Editor: Quỷ Quỷ
Cô một lần nữa đặt tay lên vai Hạ Nhược Tâm,”Nhược Tâm, nghe lời tớ, ly hôn với anh ta đi! Đừng tiếp tục nữa, tớ chỉ sợ sau này cậu đến một khớp xương cũng không còn.”
Cô chân thành khuyên nhủ, ánh mắt lại cố ý nhìn chằm chằm vào cái bàn sau lưng Hạ Nhược Tâm, cô liền cảm thấy thật may, bởi cô ngồi ở hướng này mới có thể nhìn thấy.
“Ly hôn?” Hạ Nhược Tâm siết chặt ly nước của mình, cố chấp lắc đầu, “Không, tớ sẽ không ly hôn, tuyệt đối không.” Ly hôn rồi cô sẽ không thể cùng xuất hiện với anh, chỉ cần nghĩ tới việc sau này không còn được nhìn thấy anh nữa, không thể cùng anh sống chung dưới một mái nhà, không còn liên quan đến nhau nữa, lòng cô liền cảm thấy đau đớn, không, cô đến nghĩ cũng không muốn nghĩ.
“Tớ thực sự muốn biết trong cái đầu này của cậu đang nghĩ cái gì.” Giang Dao uống một hớp nước trái cây lớn, thật không thể nói nổi.
“Tớ cũng không biết mình đang nghĩ gì, chỉ là tớ sẽ không từ bỏ, dù cho…” Hạ Nhược Tâm cười khổ.
Cô không cần quá nhiều, chỉ một chút thôi là đủ rồi.
Anh có thể không yêu thương cô, nhưng cô muốn được yêu anh thật trọn vẹn.¬
Như vậy là đủ rồi, thực sự đủ rồi.
“Chưa biết chừng ngày tớ trở lại tới sẽ phải đi nhặt xác cho cậu.” Giang Dao nặng nề đặt chiếc ly trong tay xuống, sau đó đứng lên kéo tay cô, muốn mau rời khỏi nơi này, “Đi, Nhược Tâm, tớ không thích chỗ này, chúng ta đi chỗ khác đi.”
Hạ Nhược Tâm bị cô kéo lên liền cảm thấy có chút kỳ quái,”Giang Dao, không phải cậu rất thich chỗ này, nói ở đây yên tĩnh không ồn ào, lúc tới cũng nói như vậy mà, sao giờ lại thay đổi rồi?”
“Tớ không thích chính là không thích, ngồi chán rồi muốn đổi chỗ, không được sao?” Giang Dao dùng sức kéo Hạ Nhược Tâm ra cửa, dường như đang tránh né chuyện gì vậy.
Hạ Nhược Tâm bị kéo đi, cô vẫn không hiểu thái độ của Giang Dao, vừa quay đầu lại nhìn, cô đột nhiên phát hiện, hai người đang ngồi đó, là Sở Luật và một người phụ nữ đang ngồi ăn với nhau.
Sở Luật đột nhiên đưa tay lên miệng người phụ nữ, hình như giúp cô lau đi thức ăn bị lem ra, gương mặt người phụ nữ đỏ lên, kéo bàn tay anh.
Một đôi nam nữ yêu nhau tình tứ đến mức khiến người ta hâm mộ, nhưng bọn họ thực sự không nên làm ra cái màn này, nếu bọn họ thực sự là một đôi, vậy cô ta là cái gì, còn Hạ Nhược Tâm là cái gì?
Lẽ nào đây chính là nguyên nhân anh không muốn trông thấy cô nữa? Không phải đâu, không phải, cô vội vàng lau nước mắt trên mặt mình, nhất định là cô nhìn lầm rồi, người kia chỉ hao hao Sở Luật thôi, không phải là anh.
Đúng, là cô nhìn lầm rồi, nhất định là vậy rồi, nhưng dù cô có cố dụi mắt, cố lừa dối mình bao nhiều lần, đôi mắt đó gương mặt đó nụ cười đó, đều là của Sở Luật, là của chồng cô.
Dù cô cố gắng xoa dịu thuyết phục mình, vẫn không có cách nào chối bỏ được, người đó chính là Sở Luật, chồng của cô.
“Nhược Tâm, tớ đưa cậu tới một chỗ, tớ vừa mới nghĩ ra.” Giang Dao vẫn kéo Hạ Nhược Tâm đi, cô nói xong liền cảm thấy bàn tay trong tay cô đột nhiên lạnh toát.