí tức huyết nhục thật nồng đậm, kiệt kiệt, quá mỹ vị, không nghĩ tới khí tức huyết nhục trên người yêu tộc yếu như vậy mà nồng đậm như thế.
Tháp La liếm liếm môi, đôi mắt huyết sắc nhìn chằm chằm Phân thân Toản Địa Giáp tràn đầy vẻ tham lam.
– Quả nhiên là thượng vị ma tướng, thực lực hơn xa trung vị.
Đôi mắt Lâm Tiêu ngưng trọng, đột nhiên mở miệng khổng lồ phun ra cỗ hỏa diễm nóng rực.
Ngọn lửa ngập trời, hóa thành biển lửa đem Tháp La bao vây, muốn đem hắn luyện hóa.
– Đáng chết, đây là vật gì làm cho ta thật chán ghét!
Thân hình ma đầu không ngừng vặn vẹo biến dạng, thống khổ vạn phần nhưng vẫn chưa chết.
– Luyện Hồn Ma Phiên!
Một tiếng thét chói tai, hai tay Tháp La mở ra, trong cơ thể đột nhiên bay ra một lá cờ ma khí dày đặc, bên trên lá cờ hiện lên những khuôn mặt méo mó dữ tợn, có nhân tộc cũng có yêu tộc, có mạnh có yếu, một đám phát ra tiếng thét không âm thanh, đã chết vẫn không được siêu sinh, hiển nhiên đều là những sinh linh từng bị Tháp La giết chết.
– Cái gì? Ma đầu này còn có thể luyện chế nguyên khí!
Lâm Tiêu chấn động.
Phân thân Toản Địa Giáp há to miệng, ngọn lửa càng lớn, muốn đem ma phiên quỷ dị đốt thành tro tàn, nhưng ma phiên không chút sứt mẻ, nhanh chóng biến lớn nhắm ngay Phân thân Toản Địa Giáp bao trùm xuống.
– Đáng chết, Yêu Dực Cửu Trảm!
Đôi cánh chấn động, cắt lên ma phiên vang ra thanh âm vặn vẹo, nhưng lại không có dấu hiệu gây tổn hại, Luyện Hồn Ma Phiên khổng lồ từ trên giáng xuống đem phân thân hoàn toàn bao vây bên trong.
– Kiệt kiệt khặc, Luyện Hồn Ma Phiên của ta là do Ma Hồ đại nhân ban cho ta, từng trấn giết không ít cường giả cấp bậc thượng vị ma tướng, đặc biệt thu thập linh hồn các loại sinh linh, ngươi chỉ là một yêu tộc nho nhỏ còn muốn chống cự, ngoan ngoãn bó tay chịu trói làm cho hồn phách của mình cũng dung nhập vào trong đó đi!
Tháp La dữ tợn cười to.
– Chém cho ta!
Hai cánh chấn động, hóa thành kim tơ cắt qua hư không, đủ cắt vỡ núi cao, va chạm vào ma phiên phát ra thanh âm trầm thấp nhưng không biết ma phiên làm từ chất liệu gì lại không cách nào thương tổn được nó.
Miệng rộng mở ra, ngọn lửa hừng hực phụt lên, cũng không đốt cháy được ma phiên, mà từ trong ma phiên tản ra linh hồn dao động bắt đầu làm Phân thân Toản Địa Giáp mê muội.
Trong Thương Long Tí, sắc mặt Lâm Tiêu ngưng trọng.
Thân hình Lâm Tiêu đột nhiên xuất hiện, thân ảnh vừa hiện ra, ma sát khí nồng đậm bắt đầu bao phủ tới từ bốn phương tám hướng.