Lúc này Dương Đồng sớm đã Không trông mong vào Dương Quãng quay về, cầỉ cầu vững vàng qua ngày là tốt rồi.
“Chư vị đại nhân, bồn tướng quân được Việt vương coi trọng, ùy thác trách nhiệm, hôm nay đã qua mấy tháng, luôn không dám một ngày Tihàn nhã”.
Quần thằn cùng kêu lên: “Lương Quốc Công vất vả rồi”.
Việt vương ờ một bên nói: “Lương Quốc Công ngày đêm vất vả, chúng ta sớm đã thấy trong mắt, hõm nay bổn vương có một chuyện muốn nói”.
Tiêu Bố Y mim cười nói: “Việt vương mời nói”.
Việt vương đứng lên nói: “Lương Quốc Công những ngày này sớm khuya vất vả. chinh đốn triều cương, liên tục khắc Ngõa Cương, cả thiên hạ đều thấy rõ, nhưng Lương Quốc Công chỉ nhớ thăng quan tiến tước cho người khác, lại hoàn toàn không có cầu gì cho bản thân. Bồn vuang cùng các cựu thần thương nghị, muốn gia phong Lương Quốc Công là Tày Lương Vương, đem Tương Thành, Hà Nội. Nam Dương. Trường Bình các quận tặng cho Tây Lương Vương quản lý, đây là danh sách mười quận..Việt vương đem một tấu chương đưa lên, quay đầu nhìn về phía quần thần nói: “Khôngbiết các vị đại nhân ý thế nào?”
Bách quan đều cung kính nói: “Nên là như thế”.
Tiêu Bố Y đưa mắt nhìn tấu chương, hiểu rõ Việt vương chi là thuận nước giong thuyền, mười quận này đều ờ phụ cận Đông Đô. nhưng đại bộ phận đều trong tay Ngõa Cương, bản thân muốn quản lý, thi cũng phải đánh xong rồi mới nói.
Nhưng vô luận như thế nào, đây cũng là hiện tượng tốt, được sự ùng hộ cùa Việt vương cầm đầu cùa bách quan, cũng sẽ giúp cho hắn giảm bớt rất nhiều lực càn.
Sau khi tạ ơn Việt vương, Tiêu Bố Y ho nhẹ một tiếng. Đại hưng điện lập tức tĩnh lặng, Tiêu Bố Y trầm giọng nói: “Vốn Đông Đô ngoại ưu nội hoạn, đã là kẽ hờ lỗ chỗ. nhưng mấy tháng nay. được các vị đại nhân cúc cung tận tụy. lúc này mới có thể bảo vệ Đông Đô an bình. Bồn vuơng… tra rõ việc làm cùa các vị đại nhân, đều là dốc hết sức, tuy đang là thời kỳ rung chuyền, nhưng lại có thể làm tốt chức trách, thật sự khiến cho bồn vương vui mừng… “
Hắn lời vừa nói ra, quần thằn đều thờ phào một hơi. thẳm nghĩ Tiêu Bố Y khoan dung với mọi người, vốn những người đang lo lắng cho chức vị cũng đã yên tâm.
Tiêu Bố Y lại nói: “Bên ngoài Lương công phù thiết lập ba ptaỊ cho tới hôm nay Hình bộ thị lang Tiết Hoài ân xừ án bảy trăm ba mươi sáu vụ. Ngụy Ngự sừ cùng Tây môn thị lang đề bạt nhân tài một tiăm tám mươi chín người. Dũng Sĩ phủ cũng chọn lựa được hơn ba ngàn dũng sĩ. mỗi người võ nghệ không kém, lấy một chọi mười”.
Bách quan nghe thấy mấy con số này, có người nhíu mày, có người phấn chấn, nhíu mày là những người chỉ sợ triều đình sau này đều trân ngập những kẻ chân lấm tay bùn, người phấn chấn lại nghĩ, Tiêu Bố Y làm mạnh mẽ như vậy, thời gian này sẽ có đất dụng võ. Đông Đô nếu như được Tiêu Bố Y quản lý, nói không chừng thật sự đại hưng. Vừa nghĩ tới hai chữ đại hưng, thẳm nghĩ lúc trước Tiêu Bố Y ờ các đại điện khác không chọn, chỉ ờ Đại hưng điện xừ lý chính vụ, hùng tâm, dã tâm đều đã rõ ràng. Có người vốn cảm thấy Tiêu Bố Y còn quá trẻ. chi sợ không thể phục chúng, nhưng khi thấy được sự lão luyện linh hoạt, lo lắng sâu xa cùa hắn, trong lòng không biết là giật mình hay là cao hóng! Tiêu Bố Y lại trầm giọng nói: “Hìnhbộ thị lang ra khòi hàng”.
Tiết Hoài ân đứng ra nói: “Vi thằn ờ đây”.
Tiêu Bố Y chậm rãi nói: “Tiết Thị lang cùng Thiếu Khaóh Đại Lý tự Triệu Hà Đông những ngày này sớm đêm vất vả, đã thầm oan án bày tiăm ba mươi sáu vụ. nhưng tất cả án vẫn chưa không có định luận, hôm nay cũng đã đến lúc định án”.
Tiết Hoài ân cung kính nói: “Hồi Tây Lương Vương, đúng là như thế”.
Tiêu Bố Y từ Lương Quốc Công chuyển thành Tây Lương Vương. Tiết Hoài ân phá án cần thận ti mỉ, xưng hô cũng như thế Nhưng trong lòng hắn lại có lo lắng, trong lúc nhất thời do dự có nên nói ra hay không.
Tiêu Bố Y lại từ trong ngực lấy ra một thanh đoản kiếm, vung tay lên. đã roi xuống trước chân Tiết Hoài n.
Chi nghe xẹt một tiếng, đoản kiếm đã cắt xuống đất. như cắt đậu hù vậy, tất cả mọi người đều rùng mình. Tiết Hoài ân ngạc nhiên, không hiểu chuyện gì nói: “Tày Lương Vương, không biết vi thần làm sai chuyện gi? Nếu thật có sai, kính xin T ây Lương Vương chi rõ!”
Hắn cho là quân vương ban kiếm chính là ban chết, trong lúc nhất thòi trong lòng mờ
Tiêu Bố Y lại mỉm cười nói: “Cho tới hiện nay, bồn vương cũng chua phát hiện Tiết Thị lang có bất luận sai lầm gi, ban cho ngươi kiếm này gọi là Lương Vương kiếm, kiếm này là trên chém vương thất, dưới chém thần tử! Thấy kiếm như thấy bồn vương đích thân tới. Tiết Thị lang, ngươi từ hôm nay, cầm kiếm này xừ án, nếu có kẻ nào dùng quan uy ức hiếp, có thể thinh kiếm này ra, nếu như không phục, có thể bảo hắn tiến đến cùng ta biện luận, không biết ngươi có hiểu ý cùa bồn vuang không?”
Tiết Hoài ân mừng rỡ, quỳ xuống nói: “Tạ ơn Tây Lương Vương!”
Hắn vẫn một mực lo lắng khó có thể phục chúng, thầm nghĩ những người có liên quan đến vụ án cũng có cao quan, vì người nhà mà lẻn tiếng, nếu như bị người vu hãm, chẳng những không thể giãi oan, ngược lại bản thân còn vướng vào trong, nhưng nghe được Tiêu Bố Y ban cho kiếm, trong lòng rất là phấn chấn.
Quần thần lo lắng, không thể tường được Tiêu Bố Y còn có chiêu này. đều nhìn nhau, có ý thấp thỏm.
Tiêu Bố Y sau Khi ban kiếm, nhìn mọi người chung quanh nói: “Bất quá bồn vương có cảm giác triều ta hình phép vô cùng hà khắc, hôm nay nhiều chuyện phải làm. lòng người bàng hoàng, vì yên ổn dân tám, đặc biệt cùng chư vị đại nhân ước phép tam chương. Kẻ giết người phải chết, tội đả thương người cùng trộm cướp, theo tình, tiết nặng nhẹ mà trị tội, những luật trước đây tạm thời huỷ bò. Tiết thị lang, ba điểu này ngươi ghi nhớ trước, sau này định án thì đùng để tham khảo”.
Tiết Hoài ân thi lễ nói: “Tây Lương Vương khoan thứ cho người khác, là phúc cùa thiên
hạ”.
Quần thằn vốn lo sợ, nhưng nghe được hình phạt đã giảm, đều thờ phào nhẹ nhõm, cùng kêu lên nói: “Tây Lương Vương khoan thứ cho người khác, là phúc của thiên hạ”.
Tiêu Bố Y gật đầu, “Ngụy Ngự sừ, Tây Môn Thị lang ra khói ầàng”.
Ngụy Chinh, Tây Môn Sờ Tài ra khỏi hàng nói: “Vi thẩn ở đây”.
Tiêu Bố Y trầm giọng nói: “Tabiết hai người các ngươi những ngày gằn đây vất vả, chi vi bổ nhiệm chỗ trống cùa ba tinh sáu bộ hai mươi bốn ti. quan viên bỗng nhiên gia tăng một trăm tám mươi chín người. Hôm nay Đông Đô tài chính cấp bách, thu không đù chi. hôm nay lại gia tăng những quan viên này, không biết mọi người có đề nghị gì để cải thiện không?”
Tây Môn Sờ Tài đầu toát ra mồ hô Ị ậm ừ không thể nói. Ngụy Chinh lại sớm đã có chuẩn bị nói:” Hồi Tây Lương Vương, Môn Hạ tinh Lục Sự Mã Chu đối với chuyện này sớm đã có dự kiến, cũng đã đưa ra chù kiến”.
Tiêu Bố Y gật đầu, “Tuyên Mã Chu tấn kiến”.
Mã Chu bất quá là Lục Sự Môn Hạ tình, tất nhiên không có cơ hội lẻn Đại Hưng điện gặp Tiêu Bố Y, người này vẫn phóng đãng như trước, nhưng cuối cùng đã cất hồ lô đi. trông thấy Tiêu Bố Y cao cao tại thượng, thi lễ nói: “Lương Quốc Công..
“Lớn mật, phải xưng Tây Lương Vương” Đoạn Đạt ờ một bên rốt cuộc đã tìm được đất dụng võ.
Mã Chu ngược lại có phần kinh ngạc, Tiêu Bố Y lại mỉm cười nói: “Đoàn đại nhân, người không biết không có tội”.
Đoạn Đạt trông thấy Tiêu Bố Y mim cười, cuống quít cười lại, Mã Chu chi có thể một lần nữa xưng hô: “Không biết Tây Lương Vương triệu kiến vi thần có chuyện gi?”
Ngụy Chinh đem việc Tiêu Bố Y hỏi nói qua một lần, Mã Chu nghiêm nghị nói: “Thật ra vấn đề này cũng không khó giải quyết”.
Quần thằn đồi sắc, Tiêu Bố Y rất có hứng thú nói: “Không biết ngươi có diệu sách gì?”
Mã Chu nghiêm mặt nói: “Nghĩ đến Lâm uyển phi thường xa hoa lãng phí Hôm nay nhiều lần đạo phi cướp đoạt, cơ hồ đã bò đi không cần, nếu như giải tán cung nữ trong đó. lấy tài vật bèn trong sừ dụng, cổ vũ người trong thiên hạ đến Đông Đô buôn bán, lo gì tài chíiứi không hưng? Ba tinh sáu bộ nhân viên tuy bổ khuyết nhiều, nhưng trong nội cung vô cùng xa hoa, nhân viên rất nhiều, nếu có thể cho cung nữ về nhà. chẳng những tăng thu giảm chi, còn có thể được nguời thiên hạ cảm kích”.
“Lớn mật” Đoạn Đạt quát: “Loại hành vi như ngươi..
Hắn vốn muốn trách cứ là tạo phân, nhung nhìn thấy Tiêu Bố Y sắc mặt âm trầm, cuống quít sừa lời nói: “Loại hành vi này phải được Tây Lương Vương cho phép mới có thể”.
Tiêu Bố Y thẳm nghĩ loại hành vi này đích xác là xem Dương Quảng ở tại Dương Châu như không có gi, cùng với tạo phản cũng không có gì khác nhau.
Hơi trầm ngâm, Tiêu Bố Yhỏi: “Không biết Việt vương có đề nghị gi?”
Việt vương cau mày lại, thoáng qua cười nói: “Tây Lương Vương nếu có làm. ta nhất định sẽ làm theo”. nguồn TruyenFull.vn
Tiêu Bố Y gật gật đầu, “Đã như vậy, cung nhân chỗ Việt vương. Vương mẫu thì không động đến. các cung còn lại thì cắt giảm chi, về phản giãi tán nhân viên, phải an trí thích đáng. Mà chi tiêu cùa bồn vương phù cũng phải cắt giảm nừa số, kêu gọi dãn chúng trong thiên hạ tiết kiệm. Việc này đo Lô đại nhân, Đồng Trung tướng, Độc Cô Lang tướng phụ trách, Mã Chu kiến nghị có công lao. gia bồng lộc một tháng”.
Đám người Lô Sở tuân chi, Mã Chu cũng tạ ơn.
Tiêu Bố Y lại chuyển chù đề, “Không biết các vị đại nhân còn có chuyện gì cần bầm tấu không?”
Quần thần lúc này mới tiến lẻn. đem các chuyện nói ra, Tiêu Bố Y cẩn thận lắng nghe, lệnh cho đám người Ngụy Chinh nhất nhất ghi nhớ, từ từ thương thảo. Mọi chuyện tiến hành không nhanh không chậm.
Một ít việc nhỏ nói xong, Tây Môn Sờ Tài lại tiến lên phía trước nói: “Khời bầm Tây Lương Vương, hỏm nay Lục bộ tuy có nhiều bồ khuyết, nhưng Lục bộ Thượng thư trừ Dân bộ Thượng thư ra, thì đều còn trống, Lục bộ không có đầu thì không được, kính xin Tây Lương Vương địiứiđoạf
Bình thường chọn lựa nhân tài thì còn được. Ngụy Chinh là Ngự Sừ, Tây Môn Sờ Tài chi là một Khảo công Thị lang, làm sao mà dám làm chù với các trường quan các bộ, cho nên chỉ có thể hòi Tiêu Bố Y.
Tiêu Bố Y trầm ngâm một lát, “Cái này tạm thời không cách nào chọn lựa. không bằng để ta tạm thời bồ nhiệm có được không?”
Quần thằn phụ hoạ nói: “Tây Lương Vương hiểu người, thấy rõ được kỳ tài” bọn họ tuy không có phẩn, thực sự cũng hiếu kỳ Tiêu Bố Y rốt cuộc sẽ anbài nhân thù như thế nào.
Tiêu Bố Y hơi chút trầm ngâm, “Dân bộ Thượng thư Vi đại nhân thời gian gằn đây chiêu mộ tàn quân rất có khởi sắc. gia bồng nùa năm, không cần thay đổi. Hình bộ mặc dù thiếu chức Thượng thự, nhưng tạm thời do Hình bộ Thị lang tạm thời quản lý, nừa năm sau xem hiệu quả, sẽ quyết định chức Hình bộ Thượng thư” Mọi người đã nghe rõ ràng, thẳm nghĩ Thị Lang này thật ra cùng Thượng Thư cũng không sai biệt lắm. chi cần Tiết Hoài ân không sai lầm lớn, chắc chắn Hình bộ Thượng thưnày không thể nghi ngờ chính là Tiết Hoài n!
“về phẩn Công bộ, Thượng thư tạm thiếu, tạm do Tương tác giám Đại tượng Liêu Khải kiêm nhiệm Công bộ Thị lang, quản lý chuyện Công bộ” Tiêu Bố Y trầm ngâm nói.
Tất cả mọi người đều gật đầu, thẩm nghĩ Tiêu Bố Y dù sao vẫn hiểu người hiểu việc, Liêu Khải vốn là Đại tuợng Tương Tác giám, đối với Công bộ có chút quen thuộc, nếu để hắn quán, xác nhận là không tệ.
“Lễ bộ Thượng thư cũng mong Thái Phó Khanh Nguyên đại nhân kiêm nhiệm, không biết Nguyên đại nhàn định thể nào?” Tiêu Bố Y đột nhiên nói.
Nguyên Văn Đô từ Khi đến Đại hưng điện tới giờ, một mực yên lặng không nói gì. nghe được Tiêu Bố Y đột nhiên đưa hắn làm Le bộ Thượng thự, hơi có giật mình, thoáng qua kinh ngạc, sau đó tàm tình ngũ cảm đều xuất hiện, không biết là tư vị gi.
Quần thẳn đều nhìn qua, xi xào bàn tán, thầm nghĩ Nguyên Văn Đô cùng Tiêu Bố Y cũng không tính là hòa thuận, Tiêu Bố Y lại ủy nhiệm hắn làm Le bộ Thượng thư, thật sự là lòng dạ rộng rãi, nếu như vậy, rất nhiều người lòng còn nghi hoặc đã thở phào nhẹ nhòm một hoi. thà lỏng xuống.
“Vi thẩn được Tây Lương Vương coi trọng, nhát định dốc hết toàn lực, cúc cung tận tụy!” Nguyên Văn Đô rốt cuộc thi lễ nói
Tiêu Bố Y gật đầu, “Binh Bộ Thượng Thư vốn là Vệ Văn Thăng, nhưng hôm nay đã đến Tây Kinh, Thái Nguyên Phó Lưu thù Lý Tĩnh bất ngờ đánh chiếm Lê Dương, trong trận chiến với Ngõa Cương còng lao rất lớn. đã như vậy, do Lý Tĩnh đám nhiệm chóc Binh Bộ Thị Lang, kiêm chức Binh Bộ Thượng Thư, nùa năm sau sẽ xem hiệu quả”.
Quần thằn hai mặt nhìn nhau, hồi lâu không nói gì. Nhưng Lý Tĩnh đã là Thái Nguyên Phó Lưu thủ, kiêm nhiệm Binh Bộ Thị Lang cũng coi như nói qua được, nhưng Lại bộ Thượng thư chường quản nhận đuồi Tihân viên, còn ờ trên Ngụy Chinh, Tây Môn Sờ Tài, thì không biết do ai đảm đương?
Tiêu Bố Y trong mắt lóe lẻn nụ cười giảo hoạt, “về phần Lại bộ Thượng thư. ta đề nghị đo Ngân Thanh Quang Lộc Đại Phu, Quốc Cữu Tiêu Vũ đảm nhiệm, không biết các vị đại nhãn định thế nào?”