Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ! Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Giang Sơn Mỹ Sắc

Chương 783: Rút củi dưới đáy nồi (2)

Tác giả: Mặc Vũ
Chọn tập

Áo Xạ Thiết bị bắt giam!

Bùi Minh Thúy khi nhận được tin tức này, đôi mi thanh tú cau lại, Biền Bức, Lô lão Tam đều đã thúc thủ vô sách, trước mắt thoạt nhin phương phép giải quyết duy nhất chính là cướp Ngu Thế Nam ra, thi đã không còn phương pháp. Bởi vì Xử La đã hạ lệnh, người nào còn khuyên hắn đằu nhập vào Đông Đô. giết không tha, con hắn cũng không ngoại lệ!

Gió tuyết cùng xuất hiện, tụ tập thảo nguyên, mọi người tránh ỡ trong dày núi phía Đỏng Bạt Dã Cồ, ờ đây địa thế gập ghềnh, ít có bóng người. Bùi Minh Thúy giờ phút này đang ngồi ờ trong sơn động, nhìn sang lùa lớn trước mắt, lẩm bẳm nói: “Xừ La muốn làm cái gì?”

Lô lão Tam nói: “Cái này còn có gì không rõ, hắn đương nhiên là hướng về phía Khà Đôn bày ra ý hòa hào. để cầu bão toàn”.

Bùi Minh Thúy suy nghĩ thật lâu, “Người luôn luôn có tầm nhìn. Khà Đòn giờ phút này liên hợp Hiệt Lợi. quá nùa hiểu rằng Trung Nguyên đã mất chỗ nàng đặt chân, thế nên noi theo bước chân cùa Thiên Kim công chúa, ngược lại tích cực lôi kéo Hiệt Lợi. Hiệt Lợi liên họp Khả Đôn, nhưng lại là để chuẩn bị đằu xuân xuôi nam, đề phòng nội bộ mâu thuần. Hai người này bắt đầu tiệp xúc, chắc hẳn sẽ rất nhanh kết hợp cùng một chỗ, lúc này… Xừ La chính là vướng víu, sẽ phải chết!”

Lô lão Tam cười lạnh nói: “Đáng tiếc hắn cho dù chết, cũng thấy khôngrõ chân tướng”.

“Xừ La cũng không ngu ngốc” Bùi Minh Thúy nói: “Hắn biết tình cảnh cùa mình, cũng biết vô luận như thế nào, tại thảo nguyên đều chạy không thoát kết quả bi ai, lúc này bắt giam con để thể hiện ý hòa hảo. nhung lại đem chính mình đẩy vào tuyệt cảnh, hắn thật ngu xuần như vậy sao?”

Biển Bức cười khổ nói: “Kẻ ngu dốt như vậy cũng không phải là ít, hơn nữa rất nhiều. Nếu không thì Tây Lương vương chinh phạt thiên hạ, cũng sẽ không có nhiều người không biết tiến thối như vậy”.

“Bùi tiểu thụ làm sao bây giờ?” Lô lão Tam nóng lòng nhất. “Bằng không chúng ta phóng hòa đốt doanh, thùa dịp loạn đem Ngu Thượng Thư cứu ra. Thảo nguyên tùy tiện để bọn họ muốn làm gì thi làm, đến khi Tây Lương vương nhất thống thiêrí hạ, lại đánh cho bọn họ hoa rơi nước chảy cũng không muộn”.

Bùi Minh Thúy như có điều suy nghĩ, thấp giọng nói: “Chờ một chút”.

“Còn chờ cái gi?” Biển Bức khó hiểu hòi, “Hiện tại tình hình vô cùng ác liệt, như nếu không ra tay, chi sợ..

Bùi Minh Thúy lắc đầu nói: “Ngươi càng sổt ruột, lại càng trúng bẫy cùa bọn họ. Theo ta được biết, binh sĩ Đột Quyết trong coi Ngu Thượng Thư. đều có thể coi là hảo thủ. Khả Đôn chậm chạp không giết, nói không chùng là chờ ngươi nhảy vào trong đó”.

“Chúng ta sẽ không cứu sao?” Lò lão Tam, Biển Bức trăm miệng một lòi hỏi.

Bùi Minh Thúy không đợi trà lời, cùa sơn động đột nhiên xuất hiện đến một hồi gió táp tới, Lô lão Tam kinh hãị quát: “Là ai?” Hắn lời vừa ra miệng, đơn đao ra khỏi vỏ, đã hướng về phía sau chém tới. hắn nhạy cảm cảm giác cùa sơn động đang đến một người, giống như quỷ mị. ở đây cực kỳ bí mật, nếu là thù hạ, đương nhiên phải có ám hiệu.

Đơn đao chém không trung, một người đã đến trước đống lửa, Lô lào Tam nhìn thấy, chậm rãi thu hồi đao, cảm thấy khiệp sợ, người nọ khuôn mặt tang thương, mặt đen như mực. thi ra lại là xa phu cùa Bùi Minh Thúy.

Lô lão Tam cũng không biết người nọ là Hộc Luật Thế Hùng, ảm thẳm cảm khái Bùi tiểu thư quả nhiên danh bất hư truyền, một xa phu cũng cao minh như thế.

Bùi Minh Thúy cũng không ngẩngđầu lên đã hỏi, “Hồ bá bá, tình huốngthế nào?” Nàng mặc dù đã biết thân phận của Hộc Luật Thế Hùng, nhung vẫn dùng cách xưng hô từ trước.

Hộc Luật Thế Hùng nói: “Ngu Thế Nam trước mắt ờ trong đại doanh Khả Đôn, trong coi Ngu Thế Nam có hai trăm tinh binh, lại có mấy người Trang Nguyên trà trộn trong đó. ta lẫn không vào doanh trướng được! “

“Vậy người sao có thể xác định nơi đó là Ngu Thế Nam?” Bùi Minh Thúy đột nhiên hỏi, “Người thấy hắn đi ra sao?”

Hộc Luật Thế Hùng trầm ngâm một lát, “Vô luận thù binh hay người đưa cơm chi đàm luận, đều nói nơi đó là Ngu Thể Nam! Bùi Minh Thúy, ngươi lo lắng cũng đúng, bởi vì còn có một khả năng, đó chính là trong doanh trướng cũng không phải Ngu Thế Nam, mà là một cái bẫy, chờ chúng ta nhảy vào! Đối thù chuẩn bị đầy đủ. chúng ta cường công, cơ hội có thể cứu Ngu Thượng Thư ra cũng không lớn”.

“Với thân thù của người cũng không được?” Bùi Minh Thúy thấp giọng hỏi.

Hộc Luật Thế Hùng trầm giọng nói: “Ta giết người thì có thề. nhưng nếu bảo ta từ đại doanh Khả Đôn cứu Ngu Thế Nam ra, ta không có nửa phần nắm chắc”.

Bùi Minh Thúy than nhẹ một tiếng, hiểu rằng Hộc Luật Thế Hùng nói là đạo lý, Hộc Luật Thế Hùng mặc dù dũng, nhưng trong ngàn quân có thể tự bảo vệ mình đã tính không tệ. bào hắn cứu người, thật sự khó mà làm được.

Lô lão Tam, Biển Bức nhíu mày, bọn họ mặc dù gấp, nhưng thấy được Bùi Minh Thúy, Hộc Luật Thế Hùng cẩn thận như thể, cũng nâng cao đề phòng. Nếu thật là cái bẫy, vậy bà già này cũng thật sự hung ác.

Bùi Minh Thúy nhìn sang đống lừa. thật lâu mới nói: “Áo Xạ Thiết hiện tại ờ nơi nào?”

Biển Bức, Lô lão Tam trong lòng đều nói, đã Xừ La cũng không để ý tới tính mạng của đứa con, chúng ta quan tâm làm gì? Nhưng Áo Xạ Thiết dù sao coi như là người một nhà. lòi này cũng nói không được.

Hộc Luật Thế Hùng trên mặt lộ ra vẻ cổ quái, “Hắn cũng bị nhốt ờ trong đại doanh của Khả Đôn, cùng Ngu Thế Nam cách hơn mười trượng, nhung người trông coi thật cũng chi có vài người. Nếu như muốn cứu hắn, ta lại có vài phẩn nắm chắc”.

Bùi Minh Thúy nhìn sang đống lùa, trong mắt phảng phất như cũng có hòa đang thiêu đốt, “Khả Đôn nhốt Ngu Thế Nam cùng Áo Xạ Thiết, đương nhiên là chuẩn bị đùng làm điều kiện cùng Hiệt Lọi trao đổi, bọn họ khẳng định có noi hội đàm, không biết là chọn noi nào?”

Hộc Luật Thế Hùng chậm rãi lắc đầu. “Ta cũng không biết”.

Biển Bức nói: “Ta biết, nghe nói là ở ngay tại trước doanh trướng của Khà Đôn. Căn cứ

theo tin tức, Hiệt Lọi ba ngày sau sẽ đến”.

Lô lão Tam nói: “Hiệt Lợi cùng chúngta có quan hệ gi?”

Biển Bức cười khổ nói: “Dựa theo Bùi tiểu thư phân tích, Hiệt Lọi nếu như đến. Ngu Thượng Thư sẽ có nguy hiểm, tất cả chúng ta chỉ có thời gian ba ngày. Bùi tiểu thư. ta nói có đúng không?” Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn – www.TruyệnFULL.vn

Bùi Minh Thúy cũng không đáp. nhíu mày suy nghĩ. “Ba ngày?” Hai hàng chân mày khẽ nhếch lên hòi: “Hiện tại lòi đồn nổi lên bốn phía, đều nói Khả Đôn cùng Đông Đô trở mặt. chọc giận ông trời, không biết các tộc Thiết Lặc có phản ứng gi?”

Lô lão Tam nói: “Hộc Tiết Phổ Lạt Ba cùng Thổ Như Hột Đặc Mục Nhĩ đều chạy đến. nghe nói muốn khuyên Khả Đôn trung lập”.

Bùi Minh Thúy sau khi hòi xong tình hình cụ thể. một lần nữa lâm vào trầm tư, Biển Bức, Lô lão Tam lòng nóng như lùa đốt, hận không thể lập tức giết vào đại doanh Khả Đôn, so với trước mắt không thể làm gì vẫn tốt hơn.

Ánh lùa bùng lên, Bùi Minh Thúy nói: “Trước mắt tròi đông giá rét, nếu nhập vào đại doanh Khả Đôn đi cứu người, phần thắng cực thấp, những người kia nhìn chằm chằm, kế hoạch của ta ban đầu đã không thể được. NhưngNgu Thế Nam không thể không cứu, đã như vậy, không bằng dùng đến kế rút cùi dưới đáy nồi!”

“Như thế nào là rút củi dưới đáy nồi?” Lô lão T am hòi.

Bùi Minh Thúy nói: “Cái này phải xem Hiệt Lọi có phối hợp hay không”. Trông thấy Lô lão Tam nhìn minh như nhìn quái vật vậy, Bùi Minh Thúy mỉm cười nói: “Chúng ta có cầu Khả Đôn, Khả Đôn có cầu Hiệt Lọi, chúng ta phải nghĩ biện phép khiến cho Hiệt Lợi có cầu chúng ta, chẳng phải có thể cứu Ngu Thể Nam sao?”

“Hiệt Lợi là Khả Hãn thào nguyên, có chuyện gì có thể cẩu chúng ta?”

Bùi Minh Thúy nói: “Không có điều kiện, chúng ta có thể sáng tạo” Ánh mắt nhìn về phía Hộc Luật Thế Hùng. Bùi Minh Thúy mỉm cười nói: “Đại doanh Khả Đôn, Hiệt Lợi bên người mặc dù phòng thủ kiên cố, nhưng ta nghe nói. Hiệt Lọi rất là sủng ái một đứa con trai, gọi là Áo Tư La?”

Lô lão Tam chợt nói: “Bùi tiểu thư. cô là nói để cho chúng ta đi bắt Áo Tư La. sau đó uy hiệp Hiệt Lọi, đổi lấy tính mạng Ngu Thượng Thư?”

Bùi Minh Thúy gật đầu nói: “Kế sách này có chút cũ..

“Kế sách càng cũ lại càng hữu dụng, bời yì kế sách này có thể lưu truyền tới nay. thi vẫn có đạo lý cùa nó” Hộc Luật Thế Hùng trẳm giọng nói: “Nếu như Bùi Minh Thúy không chê ta già nua, ta sẽ đến đó”.

“Đã muốn mời Hồ bá bá tiển đến. sao dám nói ngại?” Bùi Minh Thúy thờ phào một hơi, kế sách này vốn không tính là quang minh chính đại gì. Hiệt Lợi mặc dù đối với bản thân mình phòng bị quá mức nghiêm, nhung quá nừa sẽ không thể tưởng được người khác sẽ tới thào nguyên ra tay với con hắn, hơn nữa ra tay còn là một tuyệt đỉnh cao thủ. Hộc Luật Thế Hùng xin đi, đó là lựa chọn tốt nhất. Bùi Minh Thúy chỉ sợ Hộc Luật Thế Hùng khinh thường, không ngờ hắn đáp ứng, cũng làm cho nàng buông lòng tâm sự.

Nhưng chù ý mặc dù đã định, nhưng cũng không thể cứ thế mà tiến hành, cùng Hiệt Lợi đàm phán điều kiện, chẳng khác nào bảo hổ lột da. Nhưng cũng may lằn này chỉ là phải cứu Ngu Thể Nam, Hiệt Lọi hẳn là sẽ không hy sinh con cũng muốn giết Ngu Thế Nam. Nhưng sau khi trao đổi Ngu Thế Nam, ứng phó Hiệt Lọi, Khả Đôn đuổi giết như thế nào, đó mới là vấn đề trọng điểm phải lo lắng.

Lô lão Tam, Biển Bức thấy Bùi Minh Thúy phân tích kín đáo. không khỗi rất là thán phục.

***

Ảo Xạ Thiết người đang ờ trong chiên trướng, lòng nóng như lửa đốt, hắn không biết người bên ngoài đối đãi với minh như thế nào, nhưng bản thân hắn lại không thẹn với lương tâm. Hắn tuy là người Đột Quyết, có lẽ lúc nhò cùng với phụ thân trải qua quá nhiều phong sương. Thảo nguyên có lẽ quyền mưu còn xa không bằng Trung Nguyên, nhưng tàn nhẫn lãnh khốc không kém chút nào. Phụ thân hắn một mực đều là bị huynh đệ ức hiếp, đầu tiên là Thủy Tất, sau là Hiệt Lợi, những người này tuy là huynh đệ, nhưng chẳng khác gì sói đói thảo nguyên, tham lam tàn nhẵn, không có chút nào tình cảm. nếu như đói quá mà nói. thậm chí đem đối phương cả xương cốt cũng đều nuốt vào.

Áo Xạ Thiết chịu ảnh hường Trang Nguyên giáo hóa lâu ngày, đã chán ghét cuộc sống ờ thảo nguyên, nhưng khi Tiêu Bố Y nói ra ý tứ. hắn không chút do dự đáp ứng. bời vì hắn đã học được có ân tất báo.

Nhưng khi thấy phụ thân, Áo Xạ Thiết mới biết được sự tinh so với hắn tường tượng còn muốn nghiêm trọng hơn nhiều! Trước mắt thảo nguyên, vô luận Khả Đôn cũng hoặc Hiệt Lọi, đều xem phụ thân là khối thịt béo. Hắn vốn muốn khuyên bảo phụ thân thả Ngu Thế Nam, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy phụ thân thi hắn đã biết, phụ thân đã sớm tựthân khó bảo toàn.

Thảo nguyên phong hàn sớm đã làm cho cơ thể Xừ La yếu đuối nhiều bệnh, Khà Đôn bồi dường Xừ La thành Khả Hàn, lại đem đại quyền một mực nắm ờ trên tay. Giờ này khắc này, bên người phụ thân đều là thân tín cùa Khả Đôn.

Áo Xạ Thiết dù sao còn là một đứa trẻ, nhất thời xúc động, chui đằu vô lưới, đã biết không ổn. Còn không đợi hắn mở miệng. Xử La đã giận tím mặt. nói hắn là từ Đông Đô chạy đến. quá nừa là thuyết khách cho Tiêu Bố Y, Áo Xạ Thiết đằu óc nhanh nhẹn, một mực phù nhận, chỉ nói là tưởng niệm phụ thân, lúc này mới quay lại. Xừ La lời lẽ nghiêm khắc, sai người đem Áo Xạ Thiết tạm thời canh giữ. bảo là muốn rừa sạch dư độc cùa Trang Nguyên trong đầu hắn.

Áo Xạ Thiết hiểu rằng phụ thân mặc dù bất thông tình lý. nhung lại là muốn cứu tính mạng của hắn. âm thầm buồn nản mình lỗ mãng xúc động, ngoan ngoãn tạm ờ lại trong chiên trướng. Hắn hiểu rằng nơi Ngu Thế Nam giam giữ cách hắn không xa. nhung trong này trọng binh canh gác. hắn lại tự thân khó bảo toàn, lòng nóng như lừa đốt, nừa điểm chù ý cũng không có.

Một ngày này, đang hết sức buồn khồ, mành trướng bỗng vén lên. một người bộ dáng như giáo thư tiên sinh đi tới, Áo Xạ Thiết cảm giác có chút quen mắt. trầm giọng hỗỊ “Ngươi là ai? Tới đây làm gi?”

VỊ tiên sinh kia mỉm cười nói: “Ta gọi là Lưu Văn Tĩnh, tới noi này, là muốn cứu ngươi!”

Chọn tập
Bình luận