Hạ Nhược Tâm như là bị mê hoặc, nghiêng người sang liều lĩnh ôm chặt eo anh, trên mặt lướt qua một chuỗi nước mắt hạnh phúc, chiếc dây chuyền này có thể mang tới tình yêu cho cô sao?
Chỉ có thời gian nói cho cô biết.
Mà một màn này đúng lúc là bị ký giả chụp được, trong lúc nhất thời, cái tên Hạ Nhược Tâm sợ là sẽ nổi tiếng, mà Sở Luật lại lên trang đầu, lần này, anh nghiêm chỉnh thành một đại sứ hình tượng người chồng tốt, cái tên Hạ Nhược Tâm cũng đã được xưng là hạnh phúc.
Trong văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Sở Thị, Đỗ Tĩnh Đường lật tờ báo trong tay, tay trái đặt ở dưới cằm của mình, sờ lên, lại gõ gõ, chỉ đằng sau một chút: ” Anh họ, anh nhìn anh cười rất dịu dàng, thật đúng là không giống anh như trước, mặt của anh tê dại, co rút không?”
Sở Luật thờ ơ, lười để ý tới.
Đỗ Tĩnh Đường lại tìm đường chết đẩy bào lên trước mặt Sở Luật, ôm lấy lồng ngực của mình: ” Anh cướp đi mối tình đầu của em: ” Mà anh ta nói xong, lại cảm giác một ánh mắt lạnh phóng tới, xong, mặt anh ta cứng đờ, giống như nhiều chuyện, vội vàng đặt tay ở ngoài miệng, làm một động tác im, em còn có việc, cho nên, đi trước, anh ta lắc móng vuốt, cười ha hả chạy ra ngoài, đương nhiên, có mấy lời anh ta chỉ đùa giỡn một chút mà thôi, chẳng qua, anh ta không muốn loại cảm giác này.
Chỉ là anh ta muốn cảm giác gì, chính anh ta đều không rõ.
Cửa phòng đóng. Sở Luật mới để tay đang cầm bút ký tên xuống, dựa tất cả trong lượng thân thể của mình vào thành ghế.
Trên báo chí rõ ràng có một tấm hình, đó là một nam một nữ ôm nhau, vừa vặn cũng là Hạ Nhược Tâm ôm anh mà bị chụp.
Mà trên mặt của cô, thấy rõ ràng yêu thương còn có cảm động.
Đối với anh, anh đặt ngón tay của mình lên môi, sau đó dời tới mặt Hạ Nhược Tâm, tôi biết bây giờ nhất định cô rất hạnh phúc, bời vì, chỉ có cô rất hạnh phúc, cô mới có thể bị hủy càng nhanh. Trên mặt của anh cười, càng ngày càng băng lãnh, cũng càng ngày càng quỷ dị khó dò.
Sở gia, Tiểu Hồng cầm lấy báo, sau đó đặt ở trước mặt mình, một đôi mắt đều trừng lớn, sau đó cô lại nhìn thoáng qua Hạ Nhược Tâm ngồi ở trên ghế sofa.
“Phu nhân, tiên sinh đối với cô thật tốt, cô dâng hai tay tới, cho tới bây giờ tôi chưa thấy qua người đàn ông yêu vợ như thế, oa dây chuyền 300 vạn, không biết mấy đời tôi mới có thể kiếm được, nếu mua sổ số, trúng, có thể được.”
Hạ Nhược Tâm mỉm cười, cầm lấy tờ báo, trang đầu là ảnh chụp cô và Sở Luật, lần này, lòng của cô rất ấm, rất hạnh phúc, tay của cô đặt ở trên cổ của mình, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào dây chuyền trân châu, so với cái này, cô càng thêm trân quý, anh đối với cô dịu dàng.