– Tốt.
Cự long màu đỏ nói:
– Nếu vậy ước định đầu tiên của hai bên là cùng đồng tâm hiệp lực đối phó những thực thú, trước khi vào tầng thứ bốn Sinh Tử Quỳnh Lâu không được tấn công với nhau.
Độc Cô Phá Thiên nói:
– Đó là đương nhiên.
Lâm Tiêu nhíu mày, trực giác nhạy bén cho hắn biết đám yêu thú nêu giao dịch nhìn như bình thường nhưng ẩn giấu âm mưu. Lâm Tiêu không nhìn ra có gì không ổn, lại nghĩ đến đám yêu thú nhằm mục tiêu vào sinh mệnh chi tinh, biết rõ tên của thực thú cát, hiểu biết Sinh Tử Quỳnh Lâu nhiều hơn nhân tộc, Lâm Tiêu thầm cảnh giác.
Lăng Thiên Hậu hỏi:
– Không biết khi nào chúng ta hành động?
Mắt yêu lang màu đen Hắc Nguyệt lạnh băng, nhe hàm răng nhọn:
– Không vội, trước đó yêu tộc chúng ta còn một yêu cầu.
Yêu lang màu đen nhìn Lâm Tiêu:
– Vị này lúc trước đánh chết một thành viên quan trọng của yêu tộc chúng ta, nên phải giao tiểu tử này cho chúng ta giải quyết.
– Cái gì?
– Không được!
– Đùa à!
Võ giả nhân loại tập thể bạo động, mắt lạnh băng. Đám người Độc Cô Phá Thiên xụ mặt. Đùa gì vậy, giao võ giả nhân loại cho yêu tộc, nếu đồn ra ngoài thì bọn họ làm sao ăn nói với cường giả của thế lực mình?
Đám người Đông Phương Nguyệt Linh căng thẳng đứng ngay bên cạnh Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu sửng sốt, hắn quay đầu vừa lúc thấy lôi ưng màu tím trốn thoát khỏi tay hắn, thế là hiểu ra. Mục tiêu của đám yêu thú là sinh mệnh chi tinh trong tay hắn, giao dịch gì đó, đánh chết thành viên quan trọng của yêu thú chỉ là cái cớ xuống tay với hắn. Bầy yêu thú khao khát sinh mệnh chi tinh mãnh liệt, chúng hành động như thế cũng không lại.
– Các vị hãy bình tĩnh.
Cự long màu đỏ lên tiếng:
– Ta hiểu suy nghĩ của các vị. Nhưng tên này đúng là đã giết một thành viên quan trọng của yêu tộc chúng ta. Ta nghĩ vị võ giả nhân loại này chắc không quan trọng gì trong số nhiều người các ngươi đúng không? Yêu tộc chúng ta đồng ý thỏa hiệp, miễn các người giao người này cho chúng ta thì yêu tộc nguyện ý trả giá một trăm viên Hoạt Lực Chi Châu.
Cự long màu đỏ nói xong huơ vuốt, thoáng chốc hàng trăm viên Hoạt Lực Chi Châu toát ra khí tức sinh mệnh đậm đặc hiện ra trong móng vuốt của nó. Mỗi viên Hoạt Lực Chi Châu to cỡ ngón út, lớn nhất cỡ móng cái. Chỗ này phải giết trăm con thực thú đỉnh cao mới lấy được bấy nhiêu Hoạt Lực Chi Châu, tương đương với trăm viên chữa thương đan cửu phẩm, giá trị kinh người.
Nhiều võ giả mắt sáng rực. Sự sống chết của Lâm Tiêu đến từ Đế quốc Võ Linh không liên quan gì bọn họ, điều duy nhất không thể chấp nhận là giao đồng loại cho yêu tộc. Hiện tại ích lợi thúc đẩy, nhiều người nảy kế. Đặc biệt đám người Triệu Thiên Thần có thù sẵn với Lâm Tiêu càng ước gì Lâm Tiêu bị yêu tộc giết chết.
Đương nhiên cũng có nhiều người phản đối. Người thân, chiến hữu, bằng hữu của bọn họ chết trong tay yêu tộc nhiều không đếm hết, hợp tác với yêu tộc đã làm miễn cưỡng, nếu vì chút ích lợi mà từ bỏ tín niệm thì bọn họ mãi mãi không tha thứ cho mình được.
Lâm Tiêu ngồi yên tại chỗ, từ đầu đến cuối hắn không lên tiếng, như thể chuyện này không liên quan gì hắn. Lâm Tiêu nhếch mép cười nhạt, hắn chờ xem Độc Cô Phá Thiên, Tiêu Thu Tuyết, Lăng Thiên Hậu có quyết định như thế nào.
Độc Cô Phá Thiên lạnh lùng cười:
– Nếu yêu tộc các ngươi có ý định này thì mời về cho, chúng ta sẽ không vì chút ích lợi mà từ bỏ tộc nhân của mình.
– Độc Cô Phá Thiên, ngươi đừng vội từ chối, ta thì thấy chuyện này có thể suy nghĩ lại.
Lăng Thiên Hậu khoanh tay trước ngực, mỉm cười nói:
– Nhưng một trăm viên Hoạt Lực Chi Châu đã đòi chúng ta giao đồng loại ra thì quá coi thường chúng ta.
Lăng Thiên Hậu chỉ nghĩ đến ích lợi cho mình, sự sống chết của Lâm Tiêu không liên quan gì đến gã.
Cự long màu đỏ nói:
– Ta nghĩ chúng ta chưa biểu hiện đủ chân thành. Vậy đi, ta không quanh co lòng vòng với các vị. Chúng ta đồng ý thêm một trăm viên Hoạt Lực Chi Châu, năm mươi gốc linh dược cửu giai, cộng thêm hai trăm gốc linh dược bát giai đổi một nhân loại.
Cự long màu đỏ huơ vuốt nhọn, một trăm viên Hoạt Lực Chi Châu, năm mươi gốc linh dược cửu giai toát ra dao động đậm đặc, hai trăm gốc linh dược bát giai hiện ra trong móng vuốt của nó. Hương thuốc mông lung gộp chung lại làm người biến sắc mặt.
Mọi người kinh dị nhìn Cự long màu đỏ, đám người Độc Cô Phá Thiên cũng vậy. Hai trăm viên Hoạt Lực Chi Châu, năm mươi gốc linh dược cửu giai, cộng thêm hai trăm gốc linh dược bát giai, đây là con số như thế nào? Có thể nói ít nhất là toàn bộ tài sản của bầy yêu thú có được trong Sinh Tử Quỳnh Lâu, hèn gì mọi người giật mình.
Thái cổ thương long ở trong Thương Long Tí mở miệng hỏi:
– Tiểu tử, ngươi đã giết thành viên quan trọng của yêu tộc mà khiến bọn chúng bỏ ra cái giá lớn như thế đòi giết ngươi?
– Hừ! Trong Sinh Tử Quỳnh Lâu ta giết yêu thú có mỗi con Hỏa Ngưu, làm gì có thành viên quan trọng của yêu tộc chúng nó.
Lâm Tiêu cười khẩy nói:
– Theo ta thấy chúng ta vì khối sinh mệnh chi tinh trong ốc đảo đó.
Thái cổ thương long lên tiếng:
– Sinh mệnh chi tinh? Không thể nào, bên yêu tộc đưa đồ giá trị vượt qua một khối sinh mệnh chi tinh.
Tuy sinh mệnh chi tinh mạnh hơn Hoạt Lực Chi Châu một đẳng cấp nhưng hai trăm khối Hoạt Lực Chi Châu đã có giá hơn xa sinh mệnh chi tinh, càng không nói đến nhiều linh dược đi kèm.
– Đây cũng là điều ta khó hiểu. Theo ta được biết trước khi dám yêu thú vào Sinh Tử Quỳnh Lâu thì mỗi Yêu Vương thế lực của chúng nó ban cho nhiệm vụ duy nhất là tìm sinh mệnh chi tinh. Hay sinh mệnh chi tinh có tác dụng rất lớn với Yêu Vương?
– Không thể nào!
Thái cổ thương long mở miệng nói:
– Tuy sinh mệnh chi tinh quý giá, là báu vật vương phẩm nhưng tác dụng với cường giả đẳng cấp Yêu Vương không lớn đến nỗi không thể thay thế. Yêu Vương lĩnh ngộ áo nghĩa sinh tử đã có sức sống cực mạnh, sinh mệnh chi tinh chỉ khiến bọn chúng phục hồi lực lượng sinh mệnh. Hoạt Lực Chi Châu cũng có hiệu quả tương tự, trừ phi . . .
Nói đến đây giọng thái cổ thương long trầm trọng:
– Trừ phi trong yêu tộc có tồn tại giống như ta, cần nhiều lực lượng sinh mệnh mới phục hồi lại. Nếu không thì yêu tộc không thể nào nào điên cuồng tìm kiếm sinh mệnh chi tinh như vậy.
Tim Lâm Tiêu rớt cái bịch:
– Long gia khẳng định không?
– Không chắc nhưng khả năng rất lớn.
Thái cổ thương long nghiêm túc nói:
– Tiểu tử, nếu trong yêu tộc có tồn tại cần sinh mệnh chi tinh phục hồi sinh mệnh thì ngươi phải cẩn thận, bởi vì đối phương rất có thể là thánh giai.
Thánh giai?
Lâm Tiêu đang định hỏi tiếp thì tình huống đã thay đổi.
Thấy nhiều báu vật, mắt Lăng Thiên Hậu sáng rực đồng ý ngay:
– Ha ha ha! Chúng ta đồng ý, giao đồ ra đây!
Lăng Thiên Hậu thò tay tới trước, hy sinh một Lâm Tiêu đổi lại nhiều báu vật, gã thấy mình lời to.
Cự long màu đỏ mừng rỡ nói:
– Tốt!
– Khoan đã!
Độc Cô Phá Thiên lắc người che trước mặt Lăng Thiên Hậu, sắc mặt âm trầm nói:
– Lăng Thiên Hậu, ngươi đồng ý nhưng chúng ta thì không. Chúng ta từ chối.