Ngay khi Diệt Hồn Linh sắp đánh trúng Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu hừ lạnh một tiếng:
– Các ngươi nghĩ ta chỉ có một chí bảo sao? Hừ, Sinh Tử Ma Bàn!
Lâm Tiêu vung tay phải lên, hai ma bàn một đen một trắng bay ra từ tay hắn. Sinh Tử Ma Bàn rậm rạp phù văn to lớn, những phù văn toát ra khí thế cường đại xoay tròn khép Diệt Hồn Linh vào giữa. Hai tầng ma bàn điên cuồng nghiền muốn ép nát Diệt Hồn Linh.
– Cái gì? Là Sinh Tử Ma Bàn của Lăng Thiên Hậu!
– Sao nó ở trong tay tiểu tử này?
– Nghe nói Lăng Thiên Hậu gần đây vừa chết trong Sinh Tử Quỳnh Lâu, chẳng lẽ là tiểu tử này giết hắn?
– Giết thiên tài Đế quốc Thần Võ ta, tiểu tử, ngươi thật to gan!
Đám người Hứa Mạn nhìn ma bàn một đen một trắng, vẻ mặt giật mình.
Sinh Tử Ma Bàn là Lâm Tiêu tìm thấy trong không gian giới chỉ của Lăng Thiên Hậu. Lúc trước Lâm Tiêu giết Lăng Thiên Hậu, gã bị nguyên thú vương giai truy sát bị thương nặng, không kịp sử dụng Sinh Tử Ma Bàn đã chết. Sau này Lâm Tiêu tìm trong không gian giới chỉ, thử vài phần đã hoàn toàn khống chế được Sinh Tử Ma Bàn. Lâm Tiêu sử dụng Sinh Tử Ma Bàn làm đám người La Bàn ngây ngẩn.
Lăng Thiên Hậu là ai? Đệ nhất thiên tài Đế quốc Thần Võ vào Sinh Tử Quỳnh Lâu lần này, nổi tiếng như cồn trong đế quốc. Có thể nói Lăng Thiên Hậu mơ hồ có xu hướng là đệ nhất thiên tài đế quốc, gã chết trong Sinh Tử Quỳnh Lâu khiến nhiều Vương giả Sinh Tử cảnh Đế quốc Thần Võ cực kỳ tức giận. Nếu bọn họ biết là tiểu tử này giết Lăng Thiên Hậu, nhiều Vương giả Sinh Tử cảnh Đế quốc Thần Võ sẽ tự mình ra tay.
Đám người La Bàn thấy Sinh Tử Ma Bàn Lăng của Thiên Hậu lòng nổi lên hoảng sợ. Đối phương dám giết cả Lăng Thiên Hậu thì sợ gì thân phận của bọn họ?
Ầm ầm ầm!
Trong đường hầm, một mình Lâm Tiêu điều khiển hai chí bảo Hoàng Thiên Hậu Thổ Ấn, Sinh Tử Ma Bàn đối kháng với Triệu Vô Cực, Hứa Mạn. Mái tóc đen bay lên, biểu tình Lâm Tiêu lạnh băng, khí thế vô địch.
– Mấy người các ngươi còn sững sờ ở đó làm gì, còn không mau động thủ cho ta!
Chuyện cho tới bây giờ đám người Hứa Mạn làm sao còn nghĩ tới đơn đả độc đấu, chỉ cần có thể đánh chết Lâm Tiêu, thi triển chiến thuật biển người cũng không có gì là mất thể diện cả.
Đám người La Bàn liếc nhau, cắn răng, ánh mắt toát ra hung quang.
Không phải chỉ là Nửa Bước Vương Giả sao, chẳng lẽ đối phương còn có ba đầu sáu tay, do Triệu Vô Cực cùng Hứa Mạn liên thủ, chỉ sợ đã không còn lực ngăn cản đi? Chỉ cần bọn hắn gia nhập, không tin tiểu tử kia còn có thể chịu đựng, một khi đối phương có sơ sẩy, Triệu Vô Cực cùng Hứa Mạn có thể nhân cơ hội đánh chết hắn.
Trong lòng nghĩ vậy đám người La Bàn cũng tăng thêm dũng khí, rống giận vọt tới vung vũ khí.
– Chết!
Từng đạo lưu quang từ khắp bốn phương tám hướng bao trùm về phía Lâm Tiêu, chân nguyên khủng bố lướt qua như xé rách trời cao.
– Ha ha ha, tiểu tử, dù cho thực lực của ngươi mạnh hơn nữa hôm nay cũng chỉ còn con đường chết!
Triệu Vô Cực cười rộ lên, thần sắc lạnh lùng.
– Vậy sao? Vài con sâu con kiến cũng muốn giết ta, sao không dùng vũng nước tiểu của mình mà tự soi xem, đối phó các ngươi căn bản không cần bản tôn ta ra tay, chỉ dùng phân thân cũng đã đủ giết các ngươi!
Lâm Tiêu thản nhiên mở miệng, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía trước, chân nguyên bao phủ chuyển động khắp thân thể hắn.
– Kính Tượng Phân Thân, phân!
Bản thể Lâm Tiêu đột nhiên run lên, ba phân thân bay ra, vung quyền ngăn cản công kích.
– Chỉ là mấy đạo phân thân tàn ảnh cũng muốn ngăn cản chúng ta tiến công, không khỏi quá xem thường chúng ta!
La Bàn quát lạnh, khóe môi lộ ra điệu cười dữ tợn, không thể không thừa nhận thực lực tiểu tử kia đích xác rất mạnh, nhưng dù rất mạnh thì thế nào, võ giả phân ra phân thân bình thường cũng không có bao nhiêu sức chiến đấu, chỉ là loại thủ đoạn mê hoặc đối phương, muốn dùng phân thân ngăn cản tấn công, quả thật là người si nói mộng.
Nghĩ vậy trong mắt La Bàn hiện vẻ điên cuồng, chân nguyên thi triển, đem công kích thúc giục tới mức tận cùng.
Công kích của bảy người La Bàn lập tức va chạm cùng ba đạo phân thân của Lâm Tiêu.
Oanh long long!
Tiếng vang đinh tai nhức óc, một màn khiến người khó tin đã xảy ra, ba phân thân đều bộc phát ra sức chiến đấu khủng bố tới cực điểm, ngăn cản được tiến công của bảy người đối phương.
– Cái gì? Điều đó không có khả năng!
Đám người La Bàn trừng lớn hai mắt, bộ dáng như gặp được quỷ, thần sắc khiếp sợ, ngay cả Triệu Vô Cực cùng Hứa Mạn đều trợn mắt há hốc mồm, bọn hắn làm sao cũng không thể ngờ ba phân thân của Lâm Tiêu lại có thể ngăn cản được sức tiến công của đám người La Bàn.
Bọn hắn không biết phân thân của Lâm Tiêu không chỉ đơn giản là tàn ảnh, mà do tinh thần lực kết hợp tinh thần chân nguyên cùng khí huyết cô đọng mà thành, thậm chí còn mang theo một tia khí tức tinh thần của Lâm Tiêu, mỗi phân thân đều có được một phần ba sức chiến đấu của hắn, nếu gặp phải cường giả có chí bảo như Triệu Vô Cực rất khó ngăn cản một kích của đối phương, nhưng muốn đối phó nhóm người La Bàn mới bước vào Nửa Bước Vương Giả đã là dư dả.
– Chết!
Ngay lúc ba phân thân ngăn cản sự tấn công của đám người La Bàn, thừa cơ hội đối phương còn đang ngây người, hắn đột nhiên điên cuồng phóng thích chân nguyên, đồng thời công thẳng tới ba gã cường giả vô địch Quy nguyên cảnh ở gần nhất.
Chân nguyên mênh mông cuồn cuộn lướt qua trời cao, ba người kia trừng lớn hai mắt kinh sợ, hét thảm một tiếng, chân nguyên dập nát, hộ giáp bị đánh tan thành bốn năm mảnh, phun máu tươi bay ngược ra sau, hoàn toàn không còn khí tức.
Một kích, ba cường giả vô địch Quy nguyên cảnh vẫn lạc, ba phân thân chia ra đối phó bốn người La Bàn còn lại.
– Đáng chết!
Thủ đoạn của Lâm Tiêu làm đám người La Bàn vừa sợ vừa giận, nhưng theo thế cục hiện giờ, bọn hắn đã không còn khả năng thối lui ra sau, song phương đã rơi vào cục diện không chết không ngừng.
– Ta cũng không tin, La Bàn này còn không bằng một đạo phân thân của ngươi!
La Bàn cắn răng, hắn đường đường thiếu chủ Phái Vô Cực, Nửa Bước Vương Giả, lại không đối địch được một phân thân của đối phương, chuyện như vậy nếu truyền đi ra mặt mũi hắn còn đặt ở đâu?
– Vô Cực ma công – Huyết Ma Thiên Hạ!
La Bàn huy động chiến đao, chém giết chung một chỗ cùng phân thân, cùng lúc đó hai phân thân khác của Lâm Tiêu cũng chém giết tới, trong lúc nhất thời cục diện giằng co tương đương, khó phân thắng bại.
– Xem ra đây không chỉ là tàn ảnh phân thân mà là một môn bí pháp phân thân cực kỳ cường đại, nếu là bí pháp, nhất định phải có sơ hở, ta không tin tiểu tử này phân ra ba phân thân mà thực lực không hề biến hóa!
Sắc mặt Triệu Vô Cực lạnh lùng, liếc mắt nhìn ra chân tướng, từ trên người Lâm Tiêu hắn cảm nhận được khí tức đối phương có điều yếu bớt, hiển nhiên đã bị ảnh hưởng, mà đây là cơ hội của hắn cùng Hứa Mạn.
Bốn mắt nhìn nhau, hai người đều cùng chung ý nghĩ.