Nơi này không thiếu người tài, ngay cả dì lao công cũng luôn cần phải cảnh giác không thì có thể bị kéo xuống bất cứ lúc nào mà mất đi bát cơm.
Bên trong tập đoàn Sở Thị tranh đấu rất lợi hại, cho nên dù trong tòa nhà này lúc nào cũng ngập tràn pháo hoa cùng tranh đấu nhưng không thể không nói Sở Luật khiến cho công ty này rất mạnh, phương diện quản lý nhân tài cũng thế.
Anh đã biến công ty mình thành một cái chiến trường, có thể sống sót sót thì một tầng một tầng bay lên, không thể sống sót thì lập tức rơi xuống bị ở dưới áp cho tới chết, cho nên mỗi người làm đều không dám bỏ bê hay làm sai, bằng không nỗ lực cả đời họ chỉ như nước chảy.
Đúng vậy, nơi này phúc lợi tốt, tiền lương cũng cao, nhưng đồng thời cạnh tranh cũng thật đáng sợ.
Vừa lên tầng mười bảy, Hạ nHược Tâm căn bản không biết mình ở tầng này đối với những người làm khác mà nói chính là giống như thần.
“Hạ Tiểu Thư, đây là văn phòng của ngài, nếu còn có yêu cầu gì hãy gọi điện cho tôi. Đúng rồi,” cô chỉ bảng tên trước ngực mình, “tôi ở tầng một, mã nhân viên là mười lăm, cho nên nếu Hạ tiểu thư cần tìm tôi trực tiếp bấm gọi 0115 là được.”
Sau khi cô giải thích xong kỳ thật Hạ Nhược Tâm vẫn có cái biết cái không…
“Xin hỏi còn chuyện gì không ạ?” Dùng từ lễ phép, khéo léo tươi cười, còn có nói năng chuyên nghiệp. Người làm ở tập đoàn Sở Thị quả thật là không tồi.
“Không còn gì, cảm ơn cô.” Hạ Nhược Tâm lắc đầu, kỳ thật không muốn làm phiền người khác. Hiện tại chỉ là giai đoạn làm thử, còn chưa chính thức làm việc nên cô còn nhiều thời gian để tìm hiểu, có những cái gấp cũng không được.
“Vậy tôi đi xuống trước.” Nhân viên lễ tân lễ phép chào rồi đi ra. Lúc này Hạ Nhược Tâm mới ngồi ở bàn làm việc của mình, nói thật, cô lập tức cảm thấy thân phận của mình thay đổi, không phải chỉ do không gian thay đổi, hoàn cảnh, quần áo, còn có những người xung quanh mình tiếp xúc khác đi thì tự nhiên tư tưởng cũng sẽ thấy khác đi.
Lúc này điện thoại trên bàn làm việc vang lên, cô cầm điện thoại, âm thanh có chút run rẩy. Đây là cuộc gọi đầu tiên, nói không hồi hộp thì thật là giả.
“Nhược Tâm…”
Bên kia truyền đến giọng của Sở Luật.
Hạ Nhược Tâm nhẹ nhõm thở ra một hơi, cho dù là kẻ thù cũng tốt, so với người xa lạ vẫn tốt hơn nhiều.
“Vâng, là tôi.” Cô cầm điện thoại đứng lên, lầu mười bảy rất cao, tuy rằng không xem như tối cao nhưng có thể quan sát được nhiều thứ.
“Ngày đầu đi làm có ổn không?” Ngữ khí người bên kia đều chỉ là công việc nhưng Hạ Nhược Tâm vẫn có thể thấy được trong âm thanh lộ ra sự quan tâm.
“Cảm ơn, cũng ổn.” Hạ Nhược Tâm cầm lấy bút nhẹ nhàng quay.
“Sở Luật! Tôi muốn hỏi một việc?” CÔ đã suy nghĩ nửa ngày vẫn quyết định hỏi vấn đề này.
“Hỏi đi.” Sở Luật ngồi dựa về phía sau giống như tâm tình không tồi, tối tăm trên người cũng nhẹ đi không ít.
“Tôi muốn biết,” âm thanh Hạ Nhược tâm dừng một chút, cũng thật sự nghiêm túc, “có phải anh cố ý để tôi đến công ty, cũng cố ý an bài cho tôi một công việc? Tôi biết năng lực của mình, tôi không có nhiều bằng cấp, cũng không có kinh nghiệm. Nếu là kinh nghiệm khuôn vác thì tôi có ba năm, nhưng ở đây không phải là dọn dẹp, cũng không phải công việc gì tốn sức, anh tạo một công việc cho tôi thôi phải không?”
Cô không phải kẻ ngốc, công việc nhẹ nhàng như vậy sẽ không đến lượt cô, cho nên chỉ có thể là Sở Luật cố ý.
“Đúng vậy.” Sở Luật thừa nhận, anh đúng lên đi tới một bên cửa sổ đứng.
“Là anh cố ý. Anh biết nếu anh trực tiếp đưa em tiền em sẽ không nhận, với tính tình của em thì em sẽ không muốn. Nhưng Nhược Tâm, em có nghĩ tới không, Tiểu Vũ Điểm là con gái duy nhất của anh, tuy anh không có quyền nuôi nấng con nhưng anh có phải anh được quyền góp tiền nuôi con không.”
“Hiện tại con đã bốn tuổi, còn anh cái gì cũng chưa từng làm vì con. Em cứ coi như anh chuộc tội, được không? Hơn nữa công việc này trước đây anh cũng từng nghĩ tới sẽ làm, nếu không phải em thì cũng là người khác. Nhưng anh tin em sẽ làm được tốt.”
“Đi khiêng đồ em có thể làm được thì việc này anh tin em cũng vậy. Còn chưa bắt đầu đã nghĩ tới lùi dường như không phải tính tình của em. Anh nhớ khi đó em biết rõ gả cho anh sẽ không có kết quả tốt nhưng chính em không phải đã làm sao. Việc này so với gả cho Sở Luật anh thì hẳn còn dễ dàng hơn rất nhiều.”
‘Cạch’ Hạ Nhược Tâm cúp điện thoại. Hôn nhân với Sở Luật là sai lầm cũng như thất bại của cuộc đời cô, nhưng cũng không phải cô không có thu hoạch. Cuộc hôn nhân bất kham kia cô có được một cô con gái đáng yêu.
Cầm lấy tài liệu trên bàn cô cũng lộ ra một vẻ không khuất phục. Mặc kệ như thế nào cô cũng muốn thử một chút.
Mở tập tài liệu ra thì sự phân vân cũng chỉ còn là quá khứ. Cô với công việc này thật sự có vài phần hiểu biết, xác thật đây chỉ là loại việc công ích làm từ thiện. Công tác xã hội cô cũng từng được học trong trường Đại học, cho nên cô cũng không xem như xa lạ.
Hiện tại chỉ là giai đoạn trù bị, sẽ có chuyên gia phụ trách, kỳ thật công việc của cô nói trắng ra chỉ là chỉ tay năm ngón giám sát công việc rồi báo cáo tiến độ cho cấp trên.
Mà cấp trên của cô không phải ai khác, chính là Sở Luật.
Chỉ là hiện tại cái gì cũng chưa bắt đầu, nơi này vẫn chưa có gì, còn cô chính là một người rảnh rỗi.
Từ lúc cô đi làm bên trong tập đoàn Sở Thị dường như mọi người đều cảm nhận được không khí xung quanh nhẹ nhàng đi rất nhiều, bởi sếp tổng của bọn họ tâm tình hôm nay rất tốt, hình như còn có chút tươi cười. Người đàn ông kia cái gì cũng biết, chỉ có cười là không biết, muốn anh cười một tiếng không bằng cứ để anh làm vẻ mặt bình thường, bởi vì anh cười thật sự chỉ thấy là cười lạnh.
Nhưng lúc này lại khác, bởi vì giống như anh thật sự cười, nụ cười cùng ánh mắt hiền hòa rất nhiều.