Tân hôn không tình yêu, thế tội vợ trước
Chương 832: Con muốn ngủ với chú
gacsach.com
Cô cũng từng nghe nói đứa nhỏ này bị bệnh, nằm viện, nhưng bệnh gì thì lại không ai biết, bất quá nhìn đứa nhỏ này gầy thành như thế liền biết là bệnh tình cũng không hề nhẹ.
“Mẹ nói, sẽ béo lại”, Tiểu Vũ Điểm ngượng ngùng vặn vẹo thân hình nhỏ của mình.
Cô giáo Tiểu Manh nắm chặt tay Tiểu Vũ Điểm, sau đó hỏi Hạ Nhược Tâm, “Đứa nhỏ này cần kiếng kị gì không? Khi ăn uống có cần lưu ý gì không?”
“À”, Hạ Nhược Tâm vươn tay đặt ở trên đầu của con gái, “Không có gì kiêng kị lớn cả, nhưng đừng cho bé vận động quá sức là được.”
“Vâng, tôi nhớ rồi.” Cô giáo Tiểu Manh đã nhớ kỹ điểm này, sau này trong trường có các hoạt động gì cần vận động mạnh cô cũng sẽ không cho đứa nhỏ này tham gia.
Nhưng trong lúc này, bọn họ căn bản là không biết, bên trong một căn phòng, Sở Luật đang bắt chéo hai chân ngồi, bộ dạng kia mang khí chất của một người đứng trên thành công, công việc bên trong đều được đàm phán thuận lợi, nhưng lại làm người đối diện có chút đứng ngồi không yên.
Cô thật sự không biết mình đã làm như thế nào lại chọc tới được một nhân vật lớn như thế.
Sở Luật mở hai mắt: “Những điều vừa nãy tôi nói, hiệu trưởng đã hiểu chưa, có cần tôi phải nói lại?”
Hiệu trưởng lau mồ hồi trên trán của mình một chút, vội vàng trả lời: “Hiểu rõ, nhưng tối còn có chút thắc mắc, nơi này chỉ là một nhà trẻ nhỏ bé, không biết vì sao ngài lại phải mua nó?”
Sở Luật nhàn nhạt nhấp môi, con gái của anh ở đây, mua nó, bất quá chỉ là để cho con gái của anh sinh hoạt tốt hơn một chút, con gái của anh còn muốn ở lại đây nhiều hơn hai năm nữa, ngón tay anh nhẹ nhàng mân mê chồng tư liệu, tầm mắt anh chuyển sang bức ảnh đang đặt trên bàn, trong bức ảnh chụp một đứa trẻ có khuôn mặt tinh xảo, thật là một đứa bé gái xinh đẹp, anh thu hồi tầm mắt, cũng không phải bời vì cái gì khác, mà là bởi vì đứa nhỏ này.
Bé vừa mới bị bệnh, nên có nhiều việc không thể tham gia, anh sẽ tìm một bác sĩ chăm sóc riêng cho bé, khi anh vừa bước ra khỏi cửa, toàn bộ không khí trong phòng như được thả lỏng.
Tay viện trưởng đặt ở trên đùi nắm chặt, cố nhịn xuống cái xúc động muốn thét chói tai.
Một trăm vạn, mua một cái nhà trẻ đã cũ, người đàn ông này quả thật sức ảnh hưởng quá mức đáng sợ, cô hiện tại ngay đến thở cũng không dám.
Còn có những suy nghĩ trong đầu anh, hiện tại còn chưa có nói ra. Những điều anh nói khiến cô một thân đổ mồ hôi lạnh, nếu anh thật sự nói ra không biết có phải hay không cô sẽ thực sự bị dọa cho phát khóc. Sở Luật cầm tư liệu trong tay, sau đó ném cho viện trưởng: “Đây là con gái tôi, tôi hy vọng qua sự việc hôm nay cô cũng tự biết, với người ngoài thì nhà trẻ này vẫn do cô phụ trách, tôi không quan tâm đến cách nhà trẻ của cô kiếm tiền, tôi chỉ quan tâm con gái của tôi không thể để sảy ra bất cứ vấn đề gì, cô đã rõ?”
Chỉ cần nói một câu là đã rõ, không có uy hiếp, cũng không có đe dọa, chỉ là nhắc nhở vài câu nhưng lại làm hiệu trưởng đổ đầy mồ hôi lạnh.
‘Tôi đã hiểu, tôi đã hiểu”. Cô vội vàng trả lời, cô sợ nếu mình trả lời chậm một chút, khi khóe môi của người đàn ông kia nhếch lên thì giây tiếp theo sẽ trực tiếp lấy tay bóp cổ cô, có loại cảm giác này khiến cô quả thật có chút hít thở không thông.
Hạ Nhược Tâm đem Tiểu Vũ Điểm đưa vào nhà trẻ liền đi qua tập đoàn Sở Thị, cũng muốn đem đồ của mình nhanh chóng thu dọn xong rồi rời khỏi nơi này, đúng vậy, cô muốn từ chức, cô không muốn mình lại cùng với Sở Luật có bất kì quan hệ gì nữa, kể cả việc cô làm việc trong công ty của anh.
Em muốn từ chức?” Sở Luật rất bình tĩnh, cũng không mở ra xem thư.
“Đúng vậy.” Hạ Nhược Tâm nâng mắt lên, cô muốn từ chức.
“Mong giám đốc phê chuẩn.”
Sở Luật đứng lên, đi tới phía cửa sổ lớn, từ nơi này nhìn xuống có thể nhìn thấy được mọi thứ bên ngoài, anh chính là vua.
Nhưng lúc này, anh lại thở dài một tiếng, cũng không biết Hạ Nhược Tâm có thể nghe ra hay không.
“Nhược Tâm, anh biết em không muốn thấy anh, cũng không muốn cùng anh và Sở gia có quan hệ, anh hiểu, mỗi lần em nhìn anh, thì liền sẽ nghĩ đến quả thận kia của Tiểu Vũ Điểm.”
“Công việc này em làm rất tốt, nếu em đi rồi, anh cũng không biết phải tìm được ai để thay thế được vị trí này, anh hứa, anh sẽ không xuất hiện cũng một chỗ với em, công việc em cứ tiếp tục làm giống như trước, em không cần phải làm ở đây nữa mà ở Cô nhi viện.”
“Cho nên…” Anh lại đi tới, đem thư từ chức trong tay cầm lên, đặt trong lòng bàn tay cô, “Tiểu Vũ Điểm mới bình phục, kì thực rất mẫn cảm, đừng cho bé biết cái gì, bé còn nhỏ, những việc này không cần để bé gánh vác hãy để nó qua đi, chờ bé lớn lên thêm một ít, hiểu chuyện một tí, đến khi đó nếu em rời đi, bất cứ lúc nào, anh cũng sẽ không truy cứu trách nhiệm của em.”
Hạ Nhược Tâm nắm chặt đơn từ chức trong tay, không thể không nói, hết thảy lý do lưu lại đều không phải vì cô mà là vì Tiểu Vũ Điểm. Đúng vậy, bé với chuyện vừa mới trải qua hết sức mẫn cảm, nếu không thể thấy Sở Luật nữa cũng không thể cùng nói chuyện cùng anh, nói thật nếu bé không đi phòng tranh, cũng không biết bé sẽ có suy nghĩ thế nào.
Cô thu lại thư từ chức, lại đi về lại phòng mình, sau đó lấy túi, đi ra ngoài. Cô đi tới phòng vẽ tranh, cách người đàn ông này xa hơn một tí.
Chỉ là có khi, cô cũng biết, không phải xa liền có thể thoát khỏi, cũng không phải là giải thoát.
“Mẹ, Tiểu Vũ Điểm muốn ngủ với chú.” Buổi tối, Tiểu Vũ Điểm nắm ngón tay của Hạ Nhược Tâm, mở to đôi mắt nói.
“Chú đi công tác rồi.” Hạ Nhược Tâm xoa xoa cái đầu nhỏ của con gái, “Cho nên, con nên ngoan ngoãn đi ngủ.”
Tiểu Vũ Điểm chớp chớp đôi mắt, sau đó lật cái thân nhỏ qua, cái tay nắm lấy chăn, Hạ Nhược Tâm cho rằng bé đã ngủ, nhưng lại không có, bé lại trốn trong chăn, trộm khóc.
Hạ Nhược Tâm trở mình, chuẩn bị không để ý tới cái tiểu gia hỏa nữa, cô luôn có thói quen như thế.
Chỉ là, một lúc sau, khi cô lật mình qua lại thấy bả vai nhỏ của con gái run rẫy.
Bé khóc?
Cô lật mình ngồi dậy, cảm giác cái trán mình có chút hơi đau.
Cô một tay ôm con gái, một tay ấn chuông cửa.
Cửa mở ra, người đàn ông đó quả thật ở đó, mà cô cách đây không lâu đã lừa con gái, cái này cũng không biết giải thích với con gái thế nào đây, cô đem con gái trong ngực giao cho Sở Luật, sau đó xoay người vào phòng.
Kỳ thật cô lại có cảm giác bị vứt bỏ.
Trước tiên là Sở Luật, tiếp theo là Cao Dật, sau đó lại là Tiểu Vũ Điểm.