Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Giang Sơn Mỹ Sắc

Chương 834: Đại hoạch toàn thắng (3)

Tác giả: Mặc Vũ
Chọn tập

Giờ phút này Trương Tế đã lặng lẽ đến trước phủ đệ của Hiệt Lợi Khả Hãn.

Định Tương vốn là địa vực Đại Tùy, năm đó Khải Dân Khả Hãn thế yếu, tại thảo nguyên nội đấu không lại. yêu cẩu phụ thuộc Tùy triều, Đại Tùy đã xây dựng phủ đệ cho hắn, cấp cho Khải Dân một nơi để ỡ. Khải Dân sau khi chết, ờ đãv đều là người Đột Quyết cùng người Trung Nguyên hồn hợp ở lại. xem như khu vực giảm xóc giữa thế lực hai bên, bởi vì nam bắc tạp cư. nên cũng thuận buồm xuôi gió, ít có chiến loạn. Hiệt Lợi Khá Hãn sau khi quay lại Định Tương, nghĩa bắt dung ở lại chỗ cùa Khải Dân năm đó.

Đình viện rộng rãi, binh sĩ thủ vệ không ít. Nhung hôm nay ăn uống vui vẻ, hơn nữa gió lạnh tận xương, mây mù ngưng tụ, mắt thấv bộ dáng tuyết muốn rơi. rắt nhièu binh sĩ đều lùi về trong phòng sưởi ấm. phòngbị rất là sơ hờ. Trương Tế dễ dàng lẫn vào đinh viện. Trương Tế thật ra hai ngày trước đã đền Định Tương, ngụv trang thành người Đột Quyết trà trộn vào thành, đã sớm lưu ý tới nơi ỡ của Hiệt Lợi. sau khi cứu Trương Lượng, không chút do dự muốn ám sát Hiệt Lợi.

Hiệt Lợi là đẩu sò gây nên náo động, nếu có thể giết hắn, quán Đột Quyết sụp đổ không

Lý Tình làm việc không càu nệ tiểu tiết, đồng ý hành động của Trương Tể cử động. Chi là hắn trù tính chung đại cuộc, sớm đối với thế cuộc đă xem rò tinh tường, hiểu 1’ẳng Hiệt Lợi mà chết là dệt hoa trên gấm, Hiệt Lợi không chết cũng không ảnh hưởng tới kế hoạch, hắn càng thích đi theo chiều hướng phát triển, đối với lấn ám sát này cũng không phải là tình thế bắt buộc, lúc này đãv lệnh cho Trương Tế tùy tinh thế mà động. Trương Tế có thể nói là lá gan bẳng tròỊ hơn nữa kinh nghiệm phong phú. trên đường đi lại mò tới chồ của Hiệt Lợi. Thắv có nha hoàn đem canh tới một lầu các. trong lòng mừng thầm. Hắn hôm qua đã thăm dò. đúng là chồ nghi ngơi của Hiệt Lợi. có nha hoàn đi trước, nói rò Hiệt Lợi quá nửa ờ đó. Mượn địa thế che dấu, từ bên cạnh lẩu các trèo lẻn trẽn, linh hoạt như con báo. Phía trước tuy có quán Đột Quyết. nhưng đều nhìn về nơi xa. nào đâu nghĩ đền có người vô thanh vô tức đã mò tớibẻn cạnh Hiệt Lợi.

Đến nóc nhà. khè khàng phá một cái lỗ trên cửa sổ nhìn qua, chi thấy được nha hoàn đang lặng yên rời khòi. Trẽn giường mành trướng buông xuống, lờ mờ trông thấv thân hình một nam tử. Trương Tế mừng rờ, sợ chậm thì sinh biến, chậm rãi hít vào một hơi. toàn lực đánh tới. Nghe rẳm một tiếng, cửa sổ bị hắn va chạm vỡ tan ra. Trương Tế như mãnh hổ xông tới. lăn một vòng dưới đất. đã đến trước giường. Nam tử trên giường quát: “Là ai?”

Trương Tế nghe thanh âm có phẩn quen thuộc, trong lòng hơi có sai biệt, nhưng không kịp nghĩ nhiều, hai tay đểu duỗi ra, chi nghe đến tặc tặc tặc một hồi vang lên. trong tích tắc hắn ít nhất đã đánh ra hơn mười mũi nò tiễn vào trong mành trướng.

Nò cứng sắc bén. thấu trướng mà qua. chi nghe hét thảm một tiếng, nam tử kia thán trẽn trần trụi đã từ trong trướng lao ra, trên người đã bị đánh thành, mắv lỗ thủng, Trương Tế rút đao. giơ tay chém xuống, đã chặt bỏ đầu của người này.

Động tác của hắn nhanh hơn suy nghĩ, đến khi đầu của nam tử kia bay lẻn. mới cảm giác có chút vấn để. Khòngđể ý máu tươi tuôn ra, khẽ vươn tay chụp lắy cái đẩu. nhìn kỹ, sắc mặt khẽ biến.

Nam tử kia cũng không phải là Hiệt Lợi. mà lại là cốt Sỡ Lộc hai lằn đi sứ quán doanh Tãv Lương.

Mồi lằn đều là Trương Tế dẫn cốt Sỡ Lộc nhập doanh, lúc này đây liếc qua là nhận ra. Trương Tể không hiểu chút nào. thẳm nghĩ đâv là phòng ngủ của Hiệt Lợi. cốt Sỡ Lộc tại sao lại ỡ đây?

Tám tư xoay chuyển. nghe được gian phòng bên cạnh có tiếng vang lẻn. bồng nhiên quay đẩu. chi thấy Hiệt Lợi chi mặc một cái quẩn trong, tràn đẩv kinh ngạc đang nhìn mình.

Trẽn người Hiệt Lợi nước còn chưa khỏ. tóc ướt sũng nước. Trương Tế đã tinh ngộ lại, mấv mũi nò tiễn đã đánh ra ngoài. Hiệt Lợi thân thủ cùng nhanh nhẹn, thắv Trương Tế tay liền chụp đem cửa phòng tháo xuống ngăn ở trước người.

Mấy tiếng bụp bụp vang lẻn. tên nò bắn thấu ván cửa. lực đạo đã suy. Hiệt Lợi gầm lên giận dữ. đem cửa phòng hất tới. Tay chân đều dùng, bàn ghế đều quẳngtới tới. Trương Tế lại không né tránh, trong tiếng hét vang, như mũi tên tiến lên. chi nghe đến binh binh bàng bàng một hồi vang loạn, không biết có bao nhiêu gồ vụn nện vào trên người Trương Tế, Trương Tế cắn răng đứng vững, vung tay trả lại một đao.

Hiệt Lợi cũng không phải chi biết ăn không, lộn một vòng đã nhảv đến phía trước cửa sổ. Trương Tế đơn đao mang máu. hiển nhiên đã bổ tráng Hiệt Lợi, nhưng đối với Hiệt Lợi tạo thành thương tổn không lỡn. Hiệt Lợi nhảv một cái. lại từ trên lầu các nhảv xuống, ờ trong khôngtrung hét lớn: “Cứu ta!”

Trương Tế thẩm hận. vọt tới phía trước cửa sổ vừa nhìn, chi thấv được dưới lầu các bóng người thấp thoáng. Hiệt Lợi đã được hộ vệ ỡ trong, hiểu 1’ẳng chuyện đã không thể thành, quyết định thật nhanh, trèo lên cửa sổ vọt lên nóc nhà, thắp thoáng mấv cái. đã không thắv bóng dáng.

Hiệt Lợi run như cằv sấy, thoáng qua giận tím mặt. vươn tay cho hộ vệ bên người một

cái tát. quát lớn: “Bắt không được thích khách, không cằn phải trờ về gặp ta!”

Hộ vệ đã tụ tập mấv chục người, một nửa hộ vệ Khả Hãn, một nửa khác đi đường vòng đuổi theo thích khách. Nhưng Trương Tể trước khi ra tay đă lưu ý đường lui, đột nhiên vọt đi. những người này làm sao đuổi cho kịp?

Trong gió lạnh. Hiệt Lợi lửa giận qua đi. mới phát hiện minh còn đang trần trụi, bước nhanh đi lên lầu mặc V phục, liếc nhìn đẩu của cốt Sờ Lộc, hai mắt phónghòa. nặng nề đánh một quyền lên trên bàn. trong lòng chi suy nghĩ, thích khách là ai phái tới. chẳng lè là Tiêu BổY?

Nghĩ đến đâv. Hiệt Lợi đã gọi to: “Đi đem Trương Lượng bắt tới đây”. Hắn lời còn chưa dứt. từ trên lầu đã thấv ỡ phương xa đò rực một mảng, không khòi hoảng sợ hòi. “Làm sao vậy?”

Tháp Mộc Lặc phi nuỡc đại tới. hét lỡn: “Khả Hãn, việc lớn không ồn!”

Hiệt Lợi trong lòng kinh hoàng, “Chuyện gi?”

“Lý Tĩnh đã mang ky binh sát nhập Định Tương, gặp ngưỡi liền giết, quán ta đại loạn, không thể tiết chế!”

Hiệt Lợi hít vào một ngụm khỉ lạnh, trong lòng cực kỳ hổi hận, đã biết tráng kế. Rốt cuộc rò ràng thì ra Tiêu Bố Y nghị hòa là chi để kéo dài thòi gian, khiến cho hắn buông lòng phòngbị, cấp tốc kêu lẻn: “Chuẩnbị ngựa!”

Trong khi Hiệt Lợi cuống quít lẻn ngựa, lúc này trong thành ồn ào náo động đã như đậu nổ trên chảo nóng, phi thường hồn loạn, có quán Đột Quyết đuổi tới nói: “Khả Hãn, Trương Lượng chạv thoát, binh sĩ trong coi hắn đã bị giết chết”.

Hiệt Lợi không ngoài dự đoán, thở dài một hơi. dẫn theo thủ hạ thân tín triệu tập nhân mã. miễn cưỡng tụ tập được mấy ngàn người, lúc này đã thấy trong thành bốn phía lửa lớn. dưới ánh lửa bóng người tán loạn, phảng phất khắp nơi đều là kè địch. Trong đém tối, cũng không biết quán Tâv Lương rốt cuộc có bao nhiêu nhân mã. khắp nơi đèu có người kêu, “Lý Tình đến. Lý Tĩnh đến”. Tiếng la càng thêm bối rối, trong đó có quán Đột Quyết kêu to. đương nhiên cùng có binh sĩ Tây Lương lúc trước lẫn vào trong thành đang đảo loạn vũng nước đục. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Ai cũng đều biết Lý Tĩnh đại năng, cũng biết LÝ Tĩnh là đệ nhất Đại tướng dưới tay Tiêu Bổ Y, hắn đến Định Tương, không cằn nói cũng biết, đại quân Tày Lương khắng định cũng đền Định Tương. Người Đột Quyết đều nghĩ như vậy. đã sớm đánh mất ý chí chiến đấu. Hiệt Lợi thắv binh loạn như thế. hiểu rẳng đã không cách nào chống đờ, dẫn binh ra khỏi thànỈỊ ra lệnh cho thủ hạ hét to Khá Hãn ở đâv. chi chốc lát đã tụ tập hơn vạn người.

Quản Đột Quyểt đang như ruồi bọ không đầu, khi biết Khả Hãn còn ờ đó. đều ùa đi theo. Mọi người đồng tâm hiệp lực. lại một hơi chạy ra khòi Định Tương, không có bị quân Tâv Lương chặn đánh.

Hiệt Lợi thấv chuyện quá khẩn cấp. không dám dừng lại. tọa trấn trung quân, lệnh quán Đột Quyết một đường về hướng bắc. Còn chưa đi vài bước, chợt nghe thấv trong thành có tiếng hô kinh thiên động. “Khả Hãn đã chết. Khả Hãn đã chết!”

Tiếng la vừa ra, đại binh Đột Quyết trong thành thoáng qua đã sụp đổ!

Hiệt Lợi vừa tức vừa giận, nhưng không dám quay đầu lại, một đường dẫn đội chạv như điên về hướng bắc. thẳm nghĩ chạv trở về Đột Quyá Nha trướng. Hơn vạn kỵ binh ằm ầm hoảng sợ chạv về phía bắc. trong đêm khuya. chi cảm thắv sau lưng cách đó không xa, luôn luôn có truy binh sắp tới. nhịn không được trong lòng kinh hài.

Vốn đã bắt đẩu mùa đông, dù chưa có tuyết rơi. nhưng ban đêm đã khá lạnh, đã sớm hà hơi thành sương, nước đóng thành băng. Mọi người từ trong chăn ấm chui đi ra lên ngựa chạv trốn, có thể nói là ít có chuần bị. đến khi binh minh thì đã là bụng đói kêu vang.

Quay đầu lại vừa nhìn, nhìn thấv hơn mười vạn đại quân khi quay lại chi hơn một vạn, thật khóc không ra nước mắt. Phải biết 1’ẳng hắn tụ binh xuôi nam, đã gần đền ba mươi vạn quân, cho dù nhân số bị quán Tảv Lương của Tiêu Bố Y. uất Trì Cung giết chết, bất quá cũng chừng ba bốn vạn mà thôi. Nhưng thành Định Tương một đém hồn loạn, khiến cho binh lực của hắn hao tổn mười phần chi còn lại một. mà hắn thậm chí còn chưa có nhìn thấy binh mà của Lý Tình.

Lý Tình này! Hiệt Lợi trong lòng thẩm hận. hận muốn thổ huyết, đầu có chút muốn ngắt

đi.

Vồn hắn ờ cách vách tắm rửa. nghe được tình hình trong phòng không đúng, lao tới xem xét, bị Trương Tế một đao bị thương dưới xương sườn, tuy không nặng, nhưng một mực không có thòi gian băng bó. đến hiện tại vẫn ngâm ngẩm đau. Hơn nữa trên người hơi nước chưa khô. hàn khí bức tới. đầu trầm như đá. Trong lòng tự nói mình không thể ngà xuống, khi không nghe thấy tiếng vó ngựa nữa. phàn phó mọi người chạv nhanh tìm chút thức ăn đờ đói rồi mới chạv trốn tiếp. Mọi người mọi nơi tim kiếm thực vật, mới bắt được mấv con mồi, chợt nghe thấv phía nam tiếng vó ngựa giống như sầm rền, bụi đất bốc cao tận trời kèm theo sát khí lành lạnh.

Chọn tập
Bình luận