Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Giang Sơn Mỹ Sắc

Chương 473: Tam quan (1)

Tác giả: Mặc Vũ
Chọn tập

Trong khi Tiêu Bố Y tâm tư xoay chuyển, Đại Miêu Vương đột nhiên nói: “Tây Lương vương có chuẩn bị mà đến. chắc hắn hiểu rõ bảy trà kết minh của tộc chúng ta chứ?”

Cốt Lực Da. Đan Ba Cửu cùng Lang Đò Sát Sát đểu sắc mặt đại biến, thất thanh nói: “Phụ thân, tuyệt đối khôngthể!”

Ba người tuy ít nhiều bị lòi của Tiêu Bổ Y đả động, nhưng trong lòng trong, vẫn là thiên về phía Lý Hiếu Cung. Huống chi theo bọn họ thấv. Ba Thục dù sao cùng Quan Trung cũng gần. đầu nhập Đường vương đúng là lựa chọn tốt nhắt.

Nếu bàn về thi cổ, bọn họ là thiên hạ vô song, nhưng mà nếu nói là phán tích thiên hạ đại sụ. bọn họ thật sự kém quá nhiều. Có thế lực gần không đi đầu nhập, ngược lại bỏ gần lấv xa, theo bọn họ thấy đúng là không khôn ngoan.

Vừa rồi nhìn thấy Đại Miêu Vương kính trà. không chi nói Tiêu Bố Y không biết hàm nghĩa trong đó. cho dù ba người con cùa Đại Miêu Vương đều tạm thời không ngờ tới chuyện bảv trà kết minh, đơn giản là mồi lằn trước khi bảv trà kết minh, đều phải có ba Tư một tế tự với thánh nữ cùng quyết định, phi thường long trọng. Thống lình người Miêu hiện tại tuy là Đại Miêu Vương, nhưng Đại Miêu Vương cùng không chuyên quyền độc đoán, lần trước khi Thục Vương Dương Tú tiến đến. bãv trà kết minh vô cùng long trọng, nhưng làm việc qua loa giống như hôm nay. trong khi lơ đãng đã cho Tiêu Bố Y uống xong bốn chén tra.

Đan Ba Cửu một mực kinh doanh làm ăn cho Miêu trại, đầu óc linh hoạt, vừa rồi khi nhìn thấv Mã Chu uống chén trà thứ ba, đã cảm thấv có chút không đúng, lúc này mới phái người đi ra ngoài, thòi khắc này nghe phụ thân nói. lập tức là người đầu tiên phản đối.

Tiêu Bổ Y trong lòng cũng động, không để ý tới ba người phản đổi. mim cười nói: “Đối với bảv trà kết minh, bổn vương là hơi có nghe thấv… Nhưng cụ thể như thế nào. bổn vương vẫn không được biết”.

“Cha, hắn không biết đương nhiên sẽ không tính” Đan Ba Cửu cuống quít nói. chợt thoáng nhìn thấv ánh mắt của phụ thân nhìn qua, Đan Ba Cửu không khòi rùng mình, “Chuyện này không phải chuyện đùa. Phụ thân gần đây phi thường ổn trọng, lẩn này sao có thể vội vàng quyết định?”

Tiêu Bổ Y nhiều ít cũng có chút kỳ quái, kết minh nhanh như vậy cũng khiến cho hắn có chút khó có thể tưởng tượng, Đại Miêu Vương tốc độ mạnh mẽ càng làm cho hắn cảm thấv ngạc nhiên.

Đại Miêu Vương nhìn về phía cốt Lực Da nói: “Lào đại. ý của ngươi thế nào?”

Cốt Lực Da hơi ngạc nhiên, hồi lâu mới nói: “Con cũng cảm thấv phụ thân bảy trà kết minh quá mức vội vàng. Dựa theo quy củ trước đây. đều là cha đưa ra quyết định, sau đó cùng ba Tư tế tự thương lượng. Được thánh nữ… đồng ý” Khi nói đến thánh nữ. hắn do dự. tựa hồ có gì khó nói. “Sau khi những người này quyết định, phụ thân lúc này mới mờ đại hội tộc nhân, tuyên bố chuyện bảv trà kết minh. Nhưng cho tới hiện tại, chúng con toàn bộ đều khôngbiết rò tình hình… cái này thật sự… thật sự..

Hắn thật sự nửa ngày. trông thấy khuôn mặt phụ thán không lộ vẻ gì, rốt cuộc nói không được.

Thì ra đổi với chuyện bảy trà kết minh, ba huynh đệ cốt Lực Da mặc dù biết, nhưng vẫn không để ỡ trong lòng. Đơn giản là bảy trà kết minh bọn họ tuy nghe nói qua, nhưng mà chi gặp qua một lần. khi đó tuồi cũng không tính quá lớn.

Năm đó Đại Miêu Vương tự thán xuất mã. dùng nghi thức bảy trà kết minh cùng Thục Vương Dương Tú định ra đại kế Ba Thục, cũng cùng Tùy đế kết minh đồng tâm. về sau vùng Ba Thục bảo đám nhièu năm anbình. nhưng từ đó về sau. bảv trà kết minh cũng không có thấy qua nữa. Sau đó. ba người con của Đại Miêu Vương chậm rãi tiếp quản sự vụ người Miêu. Cho tới hôm nay nghe được Đại Miêu Vương nhắc lại chuyện xưa. khó tránh khỏi có chút không thích ứng.

Đại Miêu Vương nhìn sang chén trà trên bàn. nói khè: “Thật sự cái gì? Thật sự không đem các ngươi xem ờ trong mắt sao?”.

Cốt Lực Da cuống quít quỳ xuống nói: “Hài nhi không dám”.

Đại Miêu Vương lại nhìn về phía Tiêu Bố Y nói: “Bảv trà kết minh ý tứ chính là. Tâv Lương vương nểu là uống xong bảv chén trà chúng ta kính, lời hôm nay, sẽ là định luận. Nếu có đổi ý, ta ắt gặp Đồng Tâm Minh cổ độc cắn trả. Chén thứ nhất ta mời ngươi, là vì khách quy tuy là Tây Lương vương, thiên hạ kính ngưỡng, cùng không tiếc ngàn dặm xa xôi tới gặp, thành ý có thể thấy được” Quay đầu nhìn về phía ba người con nói: ‘”Đường vương bất quá chi phái một Lv Hiếu Cung đến thu mua ba người các ngươi, cái nào thành tâm. chắc hắn liếc qua là có thể thấy được”.

Ba người con đều đò mặt không nói gì, bọn họ chi nghĩ tranh quyền đoạt lợi. nào đâu lo nghĩ cho nhiều. Nói đến trên đời này, người như ba người này thật sự không tính là ít, người có tầm mắt rộng lớn giả thật sự ít càng thêm ít. Đại Miêu Vương lại nhìn về phía Tây Lương vương nói: “Chén thứ hai ta mời ngươi, đơn giản là Tây Lương vương bảv lần đi sứ vùng Ba, mặc dù mọi cách ngăn trờ, lại thành ý không giảm, vẫn muốn Ba Thục an binh, bách tính an cư lạc nghiệp. Nghĩ Tâv Lương vương tại Đông Đô có thể ác chiến trăm vạn hùng binh, đối với Ba Thục lại không dẫn theo một binh, chi bẳng điểm ấy, ta tin Tãv Lương vương nói có thể tin”.

“Cha, người cùng Tâv Lương vương mới chi gặp qua một lần” Lang Đô Sát Sát nhịn không được nói: “Tri nhân tri diện bất tri tâm. có đôi khi. kính xin cha làm việc thòađáng”.

Đại Miêu Vương lạnh nhạt nói: “Ta mặc dù cùng hắn chi gặp mặt qua một lằn. nhưng… Có nhiều khi, một lẩn là đủ. Nhưng các ngươi bị châu báu ích lợi che mắt. xem ta cũng giống nhưvậy sao? Bời vi châu báu ích lợi. các ngươi sớm quên những gì ta nói với các ngươi, bời vì châu báu ích lợi. các ngươi thậm chí chưa từng nghe qua sứ thần Tây Lương vương nói cái gì. bời vì châu báu ích lợi. các ngươi bắt đầu quên đi lợi ích tộc nhân, bắt đầu anh em tranh chấp nhau. Nhưng các ngươi chi sợ chưa bao giờ nghĩ tới. Tâv Lương vương khi lần đầu tiên phái sứ thần tiến đến. ta đã đem mọi thứ để ở trong lòng. Các ngươi vì chính mình, ta lại là vì bảy quận mười ba trại người Miêu này. Ngươi khuyên ta làm việc thòa đáng, khôngbiết phải như thế nào mới là thõa đáng?”

Lang Đô Sát Sát kinh ngạc vô cùng, hồi không nói được gì. cốt Lực Da, Đan Ba Cửu càng cảm thấy hoảng sợ. Đại Miêu Vương không để ý tới chuyện ỡ Miêu trại đã lâu. cho nên ba huynh đệ làm việc không kiêng nể gì cả, càng chưa bao giờ nghĩ đền Miêu vương đã đến trước, đã đem tắt cả mọi chuyện điều tra rành mạch.

“Chén trà thứ ba này..Đại Miêu Vương vừa mới mỡ miệng, đột nhiên có người Miêu từ xa chạy tới. quỳ xuống nói: “Khởi bẩm Đại Miêu Vương, Lý Hiếu Cung cẩu kiến!” Đen cuối đường, nào đâu còn có hy vọng, cốt Lực Da bị châu báu che mắt. nhưng Đại Miêu Vương lại có thể xem thấy rõ 1’àng, đơn giản vạch trần trò của mấy người cốt Lực Da. thoạt nhin chuyện cùng người Miêu kết minh chi còn lại có ba chén trà, nhưng ai cũng không nghĩ tới. lúc này Lý Hiếu Cung lại xông ra.

Chồn tiến nhà, không có chuyện thì không đến. Lý Hiếu Cung này vào lúc khẩn yếu quan đầu lại tiến đến. hiển nhiên là không có ý tốt gì.

Vân Thủy lại nỡ nụ cười. “Hắn đến thật là đúng lúc”.

Tắt cả mọi người không biết nàng là vui sướng hay mia mai. Nhưng mà cùng đã quen với kiểu châm chọc khiêu khích của nàng, cũng đều nhắt trí cho 1’ẳng, Lv Hiếu Cung đến thật có điểm trùng hợp. Tiêu Bố Y cũng đã nghĩ đến Đan Ba Cửu vừa rồi mỡ ám. Hẳu như có thể khẳng định hắn đến cùng Đại Miêu Vương đàm phán, Lý Hiếu Cung cùng cực kỳ chú V, Đan Ba Cửu hiểu rẳng tinh thể không ồn, lúc này mới tìm Lv Hiếu Cung đến.

Lý Hiếu Cung lẩn này tiến đến. đương nhiên chính là quấy rối!

Đại Miêu Vương nghe được thủ hạ bẩm báo, trầm ngâm thật làu mới nói: “Bảv trà kết minh, vốn không thích hợp người khác gia nhập, không biểt Tâv Lương vương định như thế nào?” Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Tẩn Thúc Bảo. Sử Đại Nại đều chậm rãi lắc đầu, nghe ra là Đại Miêu Vương đang trưng cẩu ý kiến của Tiêu Bố Y. Tiêu Bố Y có thể một nhát phủ quyết. Lúc này LÝ Hiếu Cung tiến đến, hiển nhiên đàm phán vô ích.

Tiêu Bổ Y lại cười nói :”Khách theo chủ biến, tất cả kính xin Miêu vương định đoạt là được rồi”.

Hắn tuy hận không thể một cuỡc đem Lý Hiếu Cung giết chết, nhưng lúc này lại không thể lộ ra không phóng khoáng. Huống chi nếu công nhiên cự tuyệt Lý Hiếu Cung tới đây. ngược lại có vẻ chột dạ. lúc này đây lại đem vấn đề giao cho Đại Miêu Vương. Kể từ đó. Lý Hiếu Cung đến đây, hắn đều có kế sách đối phó. Lý Hiếu Cung không đến, hắn cũng vô cùng rộng lượng.

Đại Miêu Vương cười cười. “Không biết ba Tư định như thế nào?”

Đâv là lần đẩu tiên hắn trung cẩu ý kiến ba Tư, Tư Mà mang mặt nạ đõ cung kính thi lễ nói: “ở xa tới là khách. Miêu vương bảv trà kết minh người ngoài không biết, hắn đến đâv vừa vặn là chứng kiến”.

Hai Tư còn lại cùng nói: “Tư Mà nói có lý”.

Ba Tư cùng tiến cùng lùi. Tư Mà tuy cung kính nói chuyện, nhưng giọng to. Tư Đồ cuống họng ấm ách. giống như cổ họng bị cắt một đao vậy, Tư Không lại âm điệu nhu hòa.

Tiêu Bổ Y lại ngắm nhìnba Tư, ánh mắt rơi vào trên người Tư Đồ cụt tay, chợt lóe lên.

Chọn tập
Bình luận