Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước

Chương 1100: Mềm dẻo đáng sợ

Tác giả: Hạ Nhiễm Tuyết
Chọn tập

“Sở tiên sinh, đây là trang phục múa tốt nhất, có thể thay cho bạn nhỏ này.”

Sở Luật nhận váy khiêu vũ trong tay Hứa Đình, lại ôm con gái lên.

“Bảo bảo, ba giúp con thay quần áo xinh đẹp được không?”

Tiểu Vũ Điểm vui vẻ gật đầu, nào có bé gái nào lại không thích quần áo xinh đẹp, mà Tiểu Vũ Điểm từ nhỏ đã đặc biệt thích xinh đẹp. Sở Luật ôm con gái vào trong phòng, thay váy múa ba lê cho bé, vày màu trắng cùng màu với giày khiêu vũ, còn có một viếc váy nhỏ hồng nhạt, trẻ con không có vòng eo nhưng thân thể tròn tròn lại rất đáng yêu.

“Thật đẹp mắt.” Sở Luật bế bổng con gái lên, hôn hôn khuôn mặt nhỏ của con gái. “Bảo bảo phải học cho tốt, ba sẽ cổ vũ con.” Anh giơ tay lên nắm thành nắm đấm.

Tiểu Vũ Điểm cũng nắm tay lại, sau đó chạm vào nắm đấm của ba, đây là cách hứa hẹn giữa hai cha con bọn họ, điều này có nghĩa bọn họ nhất định sẽ làm được.

Khi Sở Luật bế Tiểu Vũ Điểm ra, hai mắt Hứa Đình liền sáng ngời. Đương nhiên không phải vì mê trai, cô đã sớm hết hy vọng với loại đàn ông như Sở Luật, hiện tại là rất thích bé gái mặc độ váy múa ba lê này.

Thận đúng là một đứa bé xinh đẹp, không chừng sẽ thành một ngôi sao mới trên sân khấu.

Sở Luật đặt con gái xuống dưới, sau đó nhẹ nhàng đẩy bả vai con.

“Qua đi, bảo bảo, ba sẽ ở bên cạnh.”

Tiểu Vũ Điểm quay đầu lại nhìn thoát qua, sau đó giơ nắm tay lên với anh.

“Ừ, cố lên.” Sở Luật cười, cũng ngồi trên mặt đất. Rõ ràng toàn thân mặc âu phục nhưng động tác này lại không chút nào gượng gạo.

Anh là một tổng giám đốc nhưng cũng đồng thời là một người cha.

Tiểu Vũ Điểm đi tới trước mặt Hứa Đình, thân hình nho nhỏ tròn vo lại rất thẳng tắp, bé ngẩng mặt lên mới có thể nhìn thấy người lớn, mà ngẩng đầu như vậy cũng đã thành thói quen, bởi vì ba của bé rất cao.

Bé cúi xuống lễ phép đối với Hứa Đình.

Hứa Đình vội vàng ngồi xổm xuống chạm vào váy của tiểu cô nương này.

“Tiểu Vũ Điểm thật ngoan, cô sẽ dạy Tiểu Vũ Điểm học múa nha.”

Tiểu Vũ Điểm gật đầu rất ngoan ngoãn.

Hứa Đình đối với việc dạy trẻ con cũng rất thích, cũng không thấy mệt bởi Sở Luật trả lương cao. Cô dạy từng động tác cho bé, Tiểu Vũ Điểm rất nghiêm túc học, hơn nữa động tác đều làm khá tốt.

Hứa Đình biểu diễn vài đồng tác, cô ưỡn người về phía sau chạm tay xuống đất, kết quả cô vừa bật dậy liền thấy Tiểu Vũ Điểm cũng rất nhẹ nhàng ưỡn eo ra phía sau dường như đã sắp tạo thành một vòng tròn, hơn nữa cô đứng lên động tác của đứa nhỏ này cũng đứng lên theo.

Đứa nhỏ này có tính mềm dẻo trời sinh sao.

Cô không tin lại làm vài động tác, nhưng mỗi lần mặc kệ cô làm động tác dạng gì đứa nhỏ này cũng đều có thể làm được, tính mềm dẻo của bé so với cô tưởng tượng còn tốt hơn rất nhiều.

Mềm mại như vậy nhảy ba lê không gì tốt bằng, cô vốn sợ trẻ con tập duỗi chân sẽ lại không thoải mái, kêu đau không muốn tập luyện, rốt cuộc đây là thiên kim tiểu thư của Sở gia, Sở Luật lại thương con gái, chỉ cần đứa nhỏ này lắc đầu thì thân làm cô giáo như cô chưa kiếm được bao nhiêu tiền đã bị mất việc.

Hiện giờ cô thật sự có cảm giác mình có thể dạy ra một thiên tài mới, kỳ thật là cô không biết Tiểu Vũ Điểm đã học qua xiếc, những gánh xiếc đó đối với trẻ con mặc kệ là con gái của ai, là Sở Luật cũng vậy, là người khác cũng thế, ở trong lòng bọn họ những đứa trẻ là bọn họ mua về, cho dù uốn nắn tới chết bọn họ cũng nguyện ý. Cho nên trẻ con cho dù đau khóc bọn họ cũng không có một chút thương hại.

Tiểu Vũ Điểm còn chưa tới mức khóc đã luyện uốn dẻo tới mức đáng sợ, hiện tại tập múa ba lê, ít nhất với những động tác cơ bản này hoàn toàn không có vấn đề với bé.

Phòng tập múa Sở Luật đã chuẩn bị rất cẩn thận cho con gái, một mặt tường là một chiếc gương lớn, các thiết bị để tập luyện khác đều đã được chuẩn bị đầy đủ.

Hứa Đình càng dạy càng kinh ngạc, năng lực tiếp thu của đứa bé này có phải hay không thật sự là quá tốt, với những đứa trẻ khác cho dù cô có dạy ba năm hay năm năm cũng không nhất định làm được những động tác cơ bản này, không khó để nhìn thấy những động tác này Tiểu Vũ Điểm thực hiện rất dễ dàng. Bé xoạc rộng chân, ép sát thân dọc theo mộ chân, hay như động tác cong người về phía sau cầm đồ vật từ trên mặt đất lên bé hực hiện cũng rất đơn giản.

Lúc ban đầu Sở Luật vẫn có chút lo lắng, liệu thân thể nho nhỏ của con gái anh có thể bị bẻ gãy hay không, nhưng Hứa Đình vẫn luôn đảm bảo Tiểu Vũ Điểm chỉ mềm dẻo hơn những người khác, là trời sinh hạt giống tốt để học múa, cô rất thích những đứa trẻ như vậy. Đối với những người khác thì đây là những động tác cực hạn nhưng đối với bé mà nói cũng không có cảm giác gì đặc biệt, chỉ cần chậm rãi rồi sẽ quen.

Sở Luật đeo tai nghe, mở TV trên mặt tường lại họp với những người khác. Gần đây thường xuyên phải họp, sắp tổng kết cuối năm cho nên hội nghị sẽ thường xuyên hơn, lại thêm có mấy công ty con không có khả năng mỗi ngày anh anh đến để họp, cho nên mở video hội nghị là cách tốt nhất.

Mà lúc này các thành viên tham gia họp khác có chút cổ quái trên mặt, khóe mắt vẫn thỉnh thoảng hơi co lại, ngay cả khóe miệng cũng vậy. Lúc này bọn họ thấy tổng giám đốc nghiêm trang ngồi ở chỗ kia, anh dựa lưng vào ghế, hai chân cũng vắt chéo, trong tay cầm tài liệu.

Chỉ là, lúc này có một đứa bé nho nhỏ đứng bên cạnh anh, một tay lôi kéo quần áo anh, không lâu sau bé sẽ bò lên chân Sở Luật, sau đó ngồi trên đùi ba mình, trên người còn mặc một bộ váy khiêu vũ hồng nhạt.

Mặt Sở Luật vẫn không đổi sắc tiếp tục nói, dường như căn bản không cảm giác được trên người mình có một bé gái đang bò, nhưng tay anh vẫn luôn đặt bên cạnh, chỉ cần bé hơi nghiêng ngả anh liền lấy tay giữ bé lại.

Lúc này bé gái lại bắt đầu hoạt động, giống như bé ngồi lâu có chút nhàm chán, cho nên bé nâng chân nhỏ lên, mọi người liền trợn mắt há mồm khi thấy bé đưa chân đặt lên trên đỉnh đầu, rồi sau đó không biết xoắn thế nào người đã quay về một hướng khác.

Mà chuyện như vậy cũng đã xảy ra vài lần, từ lúc ban đầu còn có người giật mình hét chói tai tới tiện tại tuy rằng mọi người vẫn cứ có cảm giác sợ hãi nhưng ít nhất cũng đã không còn kinh hoảng nữa.

Chọn tập
Bình luận
× sticky