Tiêu Bố Y một đường đi tới, không ngừng nhận được tin tức, thẳm nghĩ cho đù không cậy vào địa thể, với kinh nghiệm cầm binh cùa uất Trì Cung, muốn kháng thiết ky quân Đột Quyết xung phong cũng không là vắn đề. Đại Tùy vốn vẫn là kỵ binh không mạnh, tại phương diện đối kháng thiết kỵ lại rất có kinh nghiệm. Nhưng kháng cự thi dễ dàng, muốn đánh bại kỵ binh linh hoạt, cũng không phải là chuyện đơn giản như vậy. Trước mắt bên minh binh thiếu, coi như mình gia nhập vào, cũng khó có thể giải quyết dứt khoát. Mặc dù diệt được kỵ binh Chiêu Nỗ Bộ, Tiêu Bố Y cũng chưa vừa lòng với thành tích trước mắt. như thế mà quay lại, cũng không có cam lòng, cần phải đánh bại đối thù, cần phải xuất kỳ chiêu! Giục ngựa đi về phía trước, ý nghĩ cũng xoay nhanh, đột nhiên nghĩ đến một sách, lệnh cho Lô lão Tam nói: “Bồn vương lập tức đường vòng đi tây bắc tập kích doanh trại Màng Nhật, ngươi nhanh đi thông báo cho uất Trì tướng quân!”
Lô lão Tam một đường bay nhanh, đã cách chiến trường khá gằn. chi nghe tiếng kêu giết phóng lên trời, thấy mây khói tràn ngập.
Quân Tây Lương dùng thuẫn làm thân, dùng thương làm mũi nhọn, dùng cung làm lười, ờ tây bắc Hoàng Xà Lĩnh bày phương trận, trong trận có trận, chống đờ thiết kỵ Đột Quyết thay nhau đánh sâu vào.
Lần này quân Tây Lương bỗng nhiên đánh ra, không mang theo Nò xa, quân Đột Quyết thấy thế, trong lòng đại định, chọn dùng phương phép chinh chiến ờ thảo nguyên, thay nhau đánh sâu vào. Bọn họ cậy vào thuật cưỡi ngựa hoàn mỹ. thân thù nhanh nhẹn, gào thét vọt tới, đột nhiên trở ra, dụ quân Tây Lương bắn tên. Cung tiễn thủ quân Tây Lương đã sớm giương cung cài tên, một đợt tên dài bắn ra, mặc dù mưa tên như châu chấu, nhưng quân Đột Quyết bằng thuần bài, roi ngựa cùng thân thù linh hoạt, thương vong cũng khá ít.
Quân Tây Lương cũng không vội nóng nảy, thấy cung tiễn cũng không có quá nhiều hiệu quả, lập tức thu tay lại.
Quân Đột Quyết thấy mưa tên nghỉ một chút, lập tức bắt lấy thời cơ chiến đấu, gào thét xông ra, thoáng qua đã đánh tới trước mặt quân Tây Lương, phóng ngựa nhảy cao, muốn nhảy qua phòng ngự cùa Thuần bài binh.
Thulnbài binh lùi!
Chi lui một bước, tiệp đó cúi người hạ thân cầm thuẫn, nhung phòng ngự đã biến.
Đằng sau thuẫn bài thù bỗng nhiên dậy. dẫm lên trên thuẫn bài thủ phía trước, lại dựng thẳng thiết thuẫn. Tiếng ạt xạt xạt vang lên không dứt, người sau đưa cao thuần bài lớn liên tiệp mà lên, phương trận thiết tường bỗng nhiên cao lên tới vài thước!
Quân Tây Lương hậu quân xông lên, chống đỡ thuẫn bài thù, đúc thành thiết tường, trường thương thù cũng đã ra thương, từ chỗ tiếp nối cùa thuln bài mà đâm ra.
Đột Quyết kỵ binh cho rằng chỉ bằng nhảy lên, đã đến phía sau thuẫn bài thủ, trắng trợn giết chóc, vỡ tung trận hình của đối thủ, nào đâu nghĩ đến biến hóa đột nhiên xuất hiện, tránh né không kịp, đã đâm vào trên thuln bài.
Nếu chỉ là thuần bài thì còn coi như may mắn, nhưng ờ hai bèn mỗi tấm thuần bài, ít nhất có hai thanh trường thưong đâm ra.
Tiếng rẳm rẳm long tròi lờ đất vang lê, rung động khắp nơi. quản trặn dao động. Quàn Tây Lương gắt gao đứng vững, máu tươi từng dòng nhuộm đỗ tường đồng vách sắt.
Thế công cùa quân Đột Quyết bị ngàn trờ, ghìm ngựa bàng hoàng.
Bọn họ dùng kỵ binh xưng hùng, tung hoành ngang dọc. không xem người Trung Nguyên là gi. Một mực ỷ vào ngựa nhanh hung hàn rong ruổi thiên hạ, tại Hoàng Xà Lình bị ngăn trờ, trong lòng còn có không phục, bời vì bọn họ không phải là bại bời quân Tây Lương, mà là bại bởi Nò xa.
Trong mắt bọn hắn, kỵ binh chân chính, không cần đùng những thủ đoạn kia thù thắng. Nhưng cho tới hiện tại, kỵ binh mà bọn họ cho rằng tự hào đã xuất ra, đối thù chi bằng thẫun bài, trườg thương trong tay, đã bẻ gãy công kích của bọn họ. hơn nữa cấp cho bọn họ thiệt hại nghiêm trọng.
Thuln bài binh mở ra, đao phủ thù quân Tây Lương xông ra, ánh đao thắng tuyết, phù bén như lôi, trong chốc lát đã giết thiết kỵ Đột Quyết ờ trước mặt.
Đao phủ thù không xông vào kỵ binh Đột Quyết, chỉ chém đùi ngựa rồi lăn đi chỗ khác, chi thấy đao phù bay múa, ngựa hí kêu thảm, máu tươi vẩy ra, vô số đùi ngựa bị chém đứt. quân Đột Quyết liên tiệp lui về phía sau. Đao phù thù cũng không ham chiến, biết đuổi theo không kịp. trước khi đối thù tụ tập thành trận, lập tức lui về trong trận, nhìn chẳm chằm, chuần bị đợt tiến công tiệp theo.
Tiếng loảng xoảng vang lên không dứt, thuẫn bài thù trở lên. đã liên tiếp thành trận, mưa gió không thấu.
Hai quân một lần nữa lâm vào giằng co.
Uất Trì Cung tọa trấn trung quân, nghe Lô lão Tam truyền tin, quay đầu nhìn về phía tây bắc, lộ ra nụ cười. Hắn đã rò ràng dụng ý cùa Tiêu Bố Y, quân Đột Quyết tham tài hảo lợi. quàn nhu ngược lại không sao, có Đường quân tiệp tế. nhưng tất cả tài vật đoạt đến đều ở trong doanh trại, chỉ còn chờ quay về mang đi. Tiêu Bố Y đánh thẳng vào nhược điểm này. chỉ cần tập kích doanh trại quân Đột Quyết, tin tức truyền đến. quân Đột Quyết tham tài có thể nào không nóng ruột nhắp nhổm cho được?
Quân Đột Quyết một lần nữa phát động tiến công.
Uất Tri Cung biết mưu kế của Tiêu Bố Y. trong lòng đã định, chỉ huy quân Tây Lương một lẩn nữa chống cự. Quân Đột Quyết cố lẫy dũng khí. cũng tạm thòi thay đổi sách lược, chuyển sang từ hai cánh tiến công, í
Quân Tây Lương phương trân dột nhiên thay đổi, co trở lại thảnh hình cung, giảm bớt kỵ binh chính diện đánh sâu vào, theo Thulnbài binh mà không ngừng thu nhỗ lại vòng phòng ngự. quân Đột Quyết thẩy có cơ hội tắn công, kèn thổi lên. bắt đầu chinh diện tiến công.
Quân Đột Quyết tăng lớn áp lực, quân Tây Lương nhìn như liên tục lui ra phía sau. đã chịu không được áp lực. Màng Nhật không biết có tĩá, trong lòng mừng rỡ, hai mắt đỏ hồng, chi huy kỵ binh Đột Quyết tấn công mạnh, ý đồ phá tan phòng tuyến của quân Tây Lương.
Đột nhiên, Thuln bài binh tránh ra, thiết kỵ Đột Quyết đã trực tiếp xông vào.
Mãng Nhật trước vui sau kinh, thấy thiết kỵ Đột Quyết sau khi xông vào hơn ngàn người, quân Tây Lương liều mạng khệp lại, đem lổ hồng phong bế. quàn Đột Quyết còn muốn xông vào, đã muôn vàn khó khăn, hơn ngàn thiết kỵ xông vào, không có mừng rỡ, chì có sợ hài, bời vì quân Tây Lương câu liêm, trường thương, đại đao đều tới, bọn họ đã hàm ờ trong trận.
Trong trận không gian kịch liệt thu nhò lại. quân Đột Quyết ngựa ngược lại thành trói buộc. Quân Tây Lương lại tiến lùi linh hoạt, đại chiếm tiện nghi.
Loại phương pháp dụ địch tiêu diệt này, lấy từ Bát Phong Doanh của Trương Tu Đà.
Trước mắt Tùy quân mặc dù không thể lặp lại sắc bén năm đó. nhưng đối phó với quân Đột Quyết đã là dư dà.
Ngoài trận ngạnh kháng, trong trận tàn sát, chỉ thấy được khói bụi cuồn cuộn, tiếng hô trận trận. Trong trận quân Đột Quyết liên tiếp ngà xuống, quân Đột Quyết xem bẽn ngoài tâm sợ mật run.
Trong khi đang ác chiến, uất Trì Cung nhướng mày. đã thấy đến phía tây bắc khói đen cuồn cuộn, cao xông lên trời, trong lòng mừng thẳm, hiểu rằng Tiêu Bố Y quá nừa đã đắc thủ. hơn nữa là một mồi lùa thiêu doanh trại Đột Quyết.
Quân Đột Quyết nếu bàn về kinh nghiệm tác chiến, làm sao có thể cùng hai người Tiêu Bố Y, Uất Tri Cung đa mưu túc trí so sánh?
Uất Trì Cung đích thân nổi trống, quân Tây Lương sĩ khí đại chấn, toàn lực tiêu diệt quàn Đột Quyết bị vây ờ trong trận địa, vũ khí leng keng, lại phản thù thành công kích.
Quân Đột Quyết ngạc nhiên, vừa rồi bị quân Tây Lương tiêu diệt hơn ngàn người, mặc dù không tính tổn thất thảm trọng, nhưng đã sĩ khí đã bị chặt đứt. Thấy quân T ây Lương lại chủ động tiến công, trong lúc nhất thời không rò hư thực. Màng Nhật đã giết đò cả mắt. còn muốn công lại, đột nhiên binh sĩbên người chỉ về phía sau nói: “Cốt Đô Hậu. người xem!”
Mãng Nhật vừa nhìn về phía sau, sắc mặt biển đổi lớn.
Khói đen cuồn cuộn, nhuộm đem cả tròi xanh, mà chỗ khói đặc. đúng là phương hướng bọn họ hạ trại. Lần này lấn quân Tây Lương binh ít. Màng Nhật ngoại trừ phái một ít binh sĩ lưu thù doanh trại ra, kỵ binh còn lại đều xuất động hết. nhung lại lệnh cho binh sĩ nhanh chóng thông cáo cho Đặc cần Long Khoa Tát ở Du Thú; xin hắn lập tức xuất binh, bản thân sẽ hết sức giữ chân chủ lực cùa quân Tây Lương. Nào đâu nghĩ đến cừa trước cự hổ. cửa sau thả sói!
Khi Màng Nhật phát hiện hậu viên bốc lừa, quân Đột Quyết cũng đã phát hiện tình huống, trong quân lập tức có xao động bất an, lúc này quân Tây Lương đã phản công với quy mô lớn.
Trận hình lại biến, binh sĩ hiện lên phương trận công kích, nhanh chóng hướng về phía quân Đột Quyết giết tới. nếu là bình thường. Mãng Nhật cầu còn không được, nhung giờ phút này, quân Đột Quyết đã không còn lòng tái chiến. Bọn họ xuôi nam mục đích chính là cầu tài, nếu tài vật bị hao tổn, chiến thì có tác dụng gi?
Không biết là ai. quay đằu ngựa lại, không để ý hiệu lệnh, như nồi điên hướng về phía doanh trại phóng đi. Một người dẫn đầu. những người còn lại cũng đi theo. Màng Nhật kinh hài, cực lực ước thúc, nhưng nào đâu khống chế được?
Quân Đột Quyết vừa lui đã bại, vô tâm tác chiến, chen chúc nhau quay lại. Cũng may kỵ binh ngựa nhanh, ngược lại không bị quân Tây Lương vây khốn.
Uất Tri Cung thùa loạn truy kích, lại theo sát không ròi.
Mãng Nhật âm thẳm cười lạnh, thẳm nghĩ quân Tây Lương điên rồi, bằng hai cái chân có thể chạy nhanh hơn ngựa sao, mặc kệ quàn Tây Lương ở sau lưng, cũng sốt ruột trở lại doanh trại nhìn xem tồn thất như thế nào.
Quân Đột Quyết đang chen chúc mà về, sớm không thảnh trận hình, mới đi về chưa được vài dặm, chợt nghe thấy tiếng sắm cuồn cuộn, từ phía nam truyền đến. Quàn Đột Quyết quay đầu nhìn về hướng nam, chi thấy được chỗ hoang dã, đang đánh tới một đội kỵ binh, ngựa nhanh như điện, thế tới nhanh như gió!
Đội kỵ binh này toàn lực phi nhanh, đường nhưmuốn bay lên trời, hóa rồng bay lượn.
Quân Đột Quyết đều thay đổi sắc mặt. Bọn họ rốt cuộc cũng đã gặp được Thiết giáp ky binh uy chần thiên hạ!
Bọn họ chưa từng nghĩ đến, thế gian có thiết kỵ uy lực như vậy!
Quân Đột Quyết mặc dù dùng thuật cười ngựa xung hùng, cũng am hiểu dùng khí thế dời non lấp biển để thù thắng, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến. thì ra kỵ binh cũng có thể thành trận!
Thiết giáp kỵ binh trong khi phi nhanh, đã biển ảo thành trận. Tại địa hình có lợi nhất, thể hiện ra trận hình có lực công kích mạnh nhất. Thiết kỵ phi nước đại. như sẩm vang chợp giật, giống như Bác Làng nộ đánh.
Nhớ năm đó một kích kinh thiên của Bác Làng Sa. thanh âm động vùng xa, hôm nay thiết kỵ Tây Lương nộ chiến Đột Quyết, để thiên cổ lưu danh.
Cốt Đô Hậu Màng Nhật đã sợ đã loạn, quân Đột Quyết đã lộ vẻ kinh sợ.
Tâm loạn khí yểu, khí yểu hình loạn, quân Đột Quyết có ghìm ngựa, có vọt tới trước, có lui bước, cũng đã không người nào dám quay đầu nghênh đón thiết kỵ Tây Lương.
Trận hóa thành chùy, như Trương Lương đâm Tẳn một kích kinh thiên, phá vờ thật sâu vào trong trận hình kỵ binh Đột Quyết.
Kỵ binh quân Đột Quyết như triều như sóng, cũng đều bị một kích này cắt đứt. Tiêu Bố
Y người trên lưng ngựa, rút đao trước nhất, hai mắt lóe hàn quang, đẳng đẳng sát khí Mục tiêu cùa hắn chính là cắt đứt dòng nước lũ cùa đối thù, giữ chân hậu quân Đột Quyết, để cho bộ binh Uất Trì Cung nhanh chóng đuổi tới.
Hắn không chuẩn bị để cho kỵ binh này lại trở về!
Có mấy quân Đột Quyết đang xông tới. thấy Tiêu Bố Y vọt tới, trong miệng hẳm hừ rống lên, giống như dà thú bị chọc giận, cầm mâu đâm tới.
Tiêu Bố Y xuất đao như điện, lóe lên một đạo cầu vồng, chỉ trong giây lát. đã liên tục chém mấy người. Người Đột Quyết dũng mành cũng không ai chống đờ được một đao ngay đầu của hắn.
Vạn ngựa cùng phi. ngàn quân hoành hành, tung hoành giẫm đạp. bễ nghễ tám phương! Tiêu Bố Y trường đao tới đàu, máu tung lên đến đó, cuồn cuộn xuất ra.
Thiết giáp kỵ binh hầu nhưđồng thòi khi Tiêu BỐY ra tay cũng đã rút đao.
Một tiếng xoạt vang lên, một thanh âm réo rắt. như phượng hoàng tập gáy. ánh đao như tuyết, giống như bọt nước cuồn cuộn. Ánh đao cuồn cuộn mang theo máu, bay lên không ai bi nổi, từ nam đến bắc giống như ngân hà xẹt qua, chia đôi dòng nước lũ. chém ra thiết giáp uy phong.
Quân Đột Quyết đại loạn, vọt tói trước lui về phía sau, không thành trận hình, Thiết giáp kỵ binh một lần nữa như yến bay quay lại, một đường hướng đông giết tới hậu quân Đột Quyết. Text được lấy tại TruyệnFULL.vn
Mà phương đông… khói bụi cuồn cuộn, uất Trì Cung cũng đã đem người đuổi tới, đối với quân Đột Quyết hình thành thế vây kín!