Sở Luật tay đặt tay mình lên trán, thỉnh thoảng nhẹ nhéo, những người phía dưới anh cũng đang đọc tư liệu, đã mấy giờ trôi qua, anh cảm thấy dường như đầu mình cũng bị những giọng nói này làm cho nhức nhối rồi.
“Tốt lắm.” Anh hất tay, “Các anh chuẩn bị toàn bộ những giấy tờ này thành tư liệu, tôi sẽ đích thân xem, hôm nay đến đây thôi, tan họp.” Anh đứng dậy, đi vào phòng làm việc của mình, ngồi đó nghe như vậy, thà anh tự mình xem.
Anh về nước đã được gần nửa tháng, tất cả mọi việc trong công ty đều đã đi vào quỹ đạo rồi, chỉ là, gần đây anh lại càng ngày càng cảm thấy chính mình hữu tâm vô lực rồi.
Có phải là vì, anh đã bắt đầu già rồi, sẽ nhanh chóng trở thành một người cha rồi, còn có thể không già sao?
Đi vào trong văn phòng, anh ném tư liệu trong tay sang một bên, rồi ngồi xuống ghế da để nghỉ ngơi, gần đây thân thể của anh rất mệt mỏi, ra ngoài một thời gian, lúc trở về lại càng bận rộn hơn.
Thậm chí, bận rộn đến mức, nghĩ anh cũng không muốn nghĩ nữa
Anh nhắm mắt lại, đột nhiên anh thấy một người phụ nữ, lúc đầu là Hạ Dĩ Hiên, nhưng rất mờ nhạt, thậm chí anh còn không thể nhớ được, rốt cuộc là cô lớn lên có bộ dạng gì. Sau đó là Lý Mạn Ny, cuối cùng tất cả được thay đổi bởi một người phụ nữ khác, một người phụ nữ anh nghĩ anh sẽ không bao giờ nghĩ đến nữa.
Cười, khóc, đau thương, tuyệt vọng, đột nhiên người anh giống như bị kinh hãi, cơ thể không khỏi co rút một chút, người cũng tỉnh táo hẳn, suy nghĩ làm cho lồng ngực anh phập phồng kịch liệt, anh không ngừng cố gắng bình phục hô hấp, sự sợ hãi đó đi sâu vào trong tâm hồn anh, một loại sợ hãi anh không thể hiểu được, dường như anh đã mất đi cái gì đó.
“Phịch” một tiếng, cửa bị mở ra, người có thể xông vào văn phòng của tổng giám đốc như thế, ngoại trừ Đỗ Tĩnh Đường ra, trên đời này không tìm ra người thứ hai.
“Anh họ, hợp đồng.” anh nhanh chân đi vào, đem hợp đồng đặt trên bàn làm việc của Sở Luật.
“Anh họ, gần đây chúng ta nhận được rất nhiều hợp đồng của của các doanh nghiệp, anh đúng là doanh nhân trời sinh.” Đỗ Tĩnh Đường giơ ngón tay cái trước mặt anh, năm nay tài sản của bọn lại tăng thêm, còn tăng cao đến mức độ nào, thì phải đợi nửa năm nữa mới biết được, dù sao thì bọn họ cũng đã kiếm được lợi nhuận, không đúng, phải là Sở gia kiếm được lợi nhuận
“Ừ, tôi biết rồi, cậu ra ngoài trước đi.” Sở Luật đặt bản hợp đồng trong tay xuống, lông mày nhíu chặt, một chút bộ dạng vui vẻ cũng không có, dường như không phải bây giờ anh đang kiếm lời, mà là anh đền tiền vậy.
“Vẫn là bộ dạng đó, chẳng có chút vui vẻ nào cả.” Đỗ Tĩnh Đường cằn nhằn nói, “Sống chung cùng kiểu người này thật vất vả, ngày nào cũng là cái bản mặt nghiêm túc này, như bị tê liệt vậy, có cái gì tốt chứ.”
Thật sự anh không hiểu tại sao lại có nhiều người phụ nữ thích anh như thế, thích anh còn chẳng bằng thích một hòn đá.
Cửa văn phòng đóng lại, bên trong yên tĩnh không một tiếng động, người khác sẽ cảm giác bị ngạt thở trong sự yên tĩnh này, Sở Luật cũng không làm gì cả, cho dù trong lòng anh càng ngày càng nặng nề, càng ngày càng mệt mỏi.
Anh xiết chặt bàn tay đặt trên bàn làm việc, dường như kiềm chế điều gì đó, đau khổ, có lẽ còn cả sự mất mát nào đó mà đến bây giờ anh vẫn không rõ được.